Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1294: Chương 1294: Tốc độ không gian




Hét thì hét chứ Tần Quân không chắc bốn người Phục Hy có nghe được không.

Tôn Ngộ Không nghi hoặc hỏi:

- Chẳng phải đã đủ người rồi sao?

Cơ mặt Triệu Công Minh, Xi Vưu co giật. Đừng bảo là Tần Quân kêu bọn họ đấu với mấy Nhập Thánh! Đùa, sau khi biết thực lực khủng bố của Dương Bắc Minh thì ai dám xông lên?

Tần Quân tức giận:

- Đủ? Mới có bốn người, chờ năm người đến mới tổ đội được, quên bình thường trẫm dạy ngươi thế nào?

Tôn Ngộ Không đã hiểu:

- Bệ hạ từng nói kéo bè kéo lũ đánh nhau tốt nhất là năm người.

Chợt có khí thế siêu mạnh phát ra từ sâu trong trời sao, đám sinh linh giật mình ngoái đầu nhìn.

Hình Thiên, Hậu Nghệ, Khoa Phụ biến sắc mặt, run bần bật.

Vẻ mặt Hậu Nghệ vừa mừng vừa sợ kích động nói:

- Hơi thở này . . . sao có thể?

Vẻ mặt Bạch Trạch, Anh Chiêu kinh hoàng.

Cường Lương đang định đánh tiếp chợt cảm nhận hơi thở đột nhiên xuất hiện, giật mình ngoái đầu nhìn.

La Sĩ Tín, Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy quay đầu lại. Dương Bắc Minh nheo mắt.

Phục Hy sắc mặt âm trầm rít qua kẽ răng hai chữ:

- Đế Giang!

Kiếp trước Phục Hy chết vì bị mười hai Tổ Vu vây công, mặc dù đã xóa ân thù với Cường Lương nhưng khi cảm nhận hơi thở của Đế Giang vẫn làm y khó chịu.

Đế Giang!

Đứng đầu mười hai Tổ Vu!

Lãnh tụ của Vu tộc, bẩm sinh am hiểu thần thông không gian, được gọi là Tổ Vu không gian.

Đám sinh linh kêu la, các phương cường giả hoảng loạn.

- Ai vậy?

- Hơi thở mạnh quá.

- Không lẽ đến giúp Dương Bắc Minh?

- Không thể nào! Xuất hiện vào lúc này thì phải là giúp Tần Thiên Đế mới đúng.

- Không lẽ là thuộc hạ của Tần Thiên Đế?

Dưới tay Tần Thiên Đế có bốn người đối kháng lại Dương Bắc Minh, giờ lại chui ra một cường giả bí ẩn.

Đệt, rốt cuộc Tần Thiên Đế có bao nhiêu lá bài tẩy?

Sâu trong trời sao, một bóng dáng cao to lao tới với tốc độ không thể tưởng tượng. Cao vạn trượng, người đỏ rực, lưng mọc bốn cánh, chỉ mặc quần lửng làm bằng da thú, khuôn mặt dữ tợn, không có hai mắt, hé miệng lộ hàm răng đầy nanh nhọn.

Đây là Tổ Vu không gian uy chấn đất hồng hoang!

Mỗi khi bước ra một bước gã gần như thuấn di mấy trăm vạn dặm, cực kỳ khoa trương.

Đế Giang hét to một tiếng:

- Kẻ nào dám bị thương huynh đệ của ta!?

Thanh âm đầy áp lực, như thần linh thượng cổ gầm rống, chấn quỷ khóc thần gào.

Tần Quân mỉm cười nói:

- Người đã đến đủ, có thể tổ đội.

Đám Thần Ma xoe tròn mắt.

Bệ hạ nói người đến là Đế Giang?

Xi Vưu đổ mồ hôi lạnh không kịp lau.

Triệu Công Minh thở phào nhẹ nhõm, khỏi phải tham gia đánh nhau rồi. Nhưng thấy thân hình khủng bố của Đế Giang làm Triệu Công Minh tim đập chân run.

Tổ Vu không gian trong truyền thuyết, đứng đầu Tổ Vu.

Cường Lương reo lên:

- Huynh trưởng!

Mười hai Tổ Vu gọi nhau như huynh đệ ruột. Trừ Đế Giang lớn nhất, Hậu Thổ nhỏ nhất ra các Tổ Vu khác thứ tự ra đời không khác biệt quá lớn, toàn gọi thẳng tên nhau.

Các Tổ Vu đều tín phục Đế Giang.

Bẩm sinh có thần thông không gian, khi chiến đấu chớp mắt lấy mạng kẻ địch.

Trừ năng lực chiến đấu ra khả năng thống ngự chủng tộc của Đế Giang rất mạnh, không thì Vu tộc đã chẳng thể nhanh chóng khống chế đất hồng hoang. Đặc biệt trong tình huống yêu tộc có lãnh tụ là Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất.

