Lý Nguyên Bá và Tôn Ngộ Không đánh túi bụi, hai bên bộc phát ra khí thế khiến biển dịch dạ dày dâng sóng to. Mấy chục vạn binh sĩ sợ hãi căng thẳng thần kinh. Có người sắp không chịu nổi, bay thời gian dài gần như hao hét linh lực, lại bị khí thế của Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá hù sợ, đúng là giày vò.
Hàn Tín kiên quyết nói với Tần Quân:
- Bệ hạ, chúng ta phải lên đảo!
Hàn Tín vốn không có tư cách lên tiếng về chuyện này, nhưng gã không nhẫn tâm để mặc binh sĩ của mình rớt xuống.
Tần Quân nhìn quét một vòng, thấy nhiều binh sĩ lung lay sắp té, hắn gật đầu đồng ý.
Dù đảo thủy tinh rất có thể ẩn giấu thứ gì quỷ dị, nhưng lúc này bọn họ đã không có sự lựa chọn. Hoặc bị dịch dạ dày của Hắc Hải Vương Kình tiêu hóa, hoặc lên đảo giành một đường sống.
Mấy chục vạn binh sĩ bay vào đảo thủy tinh.
Tôn Ngộ Không chiến đến mắt đỏ ngầu, mặt tràn đầy hưng phấn và điên cuồng. Tuy Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá đã luận bàn nhưng bọn họ không đánh hết sức trong Thiên Đình Đại Tần, đâu được thỏa sức như hiện tại.
Vách dạ dày của Hắc Hải Vương Kình kiên cố còn hơn bình chướng không gian của Nam Vực Thiên Thế Giới, bọn họ không cần bó tay bó chân.
Đinh!
Hai tay Tôn Ngộ Không giơ cao Kim Cô Bổng ném hướng Lý Nguyên Bá, áo choàng màu đỏ sau lưng và hai cây cánh phượng trên đỉnh đầu y lắc lư không ngừng, toát ra khí thế trừ ta ra còn ai.
Đối diện Kim Cô Bổng, Lý Nguyên Bá giơ chùy phải đỡ đòn, người run nhẹ nhưng không bị đánh bay ra, ngược lại giơ chùy trái đánh vào ngực Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không cười vẫn kiệt ngạo bất thuần như vậy, không thèm né, dùng thân thể đỡ Kim Bằng Thần Chuy của Lý Nguyên Bá.
Keng!
Người Tôn Ngộ Không không nhúc nhích, nụ cười càng dữ tợn. Lý Nguyên Bá chìm trong trạng thái cuồng bạo không biết sợ là gì, nâng đầu gối phải đánh vào bụng Tôn Ngộ Không.
Khoảnh khắc chỉ mành treo chuông Tôn Ngộ Không bỗng dùng trán đụng vào mặt Lý Nguyên Bá, làm gã phun máu, chợt khựng lại.
Tôn Ngộ Không bắt lấy cơ hội đập vào bụng Lý Nguyên Bá, hai bắp tay căng cứng, gầm lên giơ Lý Nguyên Bá đập xuống.
Rầm!
Lý Nguyên Bá bị đập vào tinh cầu trăm thước khảm trên vách dạ dày, tinh cầu vỡ vụn bay tứ tán như thiên nữ tán hoa.
Tần Quân căng thẳng thần kinh nhìn. Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá chiến đấu tuy rằng khiến người nhiệt huyết sôi trào, nhưng toàn là ái tướng của hắn, dù ai chết cũng sẽ làm hắn đau lòng.
Có lẽ số phận đã định trước Đại Bằng Điểu và Tôn Ngộ Không khắc nhau, dù ở thế giới nào thì hai người rồi sẽ có trận đại chiến kinh thiên động địa.
Nếu là trước kia Tần Quân sẽ rất mong đợi, muốn biết ai mạnh hơn một bậc. Nhưng bây giờ thì trong lòng hắn trừ sốt ruột, lo âu ra không có cảm tưởng gì khác.
Liễu Nhược Lai chợt hét rầm lên:
- A!
Tần Quân ngoái đầu nhìn, thấy Hằng Nga siết chặt cổ tay Liễu Nhược Lai, mắt nàng đỏ ngầu giống Lý Nguyên Bá, khuôn mặt tuyệt trần lúc này khá đáng sợ.
Tần Quân hết hồn, vì không chỉ mình Hằng Nga. Trư Bát Giới, Hàn Tín, Đế Thính, mấy chục vạn binh sĩ mắt đỏ như đèn lồng đỏ, rất khủng bố. Đặc biệt quanh đảo thủy tinh tối đen làm nền thì hình ảnh càng âm trầm hơn.
Đầu óc Tần Quân ù đặc:
- Cái này . . .
Nhưng thấy Liễu Nhược Lai vùng vẫy, hắn vội lắc người đến trước mặt Hằng Nga muốn giành Liễu Nhược Lai lại.
