Đế Giang đứng đầu Tổ Vu cũng cuồng ngạo vô biên, dù đối phương là Nửa Bước Thánh Nhân thì gã vẫn không sợ.
Bốn người Phục Hy giết lên, năm người bao vây Dương Bắc Minh. Họ không trao đổi gì, Đế Giang tấn công trước, La Sĩ Tín và Cường Lương theo sau, rồi tới Phục Hy và Bồ Đề Tổ Sư.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba cường giả thân thể bất tử bất diệt Đế Giang, Cường Lương, La Sĩ Tín đấu với Dương Bắc Minh, họ dựa vào lực lượng mạnh mẽ giam chân lão trong phạm vi trăm thước.
Cường Lương đá chân, Dương Bắc Minh chùng người xuống né. Đế Giang từ bên dưới tung nắm đấm phải vào eo Dương Bắc Minh.
Phút chỉ mành treo chuông Dương Bắc Minh hư không đạp bóng kiếm mượn sức, thân thể cực hiểm né thoát cú đấm của Đế Giang, nhưng Kỳ Lân Bá Vương Thương của La Sĩ Tín đâm vào mặt.
Hai bóng kiếm bắn ra từ mắt Dương Bắc Minh bắn chệch Kỳ Lân Bá Vương Thương, lão thoát khỏi phút nguy hiểm.
Cảnh tượng diễn ra trong một giây này được phóng chậm lại. Đế Giang, Cường Lương, La Sĩ Tín công kích mạnh mẽ dồn dập khiến Dương Bắc Minh né từng chiêu, không có cơ hội thở dốc.
Phục Hy lại giơ lên Hà Đồ Lạc Thư dẫn động lực lượng sao ở phía xa.
Bồ Đề Tổ Sư vung phất trần bắn ra sen vàng đầy trời bao quanh họ.
Dương Bắc Minh quá mạnh, tốc độ thân pháp khiến người hoa mắt, có Đế Giang giỏi về tốc độ không gian tham gia chiến đấu giúp cả nhóm thu nhỏ phạm vi chiến đấu, cố gắng phối hợp với Đế Giang.
Nhìn từ xa đã không thấy bóng dáng Dương Bắc Minh, như bị vô số sen vàng trói buộc, bên trong phát ra tiếng gầm rú vẫn rung động lòng người.
- Dương Bắc Minh sắp bị áp chế?
- Một chọi bốn đã rất lợi hại, giờ có thêm một cường giả tuyệt thế thì Dương Bắc Minh khó mà ngăn được.
- Thuộc hạ của Tần Thiên Đế có quá nhiều cường tướng.
- Người vừa rồi là ai? Tự xưng là huynh trưởng của Cường Lương.
- Ngày càng thú vị, ít nhất không phải nghiêng về một bên. Có lẽ trận chiến hôm nay sẽ giở ra một trang thời đại mới vũ trụ.
- Dương Bắc Minh sắp thua?
Đám sinh linh hưng phấn thảo luận, nhiều sinh linh truyền tin ra ngoài.
Trận chiến này liên quan nhiều cường giả tuyệt thế, hỏi sao họ không hưng phấn?
Phong Oa quay đầu nhìn thành quan Tần Tiên giới, rất nhanh bắt giữ bóng dáng Tần Quân.
Phong Oa nhìn thân hình như vị thần, thì thào:
- Tần Thiên Đế . . . Thiên Đế . . .
Trong vũ trụ ít ai tự xưng là Thiên Đế.
Từ xưa đến nay hiếm có đại năng tự xưng Thiên Đế, chiến càng cao càng dễ bị trời phạt.
Sau khi thấy năm Hiển Thánh dưới tay Tần Thiên Đế thì Phong Oa không dám xem nhẹ hắn.
Phong Oa tự nhủ:
- Hay hắn là hậu duệ của Cực Viêm Ma Thần tộc? Không thể nào, thời kỳ đỉnh cao Cực Viêm Ma Thần tộc cũng khó lấy ra năm Hiển Thánh cảnh hậu kỳ, càng đừng nói hai vị đã đến viên mãn.
Phong Oa chỉ có Nhập Thánh cảnh viên mãn nhưng nhìn thấu tu vi năm người Phục Hy, Đế Giang, thật khó tưởng tượng.
Nếu Tần Quân thật sự là Cực Viêm Ma Thần . . .
Chẳng lẽ sự khủng bố thời kỳ thái cổ sắp lặp lại?
Nghĩ đến đó Phong Oa rùng mình.
Thời kỳ thái cổ không có trật tự, không tông môn.
Ức vạn chủng tộc tranh bá, mạnh ăn thịt yếu. Không thể tầm tiên cầu đạo, bởi vì không có cường giả giảng đạo, không có khái niệm sư đồ. Chủng tộc nhỏ yếu sẽ bị tộc mạnh nhiều đời chèn ép. Cực Viêm Ma Thần tộc là nằm trong các chủng tộc khủng bố đứng trên tầng mây.
