Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1296: Chương 1296: Át chủ bài lớn nhất (2)




Dương Bắc Minh quá mạnh, tựa như ác mộng, nếu lão đột nhiên chém gã một nhát kiếm thì gã sẽ bực chết.

Đế Giang cười gật đầu, định nói gì thì chỗ khe hở không gian biến mất bỗng rách một cái khe.

Kiếm khí cực kỳ sắc bén bắn ra từ cái khe, thế không thể đỡ chém vào Đế Giang, Cường Lương, La Sĩ Tín, ba người hộc máu bay ra.

Bồ Đề Tổ Sư biến sắc mặt thúc giục Phục Hy đứng cạnh:

- Nguy rồi, mau phong nó lại!

Không cần Bồ Đề Tổ Sư nhắc Phục Hy cũng sẽ làm như vậy.

Phục Hy đẩy hai tay lại ngưng tụ ra núi sông bàn bạc bay nhanh chặn lại khe hở không gian. Sức hút sao khủng bố hút thiên thạch, linh khí xung quanh.

Vách núi kề sát khe hở không gian làm Dương Bắc Minh không thể trốn ra.

Rất nhanh không gian xung quanh bị xé ra các khe hở rậm rạp, hiển nhiên là kiếm ý của Dương Bắc Minh.

La Sĩ Tín lau máu bên môi, hỏi móc Cường Lương:

- Yên tâm đây hả?

Gã hy vọng Cường Lương sẽ cho một lời giải thích.

Cường Lương lúng túng, cảm giác bị tát mặt thật khó chịu.

Mặt Đế Giang đen như nhọ nồi, nghiến răng hỏi:

- Cái tên đó là quái thai gì vậy?

Đế Giang không hỏi tại sao Cường Lương và Dương Bắc Minh đánh nhau, hễ bị thương Cường Lương là gã phải làm lão đền mạng.

Mặt Cường Lương dữ tợn giới thiệu:

- Dương Bắc Minh! Đệ nhất cường giả vũ trụ, được gọi là Kiếm Thần!

Trước kia nghe danh hào của Dương Bắc Minh thì Cường Lương tỏ ra khinh rẻ, giờ mới biết cái gì gọi là danh phù kỳ thực.

Phía xa Tần Quân nghe tiếng động đánh nhau đã ngừng nhưng Phục Hy lại lấy ra núi sông bàng bạc, hiển nhiên chiến đấu chưa kết thúc.

Tần Quân thầm thắc mắc:

- Nửa Bước Thánh Nhân lợi hại dữ vậy sao? Chiến ngang ngửa với năm vị đại tướng của trẫm.

Năm người Đế Giang là mạnh nhất dưới tay Tần Quân, trận thế như vậy có thể càn quét Ma Minh, ba ngàn đại thế giới, nhưng không làm thịt Dương Bắc Minh được.

Hèn gì Dương Bắc Minh lâu dài ngồi trên ngai báu vô địch, thật sự là vô địch.

Tần Quân lấy một khúc xương trắng ra khỏi không gian thần thoại, là xương trắng được Tử Đạo tặng cho.

Tử Đạo nghiền Cường Lương trong một nốt nhạc, biểu hiện mạnh mẽ hơn Dương Bắc Minh, có lẽ sẽ xử được lão.

Nhưng có nên mời Tử Đạo ra không? Đây là át chủ bài lớn nhất của hắn.

Tôn Ngộ Không nhe răng hỏi:

- Bệ hạ, nếu không được thì để ta đi chi viện xem?

Tần Quân trợn trắng mắt, cáu kỉnh nạt:

- Đừng làm sư phụ của ngươi phiền thêm!

Tôn Ngộ Không tuy là Đại La Chí Tiên nhưng không là cái đinh gì trước mặt nhóm Dương Bắc Minh, Đế Giang, lăng xăng tham gia bị dư uy chiến đấu đánh chết thì bi kịch.

Cùng lúc đó, sâu trong trời sao có ba bóng người bay nhanh tới.

Là Tịch Nghiệp Ma Quân, Khổng Tuyên, Lý Nguyên Bá.

Lý Nguyên Bá hít thở dồn dập, cảm nhận uy áp khiếp người truyền đến từ đằng trước, người gã run rẩy:

- Những hơi thở này . . .

Khổng Tuyên nheo mắt nói:

- Ba vị Hiển Thánh cảnh viên mãn, ba vị Hiển Thánh cảnh hậu kỳ.

Tịch Nghiệp Ma Quân sầm mặt xuống, trước khi đến đây bọn họ không ngờ sẽ có nhiều cường giả đỉnh cao như vậy.

Biểu tình Tịch Nghiệp Ma Quân kỳ lạ:

- Trong vũ trụ từ khi nào có nhiều tồn tại từ Hiển Thánh cảnh hậu kỳ trở lên như vậy?

