Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 770: Chương 770: Phát cuồng




Hằng Nga là nữ nhi của Thiên Đế thượng cổ nên kiến thức rộng.

Tần Quân nhắm mắt lại, lần nữa cảm nhận thứ bí ẩn Cơ Vĩnh Sinh đã nói. Thứ đó vẫn ở đằng trước, không biết cách bao xa.

Tần Quân cắn răng tiếp tục mang đội tiến lên.

Dọc đường đi không gặp nhiều đảo như lúc trước, tức là bọn họ không thể đáp xuống. Khả năng ăn mòn của dịch dạ dày Hắc Hải Vương Kình siêu khủng bố, Tần Quân không muốn nếm thử.

Dọc đường đi Bạch Cốt Mệnh Quân không xuất hiện nữa.

Không biết qua bao lâu, đám lính tiêu hao hơn một nửa linh lực, tâm chí bị giày vò. Bỗng trước mắt có ánh sáng, khiến mọi người mừng rỡ.

- Chẳng lẽ đằng trước là lối ra?

- Lối ra? Chúng ta đang trong bụng của yêu thú thì lối ra gì?

- Ý của ngươi là . . . A, tởm quá!

- Hy vọng phía trước không có kẻ địch càng mạnh chờ chúng ta.

- Miệng quạ!

Tần Quân tăng tốc độ bay, hắn cảm giác thứ mình muốn ở ngay đằng trước.

Khoảng cách càng gần đám người Tần Quân càng thấy rõ nguồn ánh sáng. Đó là một hòn đảo thủy tinh, vách dạ dày bên trên đảo thủy tinh khảm một tinh cầu to trăm thước phát ra ánh sáng hơi đỏ.

Tần Quân giảm chậm tốc độ, xinh đẹp thường ẩn giấu nguy hiểm.

Lý Nguyên Bá xung phong nhận việc:

- Bệ hạ, để ta đi dò trước!

Nói xong Lý Nguyên Bá lao lên trước nhất.

Tần Quân không kịp mở miệng ngăn cản. Xem ra lúc trước Bạch Cốt Mệnh Quân đem đến đả kích lớn cho Lý Nguyên Bá, làm gã nghẹn cục tức.

Mắt Tôn Ngộ Không lấp lóe ánh sáng vàng, đang dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh dò xét tình hình đằng trước.

Lý Nguyên Bá nhanh chóng đáp xuống đảo thủy tinh, hòn đảo rất lớn, bề mặt mọc từng bụi cỏ thủy tinh cực bén. Thủy tinh có đủ màu, không thấy dấu vết thực vật và sinh linh.

Lý Nguyên Bá thì thào:

- Không có gì hết?

Lý Nguyên Bá cất bước tiến lên trước, đi khoảng mười bước chợt ngừng lại.

Nhóm Tần Quân đến bên trên rìa đảo thủy tinh.

Tần Quân nhìn xuống Lý Nguyên Bá, hỏi:

- Như thế nào? Có kẻ địch ẩn giấu không?

Lý Nguyên Bá không trả lời, lưng giương đôi cánh vàng, khí thế cực kỳ cuồng bạo bộc phát từ người gã.

Mấy chục vạn đại quân kinh hoàng. Khí thế của Đại La Kim Tiên khủng bố biết bao, nguyên đảo thủy tinh rung bần bật.

Tần Quân vội hỏi Tôn Ngộ Không:

- Chuyện gì xảy ra?

Lý Nguyên Bá hơi kỳ kỳ, hơi thở quá cuồng bạo, dường như nhằm vào bọn họ. Lý Nguyên Bá có mức độ trung thành cực hạn với Tần Quân, gã sẽ không bỗng dưng phát cuồng nhằm vào hắn.

Tôn Ngộ Không nhíu chặt mày trầm giọng nói:

- Nơi này rất quỷ dị!

Lý Nguyên Bá bỗng xoay người lao hướng bọn họ, mặt mày dữ tợn, đôi mắt đỏ phát tím. Lý Nguyên Bá như bị lệ ma nhập vào người, hai tay siết chặt Kim Bằng Thần Chuy, bởi vì tốc độ quá nhanh làm không khí đè ép quanh người gã thành cái lồng không khí.

Con ngươi Tần Quân co rút, hắn không kịp phản ứng. Tôn Ngộ Không che trước mặt Tần Quân, hai tay giơ cao Kim Cô Bổng ném mạnh.

Đinh!

Tiếng kim loại va chạm làm mọi người điếc tai. Kim Cô Bổng và hai cây Kim Bằng Thần Chuy đụng vào nhau phát ra sóng gió như diệt thế tàn phá bốn phương tám hướng. Tần Quân bị hất bay, mấy chục vạn binh sĩ cũng vậy, may mà bọn họ không rớt xuống biển dịch dạ dày.

