Công năng này có ích lợi là khiến mức độ trung thành tăng cao, dù thực lực của Thần Ma tăng vọt thì vẫn giữ lòng trung thành. Nếu trực tiếp triệu hoán ra Thần Ma quá mạnh, hai bên chưa từng ở chung, đối phương thấy tu vi của Tần Quân như thế không chừng sẽ tạo phản ngay.
Tần Quân vội nói:
- Tăng tu vi của Dương Tiễn lên đỉnh cao!
Hệ thống gội nước lạnh:
- Không được, Thần Ma chỉ định phải ở trước mặt túc chủ.
Tần Quân bất đắc dĩ cười, đành phải tiếp tục sưu tầm đan dược. Bây giờ hắn chỉ có một mình, phải nhanh chóng khỏe lại, nếu bị tiểu quái hay nhân vật phụ nào giết thì rất mất mặt.
Cuối cùng Tần Quân chọn hánh dược trị liệu tên Thiên Nguyên đan, giá trị ba trăm vạn điểm danh khí, cho tu sĩ dưới Thiên Tiên cảnh hoàn toàn khỏe mạnh trong vòng nửa canh giờ.
Tần Quân lập tức chọn Thiên Nguyên đan, nguồn nhiệt giống lúc đột phá chảy qua kỳ kinh bách hài, làm hắn sung sướng rên rỉ.
Sướng!
Tần Quân dựa vào thân cây yên lặnng ằm.
Tần Quân vưa thở phào vừa thầm ra lệnh:
- Bắt dầu triệu hoán Thần Ma đi.
Nhiệm vụ xưng vau Quan Thiên tặng một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần truyền thừa kỹ năng. Dù sao bây giờ Tần Quân không thể nhúcn hichs, ở nơi chưa biết này hắn tốt nhất là nhanh chóng triệu hoán ra một bảo tiêu.
Tần Quân cảm giác linh khí vùng này dồi dào hơn Nam Vực gấp vô số lần. Điều này nói lên cái gì? Chứng minh yêu thú ở đây thực lực trung bình mạnh hơn Nam Vực.
Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:
[Đinh! Bắt đầu tùy cơ triệu hoán Thần Ma.]
Tần Quân không căng thẳng nữa.
Tưởng tượng thân hình khủng bố của Thần Vô Cơ là Tần Quân thấy sợ, cái tên này đã đến độ cao cỡ nào? Trực tiếp bỏ qua công kích của Dương Tiễn, còn hù gã sợ chạy tối chết.
Phương xa bỗng vọng lại tiếng sói hú:
- Grao!
Tần Quân nhướng mày, chắc không phải xui xẻo vậy đi?
[Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được . . . ]
Tần Quân trợn tròn mắt, biểu tình rất đặc sắc.
Trư Bát Giới!
Bỏ mợ rồi, a không, là bỏ heo rồi.
Không ngờ triệu hoán loại này.
Tần Quân dở khóc dở cười, hắn không có nhiều hảo cảm với Trư Bát Giới. Tên này hết ăn lại nằm, lại còn háo sắc. Nhưng Trư Bát Giới không ác, ít ra sai có thể sửa, biết nịnh hót a dua.
Thực lực của Trư Bát Giới chắc không yếu, không thì tại sao mỗi lần trừ yêu Tôn Ngộ Không kêu gã đi theo làm gì. Hy vọng Trư Bát Giới áẽ không vướng chân hắn.
Tần Quân bất đắc dĩ thầm nghĩ:
- Đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Trư Bát Giới cho ta xem.
Bảng liệt kê thuộc tính của Trư Bát Giới lập tức bày ra trước mặt Tần Quân.
[Trư Bát Giới: Đến từ Tây Du Ký.
Thân phận: Tịnh Đàn Sứ Giả.
Tu vi: Thái Ất Tán Tiên cảnh sơ kỳ.
Công pháp: Thiên Hà Thần quyết.
Thần thông: Thiên Cương Tam Thập Lục Biến.
Pháp bảo: Đinh ba chín lưỡi.
Mức độ trung thành: 98 (MAX 100)]
Bà nội nó, trời ạ, Thái Ất Tán Tiên cảnh sơ kỳ?
Tần Quân dụi mắt như thể mình nhìn lầm, hắn bỗng chú ý đến thân phận của Trư Bát Giới là Tịnh Đàn Sứ Giả.
Xem ra hắn triệu hoán Trư Bát Giới sau khi kết thúc Tây Du Ký, hèn gì lợi hại đến thế. Hệ thống vẫn rất đáng tin, độ trung thành của Trư Bát Giới cao đến chín mươi tám điểm.
Tần Quân không kiềm được chất vấn:
- Sau khi Trư Bát Giới thỉnh kinh liền có tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh?
Nếu tính như vậy thì Thái Ất Tán Tiên cảnh thành rau cải ven đường.