Bọn họ cường đại, thiên phú dị bẩm, còn có cực viêm cắn nuốt vạn vật.
Trước khi Phong Oa bị Tù Mệnh Đế Tôn nhốt vào Tù Mệnh Ngục từng đánh nhau với một Cực Viêm Ma Thần, giờ nhớ lại vẫn khiến nó rét run.
Phong Oa lắc đầu cười:
- Hy vọng chỉ là lời đồn, Cực Viêm Ma Thần . . . không nên tồn tại.
Phong Oa lại đặt sự chú ý vào chiến đấu phía xa.
Vô số sen vàng từ sâu trong trời sao bay tới, tỏa ánh sáng vàng rực rỡ xinh đẹp, kèm theo từng đợt sóng linh khí.
Đám người Đế Giang đã giết nóng máu. Đặc biệt Đế Giang, Cường Lương, La Sĩ Tín mắt đỏ ngầu đánh với Dương Bắc Minh.
Dương Bắc Minh tay cầm hỗn độn linh bảo, thân hóa ức vạn kiếm ý vận không chịu nổi đã bị thương.
Bùm!
Đế Giang thô bạo giật khuỷu tay trúng lưng Dương Bắc Minh, lực lượng thô bạo vô song đánh nát từng tầng kiếm ý. Dù lực lượng đã bị giảm bớt hơn một nửa nhưng Dương Bắc Minh vẫn khó chịu.
Mắt Dương Bắc Minh đầy sát ý xoay người chém một nhát.
Tuyên Cổ thần kiếm là hỗn độn linh bảo, thân thể Chí Tôn mạnh như Đế Giang cũng bị chém lộ ra xương trắng.
Cường Lương rống to vung nắm đấm:
- Dương Bắc Minh!
Muôn vàn lôi điện ngưng tụ ra một kỳ lân lao nhanh lên, vì cách quá gần nó đụng thẳng vào Dương Bắc Minh.
Bóng kiếm và kỳ lân lôi điện phản chiếu, chiếu rọi khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo của Dương Bắc Minh.
Dù bị vây công Dương Bắc Minh vẫn không hoảng loạn, không giận mất khôn. Nhưng sát ý trong mắt lão như bóng kiếm tùy thời bắn ra.
La Sĩ Tín huơ thương đập tới, gã thói quen dùng thương như múa gậy, sức mạnh đập thương nặng còn hơn gã đá đấm.
Dương Bắc Minh vung tay phải, Tuyên Cổ thần kiếm rung rung ra từng đóa kiếm hoa liên tục đánh vào người La Sĩ Tín, gã bay ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lông trắng phất trần của Bồ Đề Tổ Sư bay nhanh tới nhưng không quấn lấy La Sĩ Tín được, vì bị kiếm ý cắt nát, nhưng tranh thủ cơ hội cho người khác.
Đế Giang nhanh chóng đến gần Dương Bắc Minh, gầm lên:
- Đi chết đi!
Đế Giang đẩy hai tay ra cứng rắn chịu đựng kiếm ý quanh thân Dương Bắc Minh, lực lượng mạnh mẽ đẩy lão ra sau.
Sau lưng Dương Bắc Minh bỗng nứt ra khe hở không gian, lão không kịp trở tay.
Dương Bắc Minh biến sắc mặt:
- Nguy rồi!
Cường Lương ném lôi mâu, kiếm ý trước ngực Dương Bắc Minh tự động chặn lôi mâu lại nhưng vì lực phản chấn nên lão rơi vào khe nứt không gian.
Khoảnh khắc khe nứt không gian biến mất, hơi thở của Dương Bắc Minh cũng tan biến.
Cường Lương, Đế Giang thở phào. La Sĩ Tín, Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy ngẩn ngơ.
Kết thúc vậy sao?
La Sĩ Tín do dự hỏi:
- Cái này . . .
La Sĩ Tín cảnh giác quét mắt xung quanh, sợ Dương Bắc Minh lại xuất hiện. Hết cách, đời La Sĩ Tín chưa từng gặp nhân vật khủng bố như vậy, không cẩn thận không được.
Cường Lương phất tay cười nói, tự tin như thể khe nứt không gian là gã tạo ra:
- Yên tâm đi, đó là thần thông không gian của huynh trưởng ta, Dương Bắc Minh đi vào không gian bị không gian loạn lưu treo cổ!
Đế Giang mỉm cười, khuôn mặt dữ tợn như cái túi nhăn thay đổi thành khuôn mặt người thô kệch, uy vũ bá khí.
La Sĩ Tín vẫn lo sợ hỏi:
- Thật sự kết thúc?