Nguyên chiến tranh yên tĩnh lại, binh sĩ hai bên ngừng đánh nhau. Đám cường giả Đại La cảnh Chân Võ Đại Đế cũng hoảng hốt quay đầu nhìn lại.Giữa hư không Như Lai rực rỡ như mặt trời, vô cùng thần thánh.
Cửu U Âm Đế cảm giác nhức đầu, gã ôm đầu la hét vội né tránh cách xa Như Lai.
Nhìn Như Lai thần uy vô biên, Cửu U Âm Đế rít gào:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi có quan hệ gì với Cổ Phật!?
Tiếng rống của Cửu U Âm Đế rung động cả thiên địa, tất cả sinh linh nhìn Như Lai cao cao tại thượng, bao gồm các thám tử trốn phía xa.
Giờ phút này Như Lai là thần trong mắt họ, vị thần không thể khinh nhờn.
Tiếng niệm Phật còn văng vẳng bên tai, làm các sinh linh sinh ra lòng thần phục.
Lưu Trầm Hương trợn to mắt nói:
- Độ Ác này . . .
Vẻ mặt Lưu Trầm Hương tràn đầy khó tin, gã hai chân run rẩy, thân thể không bị khống chế quỳ hướng Như Lai. Lưu Trầm Hương cố gắng muốn đứng dậy nhưng không được.
Lưu Trầm Hương đến Đại La Kim Tiên còn biểu hiện không chịu nổi thì đừng nói sinh linh khác tu vi thấp hơn.
Bùm!
Một âm tướng quỳ rạp dưới đất, ngay sau đó các âm binh, âm tướng xung quanh quỳ theo.
Binh sĩ, cường giả hai bên ở trên trời nhanh chóng rớt xuống đất, chân run cầm cập quỳ xuống. Dưới Đại La cảnh tất cả đều ngã ngồi quỳ rạp, sợ hãi nhìn Như Lai.
Chân Võ Đại Đế, Hạn Bạt còn đỡ chút, nhưng không dám đến gần Như Lai, áp lực này quá mạnh.
Không lâu sau hơn hai ngàn vạn âm binh sống sót đều nằm ngã dưới đất, mấy trăm vạn binh sĩ Nhan Vương Điện cũng vậy.
Hình ảnh vô cùng đồ sộ, từ trên cao nhìn xuống đất đai trăm dặm quanh Nhan Vương thành toàn là binh sĩ, ánh sáng vàng chiếu rọi mặt đất khiến cảnh tượng rất là rung động thị giác.
Hai tay Tần Quân vịn Ma Long Thần Pháo không để mình quỳ xuống:
- Cái tên này . . .
Uy áp vô hình như vật nặng ngàn vạn cân đè hai chân Tần Quân run bần bật, nếu không nhờ thần hồn của Cơ Vĩnh Sinh trợ giúp thì hắn đã quỳ xuống rồi.
Tần Quân chửi thầm lão già Như Lai chiến đến quên hết chừng mực sao?
Xung quanh Tần Quân thì đám thị vệ đã bị đè quỳ xuống, khâm phục nhìn hắn. Dưới thần uy như thế mà Tần Quân còn đứng được đủ thấy cảnh giới tu vi của hắn siêu cao.
Cơ Vĩnh Sinh kinh thán:
- Như Lai này từ đâu chui ra mà tu vi mạnh còn hơn thần tiên bình thường.
Làm Cơ Vĩnh Sinh khó hiểu nhất là cường giả như vậy lúc trước bị Tần Quân đánh bại, thu phục, y tận mắt nhìn thấy toàn quá trình vẫn thấy rất khó tin.
Khi quyết đấu với Tần Quân vừa lúc Như Lai bị thương nặng.
Cơ Vĩnh Sinh không biết nên nói cái gì trước vận may như thế.
Còn có Bồ Đề Tổ Sư bí ẩn khó lường trong Thiên Đình Đại Tần, người đó mạnh đến đâu nữa?
Có thể nhẹ nhàng chế phục Như Lai thì chắc chắn Bồ Đề Tổ Sư càng mạnh.
Nỗi lòng Cơ Vĩnh Sinh phức tạp, nếu không có y, Tần Quân dựa vào vận may bí ẩn hoang đường vẫn sẽ vươn lên.
Cửu U Âm Đế ôm đầu gào thét, tóc dài bay rối như kẻ điên:
- A a a a!!!
Cửu U Âm Đế cảm giác linh hồn đau nhức, thân thể như tùy thời nổ tung. Dù làm chủ Âm phủ nhưng Cửu U Âm Đế không chịu nổi, đủ biết tiếng niệm Phật của Như Lai khủng bố cỡ nào.