Hệ thống trả lời:
- Tôn Ngộ Không chỉ học nghệ mười mấy năm đã có tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh, Trư Bát Giới xem như yếu.
Tần Quân ngẫm lại mấy cũng đúng, dù sao là tổ đội đi xông vào Tây Thiên, gà chó lên trời.
Tính ra Sa Ngộ Tịnh hơi tội nghiệp, thỉnh kinh xong chỉ có Kim Tiên cảnh. Không đúng, còn có Tiểu Bạch Long áp chót.
Tần Quân bắt đầu chờ đợi Trư Bát Giới đến, hy vọng Tịnh Đàn Sứ Giả sẽ nghiêm túc một chút, tốt nhất là vứt bỏ thói xấu trước kia.
Tiếng sói hsu ở phía xa càng lúc càng nhiều, thanh âm không ngừng khuếch lớn tức là bầy sói đang đến gần Tần Quân.
Tần Quân cắn răng muốn tự đứng dậy nhưng không thể nhúc nhích.
Tần Quân nghiến răng thầm nghĩ:
- Không được, cứ tiếp tục thế này chắc chắn sẽ tiêu diệt!
Tần Quân đã cảm nhận được hơi thở thô bạo phát ra từ phía xa.
Khoan! Suýt quên thứ kia!
Tần Quân vội lấy liễm tức phù từ trong Chiến Thần ra. Lúc Tần Quân tham gia hội võ Tiềm Long thì rút thăm trúng thưởng được liễm tức phù, mãi không có cơ hội sử dụng.
Liễm tức phù có thể ẩn thân vừa giấu hơi thở.
Nhưng chỉ có thể kéo dài khoảng một nén nhang.
Tần Quân hít sâu, hắn phải nắm chắc thời gian, không thể dùng quá sớm.
Trong rừng cây phía xa bỗng có con sói xám nhảy ra, nó cao vài thước, tứ chi chắc khỏe, da lông lóe tia sáng đen như tấm lụa tốt nhất. Đặc biệt là đôi mắt sói tràn ngập sát ý lạnh lẽo. Rất nhanh có mấy con sói xám lao ra khỏi rừng cây, chúng nó đứng yên tại chỗ hít ngửi khắp nơi như đang đuổi theo con mồi.
Tần Quân bỗng cảm ứng được hơi thở của tu sĩ. Tuy hắn bị thương nặng nhưng dù gì là Địa Tiên cảnh tam trọng, thần thức bao phủ phạm vi lớn, trong vòng vài dặm sẽ phát hiện người ngay.
Tần Quân quay đầu nhìn, phía đông mấy con sói xám có ba tu sĩ mặc áo xanh sải bước đi tới. Hai nam một nữ chạy nhanh hướng Tần Quân.
Bà nội nó!
Tần Quân chửi thầm, đúng là xui chưa từng có.
Đàn sói xám ngửi mùi của ba người liền đuổi theo. Trong rừng cây có nhiều sói xám chạy ra, đếm sơ ít nhất cũng cỡ hơn trăm con.
Những con sói xám thânh ình chắc khỏe như nghé con, hàng trăm con sói xám cùng chạy nhanh thì cảnh tượng rất đáng sợ.
Ngàn thước!
Tám trăm thước!
Bảy trăm thước!
Tần Quân cắn răng rót pháp lực trong người vào liễm tức phù, sau đó nàng biến mất tại chỗ.
Ẩn thân thành công.
Rất nhanh ba tu sĩ đến trước cây to chỗ Tần Quân ở.
Một thiếu nữ thở hồng hộc hai tay chống đầu gối, nức nở nói:
- Không được, ta không chạy nổi nữa!
Tần Quân dựa vào thân cây, đánh giá nữ nhân trước mặt. Nhai săc bình thường, cỡ trên trung bình, tu vi đại khái là Trúc Cơ cảnh ngũ trọng, linh lực trong người đã cạn kiệt.
Hiển nhiên bọn họ bị bầy sói rượt theo thật lâu, nhìn vết máu trên người thì biết bọn họ đã trải qua ác chiến.
Hai nam nhân còn khá trẻ, chắc cùng tông môn.
Một thanh niên tuấn tú cắn răng nói:
- Chúng ta không thể dừng lại, những con Thương Lang này toàn là đỉnh nhị giai!
Một thanh niên cao lớn gật đầu, người gã rủnẩy dường như rất sợ, ánh mắt tràn ngập tức giận nhìn hai đồng bạn, thứ vướng víu vào phút then chốt.
Tần Quân rủa thầm:
- Mợ nó, hai ngươi lo khiêng nàng ta chạy đi, dông dài!
Bầy Thương Lang cách bọn họ ngày càng gần, Tần Quân đang trong trạng thái ẩn thân nên vui vẻ xem kịch.