Bên kia. Tôn Ngộ Không và các phân thân di chuyển nhanh vẽ từng vòng sáng dưới đất. Chốc lát sau bốn mươi vạn binh sĩ bị tách ra mấy cái vòng chứa số người khác nhau, chỉ còn lại Lý Nguyên Bá, Trư Bát Giới, Hằng Nga, Đế Thính.
Tôn Ngộ Không phái năm pháp ngoại phân thân bảo vệ Tần Quân, các phân thân khác dụ đám người Lý Nguyên Bá bay ra khỏi đảo thủy tinh. Tôn Ngộ Không định thử rời xa đảo thủy tinh thì nhóm Lý Nguyên Bá có tỉnh táo lại được không.
Đoàn người rất nhanh biến mất trong hắc ám.
Bạch Cốt Mệnh Quân bỗng nhiên bước ra từ hư không hắc ám, một tròng mắt đảo lia dường như đang tìm kiếm cái gì. Ngay sau đó Bạch Cốt Mệnh Quân nhìn chằm chằm vào một góc đảo thủy tinh, cất bước đi tới.
Cùng lúc đó, Tần Quân đang tìm kiếm. Năm phân thân Tôn Ngộ Không bay trên đỉnh đầu Tần Quân, cảnh giác nhìn xung quanh.
Trên đảo thủy tinh toàn là thủy tinh đủ màu, đưa mắt nhìn tựa như mê cung, may mà Tần Quân có thể dựa vào thần thức.
Một đường chạy nhanh hai, ba dặm, Tần Quân và Liễu Nhược Lai chợt đứng lại. Trên đất trống trước mắt có một khối thủy tinh to, cao trăm thước, bên trong đóng băng chất lỏng màu đỏ kỳ dị, chất lỏng chuyển động trong thủy tinh rất là kỳ dị.
Liễu Nhược Lai trợn to mắt nói:
- Đó là cái gì?
Không hiểu sao thấy chất lỏng màu đỏ bí ẩn khiến Liễu Nhược Lai không kiềm được nỗi sợ, xúc động muốn quỳ xuống.
Tim Tần Quân đập nhanh, khỏi cần hỏi Cơ Vĩnh Sinh thì hắn cũng biết chất lỏng màu đỏ là thứ hắn muốn tìm.
Vừa nhìn thấy nó là lòng Tần Quân đã dâng lên khát vọng mãnh liệt muốn chiếm lấy nó. Hoa văn tử diễm giữa trán Tần Quân mấp máy, đôi mắt tím của hắn phát sáng giống lúc Tôn Ngộ Không thi triển Hỏa Nhãn Kim Tinh.
Một phân thân Tôn Ngộ Không lẩm bẩm, vẻ mặt hoang mang:
- Đó là . . .
Đảo thủy tinh rung bần bật, một màn sáng dâng lên từ mép đảo bao trùm nguyên hòn đảo. Sự việc diễn ra quá nhanh, đám người Tần Quân không kịp phản ứng.
Một giọng nói âm trầm quen thuộc vang lên:
- Giờ để xem ngươi chạy thế nào?
Đám người Tần Quân ngoái đầu nhìn, Bạch Cốt Mệnh Quân lại xuất hiện, đạp hư không bước tới, thịt lủng lẳng trên người tùy thời rớt xuống, trông ghê tởm.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Là ngươi làm?
Tần Quân đang hỏi màn sáng bao bọc đảo thủy tinh. Một phân thân Tôn Ngộ Không bay lên trời huơ gậy đập, đáng tiếc không thể đánh nát màn sáng.
Lòng Tần Quân chùng xuống.
Tròng mắt Bạch Cốt Mệnh Quân nhìn Tần Quân chằm chằm, trong mắt tràn đầy đam mê và khó hiểu:
- Ngươi rất ngon.
Dường như Bạch Cốt Mệnh Quân cũng không rõ tại sao mình có cảm giác này.
Tần Quân nghe nổi hết da gà, cái con này định ăn hắn!
Bốn phân thân Tôn Ngộ Không bỏ lại một câu sau đó lao vào Bạch Cốt Mệnh Quân:
- Ngươi đi làm chuyện của ngươi, giao nó cho chúng ta!
Một phân thân khác sau khi phát hiện không thể đánh nát màn sáng thì cũng xông hướng Bạch Cốt Mệnh Quân.
Năm pháp ngoại phân thân đánh hội đồng Bạch Cốt Mệnh Quân.
Bạch Cốt Mệnh Quân liên tục chế tạo cốt thuẫn, tốc độ siêu mau nhẹ nhàng cản lại năm pháp ngoại phân thân Tôn Ngộ Không.
Tần Quân không chần chừ, hắn vội đến gần thủy tinh to, rút Thất Tinh Kiếm ra chém.
Keng!
Thất Tinh Kiếm chém vào bề mặt thủy tinh bắn ra hỏa hoa, nhưng không để lại khe nứt. Tần Quân nhíu chặt mày, hắn há mồm phun Tam Muội Chân Hỏa ra đốt thủy tinh to. Từng lũ hơi nước bốc lên, mắt Tần Quân lóe tia vui mừng.
