Tần Quân tức giận tới mức thiếu chút nữa ngất đi, hắn trừng mắt quay sang Lý Bạch hỏi:
- Sư phụ của ngươi không phải đã nói Nam Hải Long Vương chỉ mạnh hơn hắn một chút thôi sao?
- Sao có thể được chứ, sư phụ ta chưa từng gặp qua Nam Hải Long Vương mà.
Lý Bạch lắc đầu nguầy nguậy nói.
Cũng đúng, ngay cả danh hào Thanh Liên Kiếm Tiên của gã ở Nam Vực cũng là do Thái Bạch Kim Tinh bịa ra.
Hai người bọn họ tới thế giới này tìm Tần Quân nương tựa, sao Thái Bạch Kim Tinh có thể tiếp xúc với Nam Hải Long Vương được chứ.
Lúc đó nhất định là khoác loác về bản thân…
Tần Quân ảo não vỗ mạnh vào đầu, tuy rằng lúc trước hắn từng đoán trước là Nam Hải Long Vương rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh tới cỡ này.
Hắn không khỏi quay sang Đát Kỷ hỏi:
- Thủ Sát Thành có thương vong nào không?
- Không có, Nam Hải Long Vương chỉ đưa Tiểu Ly đi mà thôi.
Đát Kỷ lắc đầu nói.
Hoàng Phong Đại Vương lúng túng nói:
- Pháp thuật né tránh của Nam Hải Long Vương quả thật rất cao cường, so với Tam Muội Thần Phong của ta còn mạnh hơn, hơn nữa thân thể của hắn cũng rất mạnh, so với Ngưu Ma Vương chỉ có hơn chứ không hề thua kém.
Tần Quân nghe thấy vậy thì nheo mắt lại, hỏi:
- Ý của ngươi là trước đó Nam Hải Long Vương đã từng điều tra về các ngươi rồi?
Vừa nhìn thấy Hoàng Phong Đại Vương mở miệng liền tránh thoát.
Đây rõ ràng là biết rõ sự lợi hại của Tam Muội Chân Hỏa.
- Chắc là vậy.
Người tiếp lời lại là Lưu Bá Ôn.
Gã vội vàng nói tiếp:
- Bệ hạ, ngài cũng chớ nên xúc động, Ly Phi tốt xấu gì cũng là con gái của Nam Hải Long Vương, chắc là sẽ không làm gì thương tổn tới nàng, việc cấp bách bây giờ chính là chúng ta phải ứng phó với Thánh Triều và tất cả những thế lực khác của Nam Vực.
Tần Quân hít sâu vào một hơi, hiểu rõ lúc này không thể làm bậy được.
Dưới trướng của hắn không có cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh, cho dù là để cho ba người Hoàng Phong Đại Vương, Na Tra và Hằng Nga lên cùng một lượt, đánh tới long tộc, phỏng chừng cũng là có đi mà không có về, bởi vì hắn không biết gì nhiều về long tộc.
Thôi vậy!
Tạm thời cứ ráng nhịn một thời gian ngắn đi!
Tần Quân cố nén tức giận nói:
- Đêm nay cứ tổ chức yến tiệc hoan nghênh Hằng Nga tiên tử trước đi đã!
- Không cần, chỉ cần tìm một gian phòng cho ta nghỉ lại là được rồi, các ngươi cứ làm việc của mình đi.
Hằng Nga thản nhiên nói, đang lúc nói chuyện liền cất bước đi về phía một con đường nhỏ rớp bóng cây ở bên cạnh, không hề xem mình là người ngoài tí nào.
Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau, xem ra vị nữ thần này không dễ chọc, ngay cả lời đề nghị của Tần Quân cũng dám phản bác.
Quan trọng nhất chính là uy áp phát ra từ trên người Hằng Nga lại rất mạnh, ở nơi này, ngoại trừ Dịch lão đầu ra thì mấy người Hoàng Phong Đại Vương, Na Tra, Viên Hồng, Hàng long La Hán không ai dám nhìn thẳng vào Hằng Nga.
Khí tràng của nữ thần quả thực là quá mạnh mẽ!
- Nữ thần?
Đát Kỷ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hằng Nga như có điều suy ngẫm, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Tần Quân, ánh mắt rất có thâm ý.
Tuy rằng trong lòng có chút ghen tị, nhưng nàng cũng hiểu rõ nữ nhân bên cạnh Tần Quân càng ưu tú thì mới có thể chứng minh hắn càng mạnh.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng thì Tần Quân liền rời giường luyện kiếm.