Phục Hy, Bồ Đề Tổ Sư biết sự lợi hại của Đế Giang, thấy gã đến chi viện thì bản năng thở phào một hơi.

Đế Giang chắc chắn là trợ thủ mạnh mẽ.

La Sĩ Tín nhìn chằm chằm Đế Giang chạy nhanh tới, kiếp trước gã không biết Tổ Vu nhưng kiếp này nghe nhiều Thần Ma nhắc tới. Đặc biệt Cường Lương và mấy vị Đại Vu tâng bốc Đế Giang lên ngang với đại thần Bàn Cổ.

Mặt Đế Giang không có đôi mắt, khuôn mặt như cái túi vàng vặn vẹo dữ tợn, bốn cánh thịt sau lưng co lại như bốn thanh trường kiếm đâm sau lưng.

Sát khí của Tổ Vu thủ bá bộc phát ra từ người Đế Giang, cách Cường Lương càng gần sát khí càng mạnh, khiến sinh linh trong trời sao sợ hãi.

Dương Bắc Minh cau mày, không vội tấn công:

- Sát khí mạnh quá.

Trong mắt Dương Bắc Minh thì có thêm một Hiển Thánh tới cũng chẳng sao, chỉ cần không phải là Thánh Nhân thì lão không sợ ai.

Lão là Dương Bắc Minh!

Đế Giang lao lên rất nhanh đến bên cạnh Cường Lương, biến lớn hai trượng, vạm vỡ còn hơn Cường Lương.

Nhìn người Cường Lương đẫm máu Đế Giang tức điên, vụt xoay người xông hướng Dương Bắc Minh:

- Ngươi dám!

Lắc người một cái Đế Giang đã vượt qua mấy ngàn vạn dặm tới trước mặt Dương Bắc Minh, cú đấm đánh ra định đập nát cổ họng lão.

Nhanh quá!

Con ngươi Dương Bắc Minh co rút, Đế Giang không phải dựa vào tốc độ mà là xuyên qua không gian.

Dương Bắc Minh bản năng giơ Tuyên Cổ thần kiếm đỡ, nắm đấm thịt của Đế Giang đấm vào thân kiếm, lực lượng khủng bố vượt qua Cường Lương bùng nổ.

Bùm!

Dương Bắc Minh bị đánh bay, các sinh linh xôn xao nhìn.

Lần đầu tiên trong cuộc chiến Dương Bắc Minh bị ngay mặt đánh lui!

Lực lượng của Đế Giang lớn đến cỡ nào?

Nhưng Dương Bắc Minh rất nhanh khựng lại, lão nhìn Tuyên Cổ thần kiếm rung bần bật:

- Đây là thần thông không gian?

Cường Lương huơ tay hò reo:

- Không uổng là huynh trưởng của ta!

La Sĩ Tín trợn tròn suýt rớt tròng mắt.

Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy vẻ mặt kiêng dè. Tốc độ của Đế Giang quá nhanh, bọn họ không thể nhìn bằng mắt.

Đế Giang tức giận không quan tâm ánh mắt nhìn mình, lại xông hướng Dương Bắc Minh.

Đế Giang lắc người đến sau lưng Dương Bắc Minh, đùi phải như roi giơ cao quất vào đầu lão.

Nhưng Dương Bắc Minh dù gì là Nửa Bước Thánh Nhân, đã bắt đầu nhìn ngó thánh đạo, hiểu biết quy tắc không gian không thua gì Đế Giang. Dù Dương Bắc Minh không có thần thông không gian nhưng nhanh chóng phản ứng.

Vô số kiếm ý hiện ra sau đầu lão như một bức tường gió cản lại cú đá hủy diệt của Đế Giang.

Đế Giang sửng sốt, không ngờ Dương Bắc Minh nhẹ nhàng đỡ đòn.

Dương Bắc Minh chậm rãi xoay người, lạnh lùng nhìn Đế Giang:

- Tuy không biết ngươi là ai nhưng ngươi có khí huyết rất giống với kẻ giết đồ đệ của ta, còn gọi nhau là huynh đệ, nếu vậy thì . . . ngươi cũng chết đi!

Bùm!

Dương Bắc Minh dứt lời các bóng kiếm bắn ra từ mắt lão hóa thành kiếm quang đâm vào ngực Đế Giang, hỏa hoa bắn ra như va chạm vào thép cứng.

Đế Giang đau đến cắn răng, lộn ngược ra sau cách xa Dương Bắc Minh.

Dương Bắc Minh kiếm đạo thông thần, kiếm ý có thể phát ra từ các vị trí trên người, thoải mái tự nhiên như cánh tay. Có lẽ cơ thể Dương Bắc Minh không bằng Đế Giang nhưng kiếm ý là phòng ngự mạnh nhất của lão.

Đế Giang cười gằn:

- Muốn làm ta chết? Chỉ bằng vào ngươi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.