***
Phương xa đằng trước Yêu Hoàng cung, Đông Hoàng Thái Nhất lơ lửng trên trời, mặt xanh mét. Tại sao Yêu Khư chiến đấu mà cứ lan đến đất Đông Hoàng bọn họ?
Chân trời thoáng chốc ánh sáng pháo màu lam, gió to ập vào mặt khiến Đông Hoàng Thái Nhất càng điên tiết.
Đông Hoàng Thái Nhất hận ngứa răng:
- Lại đến!
Đông Hoàng Thái Nhất rất muốn lao vào Yêu Khư xé nát tất cả, nhưng vì kế hoạch tương lai nên gã phải cố chịu đựng.
Mắt thấy ánh sáng pháo màu lam sắp đánh trúng Yêu Hoàng cung, Đông Hoàng Thái Nhất hừ lạnh, ảo ảnh chuông vàng nhô lên từ đỉnh đầu gã bao lại Yêu Hoàng cung.
Bùm!
Ánh sáng pháo màu lam đánh vào chuông vàng bị cản lại cho đến khi năng lượng tiêu hao hết.
Chuông vàng không rung cái nào, Đông Hoàng Thái Nhất mặt không biểu tình.
Nhẹ nhàng hóa giải một pháo mạnh nhất của Ma Long Thần Pháo rồi Đông Hoàng Thái Nhất hừ lạnh phất tay bay về Yêu Hoàng cung, chuông vàng ảo trên không trung nhanh chóng tan biến.
***
Cửu U Âm Đế biểu tình cực kỳ khó xem, nửa người dưới đã mất, phần eo máu me bầy hầy. Tuy Cửu U Âm Đế là chủ Âm phủ nhưng không phải hồn thể.
Như Lai trầm giọng nói:
- A di đà phật! Ngươi thua!
Mấy trăm cánh tay sau lưng Như Lai không ngừng vẽ vòng tròn khiến người hoa mắt.
Bên dưới vẫn đánh túi bụi, binh sĩ hai bên đã nóng máu. Tuy Cửu U Âm Đế bị thương nặng nhưng các âm tướng, âm binh không giảm sĩ khí ngược lại càng điên cuồng.
Phe Nhan Vương Điện thấy Cửu U Âm Đế bị nát nửa người dưới thì kích động, càng dốc sức chiến đấu hơn.
Dương Thiền cầm Bảo Liên Đăng ngước nhìn Cửu U Âm Đế, thì thào:
- Sắp kết thúc sao?
Dương Thiền chú ý thấy cửu u long khí của Cửu U Âm Đế không biến mất, vẫn khí thế làm cho người ta sợ hãi đung đưa trên trời.
Cửu U Âm Đế nhìn chằm chằm Tần Quân trên tường thành Nhan Vương thành, sát ý gần như thành thực chất bắn ra khỏi hốc mắt gã.
Tần Quân một tay dựa vào Ma Long Thần Pháo, vẻ mặt khinh khỉnh.
Một pháo giết mấy vạn âm binh, bốn âm tướng, còn bị thương nặng Cửu U Âm Đế, Tần Quân rất vừa lòng.
Tần Quân cười to bảo:
- Cửu U Âm Đế, xem ra ngươi không được, vị trí chủ Âm phủ hay là nhường cho người ta đi.
Tần Quân cố ý kích thích Cửu U Âm Đế, tốt nhất là làm tâm tính của gã rối loạn.
Nửa người dưới của Cửu U Âm Đế dần hiện ra, quần áo cũng vậy, hình ảnh tựa như phản chiếu, rất kỳ lạ.
Tần Quân nhìn trân trân.
Con ngươi Như Lai co rút vỗ chưởng vào Cửu U Âm Đế.
Cửu U Âm Đế cười gằn:
- Bổn tọa là thân cửu u, bất tử bất diệt, các ngươi muốn giết bổn tọa thì xem trọng mình quá rồi!
Vô số cửu u long khí chui ra từ sau lưng Cửu U Âm Đế, thoáng chốc như có mấy trăm con rồng đen xuất hiện dưới mây lôi nhìn xuống Như Lai.
Lại một chưởng ảnh màu vàng đánh ra, mấy trăm cửu u long khí chen chúc lao xuống, đụng nát chưởng ảnh màu vàng, thế không thể đỡ xông hướng Như Lai.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửu u long khí liên tiếp đánh vào ngực Như Lai, đánh Như Lai cao mấy ngàn trượng rớt xuống đất. Mấy trăm cánh tay sau lưng Như Lai muốn ngăn cản nhưng không nổi, cuối cùng bị đánh rớt xuống đất, bụi bặm bốc lên.
Tựa như một ngọn núi lớn di chuyển trên mặt đất, gây động đất khủng bố.
