Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1293: Chương 1293: Năm người tổ đội




Tình hình này là giết ngược lại Dương Bắc Minh?

Dương Bắc Minh đang trong cảnh khó, hai tay cầm Tuyên Cổ thần kiếm, vô số kiếm ý như lôi điện tràn ra khỏi người lão đánh vào núi sông trước mặt. Nhưng khi kiếm ý đụng vào núi sông liền bị hút vào, núi sông vẫn đang không ngừng mở rộng.

Dương Bắc Minh đang ở dưới chân ngọn núi, dùng mũi kiếm chặn lại, nhưng sức hút khó tả kéo lão dần sát vách núi. Tóc bạc che nửa khuôn mặt, mắt Dương Bắc Minh vẫn lạnh băng không chút hốt hoảng.

Dương Bắc Minh suy nghĩ nhanh:

- Sức hút sao, nếu bị hút vào thì hậu quả không tưởng tượng nổi!

Dương Bắc Minh chợt nhận ra rất khó vùng thoát, sức hút sao kinh khủng khiến lão cảm giác sau lưng như bị mười Hiển Thánh đẩy tới trước.

Mắt Dương Bắc Minh chợt đổi màu bạc, khí thế mạnh mẽ bùng nổ trong người lão.

Ong ong ong ong ong!

Tuyên Cổ thần kiếm phát ra tiếng vù vù chói tai, giây sau ức vạn kiếm khí bắn ra từ mũi kiếm rậm rạp phong tỏa núi sông bàn bạc, hình ảnh như bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ.

Dương Bắc Minh quát to:

- Phá!

Dương Bắc Minh dồn hết pháp lực vào Tuyên Cổ thần kiếm, bộc phát ra kiếm ý mạnh nhất.

Phục Hy biến sắc mặt hét to gợi ý nhóm Cường Lương rút nhanh:

- Nguy rồi!

Đáng tiếc đã muộn.

Vang tiếng nổ lớn như vụ nổ big bang, núi sông bàng bạc vỡ nát, ánh sáng chói lòa kèm theo sóng xung kích khuếch tán nhanh. Tất cả sinh linh trong trời sao cảm giác hoa mắt, giây sau tất cả cảm quan mất tác dụng.

Tần Quân đang bay hướng thành quan bị ánh sáng chiếu mờ mắt.

Tần Quân hết hồn:

- Chẳng lẽ có người tự bạo?

Nếu cường giả Hiển Thánh cảnh tự bạo thì Tần Tiên giới tiêu đời, huống chi Dương Bắc Minh một chọi bốn.

Tần Quân thầm càu nhàu:

- Không khoa học! Phục Hy vượt qua Hiển Thánh cảnh viên mãn bình thường. Cường Lương, La Sĩ Tín, Bồ Đề Tổ Sư đều là Hiển Thánh cảnh hậu kỳ vậy mà không làm gì Dương Bắc Minh được?

Tần Quân thầm nghi ngờ hệ thống suy yếu bốn người Phục Hy.

Hệ thống bất đắc dĩ giải thích:

- Không trách bốn vị Thần Ma Phục Hy yếu, chỉ tại Dương Bắc Minh quá mạnh. Người này đã là Nửa Bước Thánh Nhân, đang tham ngộ thánh đạo, còn cầm nắm hỗn độn linh bảo, thực lực khó tránh nghịch thiên . . .

Tần Quân hộc máu.

Nửa Bước Thánh Nhân! Bà nội nó!

Thiên phú của Dương Bắc Minh quá khủng bố, từ lúc ra đường đời đã vô địch, mãi đến hôm nay không ai lay động địa vị được. Nếu để người ta biết Dương Bắc Minh chưa từng dừng lại, bây giờ bắt đầu thử sức với thánh đạo chắc sẽ hù chết đám sinh linh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng gầm rú tràn ngập trong trời sao, tất cả sinh linh không thể thấy rõ cảnh vật, đập vào mắt một mảnh trắng xóa. Bọn họ cảm giác gió mạnh ập vào mặt khó thể đứng vững.

Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, thi triển Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn đằng trước:

- Trời, đại thần đánh nhau đây.

Nhìn theo Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tôn Ngộ Không thì trời sao phía trước như bị thanh lý một lần, tất cả ngôi sao, thiên thạch đều biến mất hết.

Tận cùng biển sóng khí như có mặt trời bành trướng nhanh, mơ hồ thấy thân hình Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy, Cường Lương, La Sĩ Tín. Tôn Ngộ Không không thấy Dương Bắc Minh vì cách quá xa.

Lấy Dương Bắc Minh làm trung tâm trời sao trong vòng mấy chục ức vạn dặm đã hóa thành hư vô, trừ không gian và sóng gió ra không có vật chất khác.

Bất cứ sinh linh dám xông vào sẽ bị kiếm khí cắt thành tro.

