Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, các tu sĩ còn lại xôn xao, đồng thời cũng rất hưng phấn.
- Người này rốt cuộc là ai? Lại có một đội thủ hạ mạnh mẽ như thế!
- Chà chà, làm cho binh sĩ trấn thủ quan ải của hoàng triều quỳ xuống, cũng coi như là tin lạ!
- Hắn hình như là Việt Vương của vương quốc Càn Nguyệt, gần đây ở trong vương quốc có danh tiếng rất lớn!
- Việt Vương? Thiên tài Nhân Bảng Tần Quân sao?
- Vị đứng phía sau hắn, đó là thần tướng hai chùy... Thần tướng hai chùy nhìn trăm vạn thú triều giống như không có gì, giết chết Tống Lãng trong nháy mắt, đập đổ Lạc Nhai Quan!
Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Dần dần, danh tiếng của Tần Quân và Lý Nguyên Phách cũng theo đó truyền ra.
Trong vô hình, hình tượng của Tần Quân ở trong lòng bọn họ đã tạo thành uy tín. Người bọn họ không dám mắng, Tần Quân dám mắng. Chuyện bọn họ muốn làm không dám làm, Tần Quân cũng làm. Chỉ riêng hai điểm này, bọn họ cũng không khỏi kính nể Tần Quân.
Đương nhiên cũng có một vài tu sĩ lòng dạ nhỏ mọn cho rằng Tần Quân chính là đang đâm đầu vào chỗ chết.
- Không ưa nhất là những nam nhân thối tay chân không sạch sẽ!
Đát Kỷ che miệng khẽ cười nói. Âm thanh vô cùng mị hoặc. Đổi lại thành ngày thường, các binh sĩ khẳng định sẽ mất hồn mất vía. Nhưng lúc này bọn họ chỉ cảm thấy dường như bị kim nhọn đâm vào tim vậy.
Các binh sĩ vừa nổi giận lại vừa sợ hãi, không dám tấn công, cũng không dám chạy trốn về bên trong thành.
Dương Lan đã vào cửa thành, ánh mắt nhìn về phía Tần Quân đầy sùng bái. Đây mới là nam nhân chân chính!
Đúng lúc này, bên trong thành quan bỗng nhiên truyền đến một đạo bá khí thế đạo tuyệt luân, khiến cho tất cả mọi người cảm giác áp lực vô cùng, thậm chí khó thở.
Đát Kỷ, Pháp Hải, Hạo Thiên Khuyển, Pháp Hải, Thái Bạch Kim Tinh đồng thời nheo mắt lại. Bọn họ rất ăn ý thu lại khí thế. Tiểu Ly tuy rằng đơn thuần, cũng hiểu rõ cường giả chân chính đã tới. Nàng cũng theo chân thu lại khí thế. Nhưng Lý Nguyên Phách lại khác, kẻ lỗ mãng này trái lại bạo phát ra khí thế mạnh hơn, muốn cùng đối phương phân cao thấp.
Tần Quân bất đắc dĩ. Đồng thời hắn cũng đang âm thầm lo lắng. Đối phương sẽ không phải là cường giả Địa Tiên Cảnh chứ?
Trời ạ, vừa tới lại chạm tới cường giả Địa Tiên Cảnh, còn chơi thế nào?
Nếu quả thật như vậy, hắn vẫn xám xịt quay về vương quốc Càn Nguyệt!
Mới tới lại gặp phải cường giả Địa Tiên Cảnh, hoàng triều Nam Trác vô cùng có khả năng có cường giả Thiên Tiên Cảnh!
Tuy rằng Thái Bạch Kim Tinh là cường giả Thiên Tiên Cảnh, nhưng người này là đại thần không có khả năng am hiểu chiến đấu. Nếu như gặp phải cường giả Thiên Tiên Cảnh khác, Tần Quân cảm thấy hắn rất có khả năng sẽ quỳ.
- A, khí thế của ngươi không ngờ mạnh mẽ như thế!
Một âm thanh già nua đầy kinh ngạc nghi ngờ hoàn toàn vang lên ở bên tai tất cả mọi người. Ngay sau đó một bóng người mặc áo bào đen bước lên trên đỉnh lầu tháp ở cửa thành, quan sát tất cả mọi người.
Hắn thân hình cao lớn. Chiếc áo bào đen tuy rằng che được thân thể hắn, nhưng không che khuất gương mặt giống như bộ xương khô này của hắn. Đôi mắt mênh mông giống như tinh không vậy, khiến người ta không nhịn được chìm đắm vào trong đó.
- Các ngươi vì sao lại gây sự!