Liễu Nhược Lai không rõ tại sao Tần Quân muốn làm vậy, nàng chỉ có thể căng thẳng đứng sau lưng hắn nhìn.
Năm phân thân Tôn Ngộ Không vây công, Bạch Cốt Mệnh Quân liên tục chế tạo cốt thuẫn quanh người cản lại tất cả công kích. Các phân thân rất khó chịu. Tuy pháp ngoại phân thân có thực lực gần bằng bản thể nhưng không có thần thông, Kim Cô Bổng trong tay chúng chỉ là phòng vệ, không cứng như Kim Cô Bổng thật.
Bạch Cốt Mệnh Quân thốt ra một chữ:
- Chết đi!
Cốt thuẫn quanh người Bạch Cốt Mệnh Quân chợt biến thành các cây cốt mâu với thế sét đánh không kịp bưng tai đánh tới, trực tiếp xuyên qua năm phân thân Tôn Ngộ Không.
Các phân thân biểu tình đông lại, vẻ mặt không tin được, không ngờ tốc độ tạo xương của Bạch Cốt Mệnh Quân khủng khiếp như vậy.
Năm pháp ngoại phân thân biến mất ngay.
Bên kia, Tam Muội Chân Hỏa đã hòa tan một phần ba thủy tinh to. Dù không ngoái đầu lại Tần Quân có thể dùng thần thức biết năm phân thân Tôn Ngộ Không bị diệt.
Tần Quân vội truyền âm cho Liễu Nhược Lai:
- Trốn mau!
Tần Quân thầm tuyệt vọng, thực lực của Bạch Cốt Mệnh Quân quá mạnh, chỉ có bản thể Tôn Ngộ Không mới kiềm chế được nó. Sợ là hắn và Liễu Nhược Lai khó thoát khỏi cái chết, hơn nữa không toàn thây.
Liễu Nhược Lai không trả lời, nàng cúi đầu xoay người đối diện Bạch Cốt Mệnh Quân. Liễu Nhược Lai cắn răng lật tay lấy một thanh trường kiếm ra khỏi trữ vật giới.
Tần Quân nhìn cảnh đó vừa cảm động vừa tức giận.
Bạch Cốt Mệnh Quân chậm rãi bay đến, tròng mắt nhìn Tần Quân chằm chằm, hoàn toàn phớt lờ Liễu Nhược Lai. Trong đảo thủy tinh tối tăm Bạch Cốt Mệnh Quân như u linh lệ quỷ muốn ăn thịt Tần Quân.
Tần Quân dồn dập truyền âm:
- Nàng mau trốn đi!
Tam Muội Chân Hỏa đã hòa tan thủy tinh lớn hơn một nửa, chất lỏng bên trong bắt đầu chảy xuống dưới. Không biết thủy tinh làm bằng chất liệu gì mà Tam Muội Chân Hỏa phải đốt nó rất lâu, khiến người ngạc nhiên là chất lỏng đỏ bên trong không bị ảnh hưởng.
Liễu Nhược Lai không đáp lại Tần Quân, nàng ngước đầu lên, khuôn mặt kiên quyết nhìn Bạch Cốt Mệnh Quân đang đến gần. Khuôn mặt non nớt chẳng chút sợ hãi, Liễu Nhược Lai vốn rất sợ nhưng sứ mệnh bảo vệ Tần Quân khiến nàng hết sợ.
Liễu Nhược Lai không ngừng tìm cớ cho mình phồng lên can đảm:
- Nếu hắn chết thì chắc chắn ta cũng không sống được!
Liễu Nhược Lai không muốn thừa nhận rằng nàng không dám tưởng tượng Tần Quân có thể sẽ chết.
Từ lần đầu tiên gặp Tần Quân, hắn luôn rất mạnh mẽ, cao cao tại thượng trong mắt nàng, dường như trời có sập xuống thì hắn sẽ không dao động. Một đường trải qua nguy hiểm khiến Liễu Nhược Lai không kiềm được đã yêu Tần Quân.
Sau khi phát hiện thân phận của Tần Quân, địa vị hai người cách xa nhau, Liễu Nhược Lai chỉ có thể kiềm nén tình cảm, tiếp tục cãi lộn với hắn, hy vọng lấy cớ này khiến hắn không thể bỏ quên nàng.
Giờ hai người rơi vào tuyệt cảnh, tưởng tượng mình chết vì Tần Quân khiến Liễu Nhược Lai thấy ấm áp hạnh phúc.
Bạch Cốt Mệnh Quân bỗng tăng tốc độ lướt qua Liễu Nhược Lai, muốn bắt lấy Tần Quân.
Con ngươi Liễu Nhược Lai co rút, với tu vi Kim Đan cảnh thì nàng không kịp phản ứng. Bỗng có lực lượng kỳ lạ bùng nổ trong người khiến cơ thể Liễu Nhược Lai phản xạ vung kiếm chém.