Mặc dù Tịch Nghiệp Ma Quân lánh đời nhưng luôn âm thầm chú ý vũ trụ, sao bỗng dưng có nhiều cường giả tuyệt thế xuất thế?

Khổng Tuyên, Tịch Nghiệp Ma Quân đến không gây nhiều sóng gió vì họ che giấu hơi thở. Các sinh linh lo chú ý nhóm Dương Bắc Minh nên không phát hiện lại có hai cường giả tuyệt thế xuất hiện.

Sắc mặt Tịch Nghiệp Ma Quân khó xem:

- Dương Bắc Minh lợi hại đến vậy? E rằng đã vượt qua ta.

Trước kia Tịch Nghiệp Ma Quân luôn nhìn xuống Dương Bắc Minh, không ngờ lão đã là Nửa Bước Thánh Nhân.

Tịch Nghiệp Ma Quân nhìn khe hở kiếm rậm rạp quanh núi sông bàn bạc, kiếm ý tràn ngập trời sao, nỗi lòng gã nặng trĩu.

Khổng Tuyên nhíu chặt mày kiếm, kiếm ý của Dương Bắc Minh quá mạnh mẽ, dù cách thật xa y vẫn cảm nhận sự cường đại của lão.

Mắt Khổng Tuyên lấp lóe tia sáng kỳ lạ:

- Nửa Bước Thánh Nhân . . . cực độ kiếm ý.

Gặp phải cường giả như vậy làm lòng Khổng Tuyên sinh ra chiến ý.

Lý Nguyên Bá nhận ra Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, kinh ngạc kêu lên:

- Tại sao là họ?

- Không lẽ Tần Thiên Đế là bệ hạ?

Phỏng đoán này làm Lý Nguyên Bá hưng phấn.

Khổng Tuyên cũng chú ý đến, không ngờ Tần Thiên Đế gần đây nổi tiếng trời sao thật sự là Tần Quân, y đã nhìn lầm.

Tịch Nghiệp Ma Quân kinh ngạc hỏi:

- Hai người quen Tần Thiên Đế?

Khổng Tuyên lắc đầu bất đắc dĩ nói:

- Không dám giấu diếm, Nguyên Bá trước kia hiệu lực cho Tần Thiên Đế, nhưng lúc ấy hắn không gọi là Tần Thiên Đế mà tên Tần Thánh Đế.

Cảm giác bẽ mặt thật khó chịu.

Tịch Nghiệp Ma Quân đã hiểu, càng có hứng thú với Tần Quân hơn. Tịch Nghiệp Ma Quân biết bản tính của Lý Nguyên Bá, Tần Quân thu phục được gã thì thật không đơn giản. Lại nhìn năm bóng người đánh nhau với Dương Bắc Minh, Tịch Nghiệp Ma Quân cảm thấy da đầu tê dại.

Tịch Nghiệp Ma Quân thầm nghĩ:

- Phải cảnh cáo Ma Minh mới được.

Tịch Nghiệp Ma Quân giao Ma Minh cho sư đệ Huyết Sát Ma Đế quản lý, nhưng tiểu tử đó vô dụng làm Ma Minh ngày càng lụn bại, vừa bị Minh Hà Lão Tổ tổn hại nặng lại đắc tội với Tần Thiên Đế.

Tịch Nghiệp Ma Quân thấy nhức đầu, Tần Thiên Đế phái ra năm vị cường giả tuyệt thế đã đủ tiêu diệt Ma Minh.

Núi sông bàng bạc tiếp tục hút hết mọi thứ trong ức vạn dặm trời sao.

Dương Bắc Minh ở trong kẽ hở không gian liên tục vung kiếm, không gian quanh núi sông bàng bạc bị chém ra những cái khe hở đen ngòm đáng sợ.

Bồ Đề Tổ Sư sắc mặt khó xem nói:

- Cứ tiếp tục thế này chắc chắn Dương Bắc Minh sẽ trốn ra!

Phục Hy cũng hiểu điều đó nhưng y không có cách nào.

Chiêu đại thần thông họa diễn thiên địa này có thể mượn lực lượng sao hấp thu pháp lực của địch, nghiền thần hồn trong người thành tro nhưng không thể tự bạo.

Đế Giang lắc người biến mất tại chỗ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư, Cường Lương, La Sĩ Tín ngạc nhiên nhìn trời sao xung quanh, những cái khe hở là dấu vết chiến đấu giữa Đế Giang với Dương Bắc Minh.

Hai người đánh nhau trong kẽ hở không gian!

Đế Giang một mình đấu với Dương Bắc Minh!

May mắn Đế Giang bẩm sinh giỏi về không gian và tốc độ, có lẽ sẽ chiếm ưu thế khi ở trong kẽ hở không gian.

Cường Lương sốt ruột hỏi:

- Chúng ta cứ nhìn vậy sao?

Sau khi đánh nhau với Dương Bắc Minh, Cường Lương không cho rằng Đế Giang có thể một mình đánh bại lão.

Kiếm Thần quá mạnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.