Cửu U Âm Đế đuổi theo Như Lai, gã phát ra mấy trăm cửu u long khí vẫn điên cuồng tấn công đánh cho y liên tục thụt lùi.
Con ngươi Như Lai co rút:
- Cái tên này sao bỗng nhiên mạnh lên nhiều vậy?
Cửu U Âm Đế tấn công cuồng bạo, Như Lai không thể phản kích, chỉ có thể phòng ngự.
Tần Quân ở trên tường thành nhíu chặt mày, thầm buồn bực vì sao Cửu U Âm Đế bị thương nặng càng mạnh lên?
Không lẽ tên này có thiên phú đặc biệt?
Như Lai một đường bị Cửu U Âm Đế đánh lui mấy chục dặm sắp tới vạch biên giới Nhan Vương thành. Binh tướng hai bên chắn đường sợ muốn vỡ mật vội tránh ra, sinh linh động tác chậm chút bị Như Lai đụng bị thương nặng.
Thế công của Cửu U Âm Đế vẫn hung mãnh, mắt Như Lai lóe tia giận dữ.
Khinh người quá đáng!
Hai chân Như Lai giẫm mặt đất lún sâu vào đất bùn, thân hình cao mấy ngàn trượng cưỡng ép ngừng lại, đất cát sau lưng y xới tung hình thành đống núi. Mặc cho mấy trăm con cửu u long khí đánh trúng ngực, Như Lai không lùi nữa, đôi mắt dưới lớp mặt nạ âm trầm kinh dị.
Như Lai lạnh lùng hỏi:
- Bất tử bất diệt? Ngươi biết cái gì gọi là bất tử bất diệt không?
Mấy trăm cánh tay sau lưng Như Lai nhanh chóng rút về lưng, hai tay y vỗ tới trước. Cột sáng vàng cực kỳ chói mắt bắn ra từ bàn tay Như Lai đánh tan mấy trăm con cửu u long khí, ập vào mặt Cửu U Âm Đế.
Mặt Cửu U Âm Đế không biểu tình vung thương đen, thương khí đâm tới cản lại cột sáng vàng. Gió mạnh thổi tóc dài của Cửu U Âm Đế, khuôn mặt lạnh lùng điển trai phản chiếu ánh sáng kim loại tựa như vị thần.
Cửu U Âm Đế khống chế Âm phủ thật ra giống như thần, nhưng không lo trên trời mà chấp chưởng lòng đất.
Cửu U Âm Đế khinh miệt cười nói:
- Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ, tu vi như vậy đủ để tiếu ngạo thiên địa, đáng tiếc ngươi đụng phải bổn tọa!
Tần Quân suýt hộc máu.
Ngươi chỉ là Đại La Thủy Tiên cảnh sơ kỳ mà dám nói Như Lai câu đó?
Như Lai chợt nhảy lên, nhanh chóng biến nhỏ, cột sáng vàng tan biến theo.
Như Lai trở về cao ba trượng, một tòa sen vàng hiện ra dưới chân, y ngồi xếp bằng trên sen vàng, áo đen bay phần phật.
Tần Quân nhướng chân mày. Lại là sen vàng này, trong tiểu thuyết kiếp trước Tần Quân xem hễ pháp bảo có hình hoa sen thì đều không đơn giản.
Nhìn Bảo Liên Đăng của Dương Thiền là biết.
Cơ Vĩnh Sinh nghi hoặc kêu lên trong đầu Tần Quân, cũng cảm thấy sen vàng của Như Lai không đơn giản:
- Sen vàng kia không lẽ vượt qua tiên thiên chí bảo?
Như Lai ngồi trên sen vàng khí thế chợt thay đổi, làm Cửu U Âm Đế cau mày.
Cửu U Âm Đế nghi ngờ hỏi:
- Sen vàng này có lai lịch gì?
Cửu U Âm Đế cảm giác sen vàng tiếp tục vận chuyển pháp lực cho Như Lai.
Như Lai sẽ không giải thích, niệm kinh:
- Nam mô a di đà phật, độ hết thảy khổ ách, hóa hết thảy tai nạn, trấn hết thảy tai họa, diệt hết thảy ác niệm. Lòng ta hướng phật, thương sinh vô ưu, lòng ta trừ ma, thiên hạ thái bình . . .
Tiếng niệm Phật rung động lòng ngươi, Tần Quân thấy hoảng hốt. May có thần hồn của Cơ Vĩnh Sinh che chở nên Tần Quân không đánh mất tâm trí.
Lúc này Như Lai dốc hết sức ra, trong cuộc chiến Yêu Khư tiếng niệm Phật của y chỉ nhằm vào kẻ địch, còn giữ sức, lần này vì đánh bại Cửu U Âm Đế nên không giữ sức nữa.