Chuyện Tiểu Ly bị mang đi quả thật đang đả kích hắn.
Hắn không chỉ không thể bảo vệ Tiểu Chúc Long thật tốt, bây giờ ngay cả Tiểu Ly cũng bị mang đi.
Thế lực của hắn nhìn qua như rất mạnh, nhưng trong quá trình trở nên mạnh mẽ này lại mất đi rất nhiều thứ.
Vèo vèo vèo ——
Thất Tinh Kiếm run lên như thiểm điện, tạo nên vô số đóa kiếm hoa, rung động lòng người.
Tần Quân mỗi ngày đều bỏ ra nửa canh giờ để luyện kiếm, thời gian còn lại thì nạp khí tu luyện, dù sao thì tu vi cũng là căn cơ, kiếm thuật có mạnh tới đâu đi nữa, nhưng nếu như tu vi thấp kém thì dù là kiếm thần cũng sẽ bị đánh ra kiếm rơi đầy đất.
- Bệ hạ…
Đúng lúc này, một đạo thanh âm trầm thấp vang lên, đồng thời Tần Quân có cảm giác sau gáy có gió lạnh thổi qua, khiến hắn giật mình quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy không biết từ khi nào, sau lưng hắn đã có hai đạo thân ảnh cao lớn xuất hiện, đầu của bọn họ vô cùng kinh khủng, một cái đầu trâu, một cái đầu ngựa, dù là giữa lúc ban ngày ban mặt, Tần Quân nhìn mà cũng không nhịn được cảm thấy giật mình thon thót.
Mẹ nó!
Các ngươi muốn dọa chết trẫm hay sao?
Trong lòng Tần Quân thầm mắng, gân xanh trên trán nổi lên, hắn cắn răng hỏi:
- Sau này các ngươi có thể đổi cách xuất hiện khác được không?
Ngưu Đầu Mã Diện đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương, bọn họ xuất hiện thế này là bình thường lắm rồi.
Nếu như là thường ngày, bọn họ có thể dùng cách đáng sợ hơn nữa để xuất hiện.
- Trẫm vẫn cảm thấy rất vui mừng vì các ngươi có thể đi theo trẫm.
Tần Quân cười nói, có Hắc Bạch Vô Thường và Ngưu Đầu Mã Diện, sẽ trở thành một thanh lợi kiếm để hắn đánh vào âm phủ.
Ngưu Đầu Mã Diện vội vàng quỳ xuống, bây giờ thế lực của Tần Quân rất lớn mạnh, lúc trước Hắc Bạch Vô Thường gặp mặt Tần Quân cũng không tỏ ra cung kính nhường này, sự khác biệt tới từ thực lực và địa vị của Tần Quân.
- Chúng ta nhất định sẽ vì bệ hạ mà xông vào dầu sôi lửa bỏng!
Ngưu Đầu Mã Diện trầm giọng quát, hai vị quỷ thần tuyên thệ vô cùng khí thế.
Tần Quân đỡ hai người đứng dậy, sau đó kéo họ tới ngồi xuống trên ghế đá trong đình viện.
- Các ngươi có biết Hắc Bạch Vô Thường không?
Tần Quân cười hỏi.
Âm phủ và dương gian thật ra cũng lớn bằng nhau, cũng phân chia ra lãnh khổ các nơi, đây là Tần Quân nghe được từ chỗ của Hắc Bạch Vô Thường, nghe nói âm dương lưỡng giới giống như hai mặt vậy, mỗi khu vực ở âm phủ đều có Âm Hoàng của mình.
Mỗi cái âm phủ thì Âm Hoàng là người có quyền lực lớn nhất, giống như hoàng đế.
Từ rất lâu trước kia, Tần Quân liền để cho Hắc Bạch Vô Thường nghĩ cách lôi kéo thêm quỷ hồn để xây dựng thế lực của mình.
Nhưng ở âm phủ quản lý sâm nghiêm, Hắc Bạch Vô Thường không dám làm động tác quá lớn.
- Hắc Bạch Vô Thường? Ở âm phủ là hai quỷ sai có tiếng tăm rất lớn.
Mã Diện suy tư rồi nói, Ngưu Đầu cũng gật đầu phụ họa.
Xem ra Hắc Bạch Vô Thường làm việc không tệ lắm.
Sau đó Tần Quân bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ cho Ngưu Đầu Mã Diện.
- Có Âm Hoàng ở đó, e là…
Ngưu Đầu nói với vẻ chần chừ.