Hơn hai ngàn vạn âm binh khó tin nhìn lên trời, họ chưa từng thấy Cửu U Âm Đế rơi vào cảnh thê thảm như vậy.
Đặc biệt đám con cái của Cửu U Âm Đế, bọn họ nằm sấp trong phế tích trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Tiếng niệm Phật càng lúc càng lớn, mười mấy vực quanh Yêu Khư loáng thoáng nghe thấy, khiến vô số sinh linh xáo động.
- Đây là thanh âm gì?
- Có người đang niệm kinh? Không đúng! Là truyền đến từ Yêu Khư!
- Trời, Yêu Khư đại chiến hai giới Âm Dương đã phát triển đến giai đoạn nào?
- Ủa? Tiếng hét thảm này là của ai?
- Ai đang niệm kinh mà khiến ta sinh lòng sùng kính? Kỳ lạ . . .
Sinh linh nào nghe tiếng Như Lai niệm Phật sẽ rung động tinh thần, không kiềm được sinh lòng kính sợ.
Nơi xa xôi.
Trong Yêu Hoàng cung.
Đông Hoàng Thái Nhất chợt mở mắt ra, nghe tiếng Như Lai niệm Phật, cau mày lẩm bẩm:
- Tiếng niệm Phật mà sao có đạo ý? Độ Ác, lai lịch của ngươi là gì?
Như Lai trang nghiêm niệm:
- Trên đời có Như Lai Phật, ba ngàn sinh cơ đạo, vạn pháp vô thường, Phật pháp trừ tà, lấy thân của ta, lòng đọa ma . . .
Vạn vật trên đời đều là tà ma mà y cần độ hóa, mắt Như Lai nhìn chằm chằm Cửu U Âm Đế ôm đầu hét thảm.
Trong mắt Như Lai thì Cửu U Âm Đế như người chết, ánh mắt y dửng dưng như nhìn con kiến.
Cửu U Âm Đế đau muốn phát cuồng, cửu u long khí điên cuồng chui ra khỏi người gã tàn phá thiên địa. Cửu u long khí như những cây roi quất khung trời, khí thế thô bạo làm mấy ngàn vạn sinh linh quỳ rạp dưới đất sợ hãi.
Tần Quân lẩm bẩm:
- Là khẩn cô chú phiên bản cao cấp?
Cửu U Âm Đế không đội vòng kim cô, uy lực khẩn cô chú so với cái này thì cách biệt rất lớn.
Cơ Vĩnh Sinh tò mò hỏi:
- Khẩn cô chú là cái gì?
Tần Quân ra vẻ cao sâu khó dò trả lời:
- Phép thuật khủng bố đến từ phương đông bí ẩn.
- Phương đông bí ẩn?
- Ừ.
Cơ Vĩnh Sinh bỗng thấy chấn động, không dò hỏi tiếp sợ biểu hiện mất mặt, cố vắt óc suy nghĩ kiếp trước có từng nghe nói qua phương đông bí ẩn không.
Cửu U Âm Đế đã nhức đầu đến sắp thần kinh, phát ra cửu u long khí như mấy ngàn con rồng đen đung đưa trong thiên địa. Nhan Vương thành thật nhỏ bé trước chúng nó.
Như Lai vẫn không ngừng niệm kinh, Tần Quân sắp không chịu nổi, cách xa mấy chục dặm còn thấy khó chịu như vậy, rất khó tưởng tượng Cửu U Âm Đế chịu đau đớn cỡ nào.
Cơ Vĩnh Sinh cười cợt hỏi:
- Không được sao?
Tần Quân chửi um sùm:
- Nếu trẫm cũng quỳ xuống thì ngươi sẽ mất mặt theo! Tốt xấu trẫm cũng nhân danh Chiến Thần chuyển thế!
Bỗng có lực lượng bí ẩn mà cường đại bộc phát ra từ thân thể Tần Quân, giảm mạnh áp lực cho hắn.
Con ngươi Tần Quân co rút, thầm nghi ngờ.
Cơ Vĩnh Sinh thời kỳ đỉnh cao càng mạnh đến mức nào?
Một lũ thần hồn đã mạnh thế này, Tần Quân không dám tưởng tượng.
Cửu U Âm Đế ôm đầu kêu gào:
- Chết tiệt! Bổn tọa phải giết ngươi!!!
Thanh âm vọng lên chín tầng trời, xuống chín tầng địa ngục.
Trong cát bụi mù mịt dưới đất bỗng có cây thương đen bay ra bắn hướng Như Lai.
Vèo!
Tiếng xé gió truyền đến, con ngươi Như Lai co rút, bản năng nghiêng đầu, mặt nạ màu vàng bị cắt rách, mũ đen bị rách, đánh gãy tiếng niệm kinh.