May mắn Hằng Nga đang hoảng hốt không có lý trí nên để Tần Quân cứu Liễu Nhược Lai đi, chứ tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh của nàng thì hắn đừng hòng cướp được thứ gì trong tay nàng.
Tần Quân ôm Liễu Nhược Lai nhanh chóng lui ra, kéo giãn khoảng cách với nhóm Hằng Nga.
Tần Quân nhìn cả đám như rơi vào ma chướng, hắn suýt nổi điên. Đầu tiên là Lý Nguyên Bá, giờ trừ hắn, Liễu Nhược Lai, Tôn Ngộ Không ra còn lại đều bị té hố, làm sao giờ?
Tôn Ngộ Không đang đánh nhau với Lý Nguyên Bá chú ý đến tình cảnh khó khăn của Tần Quân, y vứt bỏ Lý Nguyên Bá lắc người đến trước mặt hắn.
Tôn Ngộ Không trầm giọng nói:
- Xem ra hòn đảo này có cấm chế hoặc giấu cái gì.
Tôn Ngộ Không dám ra kết luận này vì Hỏa Nhãn Kim Tinh không thấy sinh linh nào khác.
Tần Quân biểu tình cực kỳ khó xem, vì mấy chục vạn binh sĩ đang xúm lại. Hằng Nga, Trư Bát Giới, Hàn Tín, Đế Thính đằng đằng sát khí, cộng thêm Lý Nguyên Bá ở trên trời, dù dựa vào Tôn Ngộ Không thì nhóm của hắn khó thắng nổi.
Quan trọng nhất là những người này đều là thuộc hạ của hắn, Tần Quân không nỡ xuống tay nặng.
Tần Quân rít qua kẽ răng:
- Đáng ghét! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao ba chúng ta không bị gì?
Tinh cầu trăm thước trên đỉnh đầu vì bị Lý Nguyên Bá đánh trúng nên phát ra ánh sáng yếu ớt, bốn phía tối đen. Mấy chục vạn người như lệ quỷ trong đêm đen, Tần Quân nhìn mà thầm run.
Tôn Ngộ Không trầm giọng nói:
- Lần này rắc rối rồi.
Sắc mặt Tôn Ngộ Không hơi khó coi. Nếu những người trước mắt là kẻ địch thì Tôn Ngộ Không không sợ, cố tình bọn họ là thuộc hạ của Tần Quân, mà hắn thì có ơn với y, Tôn Ngộ Không không thể làm kẻ quên ơn phụ nghĩa.
Tần Quân hít sâu kéo Liễu Nhược Lai ra sau lưng, nhỏ giọng nói:
- Có thể nhốt bọn họ lại không?
Tần Quân nhớ trong Tây Du Ký hình như Tôn Ngộ Không biết phép thuật giống như vẽ đất thành tù giam, vẽ cái vòng tròn là kẻ địch không thể đi vào, nếu mà ngược lại nhốt bốn mươi vạn binh sĩ thì bọn họ sẽ bớt nhiều rắc rối.
Muốn nhốt Trư Bát Giới, Hằng Nga, Đế Thính thì không hiện thực.
Tôn Ngộ Không nghe vậy liền hành động, bứt nhúm lông khỉ thổi một cái ra một ngàn pháp ngoại phân thân, sau đó bay hướng binh đoàn Hàn Tín, Thiên Hà Thủy quân.
Tần Quân hít sâu đánh giá đảo thủy tinh, hòn đảo rất lớn, bọn họ chỉ ở vị trí rất nhỏ.
Tần Quân cảm giác thứ Cơ Vĩnh Sinh nói nằm trên hòn đảo.
Tần Quân kéo Liễu Nhược Lai chạy sâu vào đảo thủy tinh.
Liễu Nhược Lai căng thẳng hỏi:
- Chúng ta đi đâu?
Nhóm Lý Nguyên Bá, Hằng Nga, mấy chục vạn binh sĩ biến đổi khác lạ làm Liễu Nhược Lai khủng hoảng, nàng sợ mình cũng sẽ biến thành như vậy.
Không lẽ đảo thủy tinh ẩn chứa nguyền rủa?
Trừ giả thiết này ra Liễu Nhược Lai không tìm thấy giải thích nào khác. Vì cường giả như Lý Nguyên Bá cũng bị mê hoặc, thật sự có cấm chế pháp trận nào mạnh đến thế sao?
Tần Quân trả lời nhanh:
- Tìm cách giải quyết!
Tần Quân chạy rất nhanh, Liễu Nhược Lai hầu như bị hắn kéo bay khỏi mặt đất.
Chờ hắn tìm được thứ Cơ Vĩnh Sinh nói, thức tỉnh huyết mạch Cực Viêm Ma Thần sâu thêm một bước thì Hắc Hải Vương Kình sẽ phun bọn họ ra, nhóm Lý Nguyên Bá sẽ tỉnh táo lại.