Tôn Ngộ Không cắn răng, mắt hung tợn trừng Lý Nguyên Bá ở bên dưới. Tôn Ngộ Không nhìn ra được Lý Nguyên Bá đã rơi vào ma chướng, gã dốc hết sức làm Tôn Ngộ Không suýt thả vũ khí trong tay ra.

Lý Nguyên Bá há mồm phát ra tiếng gầm như mãnh thú:

- Grào!

Lý Nguyên Bá gồng mạnh hai tay hất Tôn Ngộ Không bay ra ngoài, tay trái vung Kim Bằng Thần Chuy định cách không khí đập nát người Tôn Ngộ Không.

Nhưng Tôn Ngộ Không lộn mèo một cái nhẹ nhàng tránh đi, giây tiếp theo đến sau lưng Lý Nguyên Bá, đập một gậy vào lưng gã. Tiếng va chạm khiến Tần Quân mới phục hồi thính giác tim rớt cái bịch. Lý Nguyên Bá bị đập rớt xuống đảo thủy tinh.

Rầm!

Lý Nguyên Bá rớt cái bịch xuống đất, bụi bặm bốc cao hơn mười trượng, mảnh nhỏ thủy tinh bay đầy, hình ảnh hơi mộng ảo.

Tần Quân hết sức căng thẳng, không biết tại sao Lý Nguyên Bá phát cuồng, gã lại đánh nhau với Tôn Ngộ Không. Hai bên đều dữ dằn, nếu tử chiến thì hoặc chết hoặc bị thương.

Tần Quân vội hét to:

- Đại Thánh nương tay cho!

Tuy Lý Nguyên Bá cao hơn Tôn Ngộ Không một tiểu cảnh giới nhưng bàn về sức chiến đấu thì không bằng, huống chi Lý Nguyên Bá rơi vào trạng thái cuồng bạo không có lý trí.

Tôn Ngộ Không bĩu môi, cũng muốn nương tay nhưng Lý Nguyên Bá thì không, lỡ y sơ sẩy bị gã đánh chết thì sao?

Lý Nguyên Bá lao ra từ bụi đất, gầm rống lao đến gần Tôn Ngộ Không, hoàn toàn không che giấu hơi thở khiến đám người tim đập chân run

Rốt cuộc có chuyện gì? Tại sao Lý Nguyên Bá đột nhiên phát cuồng?

Nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Lý Nguyên Bá khiến bọn họ sợ hãi đảo thủy tinh. Chắc chắn trên đảo thủy tinh ẩn giấu thứ gì bọn họ không nhìn thấy hại Lý Nguyên Bá nhập ma.

Keng!

Lý Nguyên Bá giã mạnh song chùy vào Kim Cô Bổng, lực lượng phá núi đứt biển đánh bay Tôn Ngộ Không khảm vào vách đá cao vạn thước.

Đổi lại người khác chắc đã thành thịt nát, nhưng Tôn Ngộ Không là thân thể Kim Cương Bất Tử, chỉ thấy ngứa da.

Tôn Ngộ Không nhe răng nhếch miệng rống to:

- Đáng giận! Ta không nhịn nữa!

Tôn Ngộ Không xông hướng Lý Nguyên Bá, ánh sáng đỏ chiếu rọi Tỏa Tử Giáp màu vàng như phủ thêm lớp lửa.

Keng!

Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá lại va chạm, hai người tấn công nhanh trên không trung.

Keng keng keng!

Tiếng kim loại va chạm dồn dập, động tác hai người nhanh như tàn ảnh. Tần Quân tu vi đến Thiên Tiên cảnh lục trọng cũng không bắt kịp hình ảnh được.

Tần Quân nóng ruột nóng gan lại hỏi Cơ Vĩnh Sinh:

- Cơ Vĩnh Sinh, ngươi biết xảy ra chuyện gì không?

Dù sao Hắc Hải Vương Kình từng là chiến sủng của thuộc hạ Cơ Vĩnh Sinh, chắc y biết chút gì.

Cơ Vĩnh Sinh bất đắc dĩ nói:

- Ta thật sự không rõ, vì hơn vạn năm đã qua, tu vi của Hắc Hải Vương Kình ước chừng là đỉnh Đại La cảnh, cường giả số ít nguyên thiên địa nhân tộc. Dù là ta ở thời kỳ đỉnh cao chưa chắc có thể nhẹ nhàng tru sát nó, ta thật tình không biết tiểu thế giới trong người nó giấu cái gì.

Cơ Vĩnh Sinh rất đắng lòng, nhiều năm trôi qua tôm tép dưới tay y thành đại năng số một số hai trong thiên địa, còn y thì chỉ là một lũ tàn hồn.

Thương hải tang điền, thiên đạo luân hồi.

Tần Quân nghe xong cười khổ, hắn bất đắc dĩ đành cầu cứu hệ thống.

Hệ thống trả lời dứt khoát:

- Tình huống chưa biết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.