Lão già mặc áo bào màu đen quan sát tất cả mọi người, trầm giọng hỏi. Phần lớn thời gian ánh mắt của hắn tập trung ở trên người Lý Nguyên Phách. Trong mắt có một tia chấn động kinh ngạc người bình thường khó có thể nắm bắt được.
Thời điểm Lý Nguyên Phách chết mới mười mấy tuổi. Hệ thống triệu hoán qua cũng là giai đoạn vừa thành thần. Bằng không chim đại bàng cánh vàng tuyệt đối là tồn tại vượt xa so với Thiên Tiên Cảnh.
Cho nên thời khắc này Lý Nguyên Phách quả thực chưa quá hai mươi tuổi, có thể dễ dàng đánh bại tất cả thiên tài yêu nghiệt của toàn bộ Nam Vực.
- Tiền bối, những binh sĩ này sỉ nhục nữ đồng hành của chúng ta, thậm chí còn không cho phép chúng ta qua cửa ải!
Tần Quân giả vờ bi thương căm phẫn kêu lên, giống như huynh đệ ruột thịt chết đi.
Các tu sĩ còn lại cũng không ngốc. Một ít tu sĩ tâm tư linh hoạt cũng theo chân hắn, bắt đầu oán giận, hắt nước bẩn qua những binh sĩ trấn thủ quan ải trước đó.
- Đúngvậy! Chúng ta mặc dù là đến từ vương quốc, nhưng cũng không thể sỉ nhục chúng ta như vậy!
- Lễ nghĩa liêm sỉ? Ban ngày ban mặt giở trò đồi bại với nữ tử?
- Sao có thể chỉ là là nữ tử. Ngay cả mông lướn của lão đại ta cũng bóp!
- Bọn họ còn nói hoàng triều căn bản không cần chúng ta, chúng ta phải quỳ cầu xin bọn họ, bọn họ mới cho phép chúng ta đi vào!
- Khí tiết của Hoàng triều đều bị bọn họ làm hỏng rồi!
Các binh sĩ trấn thủ quan ải nghe được đều trợn mắt há hốc mồm. Lúc trước những người này vẫn thành thật. Thế nào bây giờ nói chuyện khoa trương như vậy?
Bọn họ muốn giải thích rõ. Đáng tiếc giọng bọn họ lại không át được các tu sĩ.
Lão già mặc áo bào màu đen nghe được, gương mặt cũng đã biến thành mầu giống với chiếc áo bào. Phải biết rằng vũ hội Tiềm Long là chuyện trọng đại do thánh thượng tổ chức. Tuy rằng rất nhiều người đều biết phía dưới có chút mờ ám, nhưng không nghĩ tới lại ngông cuồng như thế.
Chuyện này nếu như truyền vào bên trong hoàng triều, chẳng phải có vẻ như hoàng triều không có khí độ, tiểu nhân lộng quyền sao?
- Trước ghi danh thân phận, ngày mai lại đổi một nhóm binh sĩ khác!
Lão già mặc áo bào màu đen trầm giọng nói. Một đám binh sĩ trấn thủ quan ải nhất thời sắc mặt biến đổi lớn. Trấn thủ quan ải chính là công tác tốt, bổng lộc rất cao. Bọn họ làm sao có thể bỏ được?
Nhưng không ai dám mở miệng cầu xin. Bởi vì lão già mặc áo bào màu đen này lại là người chấp pháp nổi tiếng thiết huyết ở Thanh Đồng Quan!
- Người này tên là Từ Quỷ Khốc, ở trong hoàng triều Nam Trác đủ có thể xếp hạng trước hai mươi. Hắn cũng là người chấp pháp cao nhất củaThanh Đồng Quan, vượt lên trên thành chủ, địa vị ngang hàng cùng châu phủ.
Giả Tuân đứng sau lưng Tần Quân nhỏ giọng giới thiệu.
Thanh Đồng Quan chính là địa danh ở nơi đây.
Mà châu phủ rất lớn. Hoàng triều Nam Trác có bốn mươi tám châu phủ. Mỗi một châu phủ địa bàn lớn tương đương với vương quốc vậy, cho nên bốn năm mươi vương quốc liên hợp cùng một chỗ mới có thể có nền tảng chống lại hoàng triều.
Tần Quân âm thầm ghi nhớ cái tên Từ Quỷ Khốc này, sau đó truyền âm về phía Thái Bạch Kim Tinh hỏi:
- Hắn là cảnh giới gì?
- Địa Tiên Cảnh tầng một.
Thái Bạch Kim Tinh trả lời khiến cho khóe miệng Tần Quân co quắp. Quả nhiên là cường giả Địa Tiên Cảnh.