Phong Oa tặc lưỡi cảm thán:

- Dù ở thời kỳ thái cổ cũng hiếm có yêu nghiệt như Dương Bắc Minh.

Lúc trước Phong Oa còn khinh thường Dương Bắc Minh, giờ nhìn kỹ thì ra là nhân vật chính của thời đại.

Mắt Đế Thiên Vô rực cháy ngọn lửa, sau này gã muốn lấy Dương Bắc Minh làm mục tiêu.

Cho đến nay Dương Bắc Minh ở lại đỉnh cao bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu lâu nhất, dài hơn sáu vạn năm. Tức là từ lúc Dương Bắc Minh ba vạn tuổi đã trở thành đệ nhất thiên kiêu, Đế Thiên Vô khó vượt qua kỷ lục này.

Vũ trụ vô nhất Dương Bắc Minh chưa bao giờ là nói đùa.

Đa số sinh linh cho rằng Dương Bắc Minh sớm vượt qua tiền bối, nếu Tịch Nghiệp Ma Quân tái xuất giang hồ cũng không đánh lại lão. Nếu Dương Bắc Minh sinh ra sớm một kỷ nguyên thì làm gì có thời gian cho Tịch Nghiệp Ma Quân, Trường Sâm Thương phong hoa tuyệt đại?

Tất nhiên đây chỉ là tin đồn, Dương Bắc Minh chưa từng đánh nhau với Tịch Nghiệp Ma Quân. Còn Huyền Đế Trường Sâm Thương thì càng không thể nào, thậm chí cả đời này không thể thực hiện. Trường Sâm Thương không rõ sống chết, có lẽ đã qua bờ bên kia vũ trụ hoặc đã tọa hóa.

Một lúc lâu sau thị giác của Tần Quân mới phục hồi bình thường, hắn đã đến thành quan.

Các Thần Ma, thần tiên quỳ xuống:

- Bệ hạ!

Bọn họ ngạc nhiên phát hiện Tần Quân đã đột phá Thái Ất Huyền Tiên.

Tần Quân không đáp lại, hắn đi thẳng tới mép thành quan, nhìn chiến đấu phía xa.

Lúc này bốn người Phục Hy đã cách trung tâm vụ nổ xa mấy ngàn vạn dặm, biểu tình kiêng dè nhìn đằng trước.

Trung tâm vụ nổ sinh ra quả cầu ánh sáng như mặt trời, tỏa ánh sáng chói lòa rực rỡ, vô số kiếm khí xoay quanh như lôi điện đan xen.

Bọn họ cảm nhận hơi thở khủng bố tuyệt luân của Dương Bắc Minh đang trở nên mạnh hơn.

Bồ Đề Tổ Sư sắc mặt khó xem nói:

- Thiên phú của người này quá đáng sợ, đang ngộ kiếm!

Kẻ địch khó chơi cũng đành thôi, trong lúc chiến đấu lĩnh ngộ ra, làm Bồ Đề Tổ Sư tức hộc máu.

Phục Hy vừa thở hổn hển vừa nhìn chằm chằm quả cầu ánh sáng trước mặt. Vừa rồi sử dụng Hà Đồ Lạc Thư làm Phục Hy tiêu hao nhiều pháp lực, nghe nói Dương Bắc Minh đang ngộ kiếm thì khóe môi y co giật.

Cường Lương, La Sĩ Tín không nghĩ sâu xa, trong đầu họ lo tìm cách hạ gục Dương Bắc Minh tại đây.

Quả cầu ánh sáng bỗng co rút, rất nhanh Dương Bắc Minh hiện hình, trừ tóc rối ra áo trắng vằn đỏ không bị rách chút nào.

Quả cầu ánh sáng rơi vào lòng bàn tay Dương Bắc Minh, tay phải cầm Tuyên Cổ thần kiếm có kiếm ý quấn quanh.

Dương Bắc Minh chậm rãi ngước đầu lên nhìn Phục Hy ở phía xa, tay trái bóp nát quả cầu ánh sáng:

- Hay cho lực lượng núi sông sao.

Ánh mắt lạnh lùng lóe tia khác lạ, hiển nhiên Dương Bắc Minh ngộ ra khá nhiều.

Dương Bắc Minh giơ kiếm chỉ hướng Cường Lương, lạnh lùng nói:

- Ta có thể tha các ngươi không chết, nhưng hắn phải chết!

Trận chiến làm Dương Bắc Minh rất sung sướng, lâu rồi không đánh đã tay như vậy.

Cường Lương, La Sĩ Tín rực cháy lửa giận, mắt tràn đầy tơ máu. Đã bao giờ bọn họ bị nhục nhã như vậy?

Tần Quân đứng trên thành quan vận chuyển pháp lực quát to:

- Các ngươi đừng hoảng, chờ người đông đủ rồi tổ đội đánh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.