Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1001: Chương 1001: Không bao giờ được bình yên




Cửu U Âm Đế vụt ngẩng đầu, đôi mắt bắn ra sát ý khủng bố, thân hình như mũi tên nhọn lao hướng Như Lai.

Thương đen quay một vòng dưới mây lôi tiếp tục đâm hướng đầu Như Lai.

Một người một thương giáp công Như Lai.

Như Lai rất tức giận:

- Sao tên này khó chơi quá!

Như Lai ít khi gặp đối thủ như Cửu U Âm Đế, có thể chịu đựng nghe tiếng niệm Phật lâu như vậy còn tìm cơ hội tấn công.

Cửu U Âm Đế sắp lao tới, sen vàng dưới thân Như Lai bỗng nhiên xoay tròn cực nhanh, chớp mắt biến mất khiến gã vồ hụt.

Bộp!

Cửu U Âm Đế chộp thân thương đen quay đầu tìm bóng dáng Như Lai.

Ai ngờ Như Lai lao hướng đám âm tướng, dọc đường đi liên tục vỗ chưởng đánh đám âm binh quỳ dưới đất tan biến.

Một âm tướng Đại La Chí Tiên cảnh không kịp phản ứng bị Như Lai vỗ chưởng hồn phi phách tán.

Như Lai biết muốn chiến thắng Cửu U Âm Đế bất tử bất diệt cần thời gian, nhưng trận chiến tranh này cực kỳ bất lợi cho Nhan Vương Điện, y phải trừ khử âm binh, âm tướng trước.

Mắt Cửu U Âm Đế đỏ ngầu định xông hướng Như Lai:

- Ngươi dám!

Cửu U Âm Đế chợt khựng lại ngoái đầu nhìn hướng Nhan Vương thành, hóa thành bóng sáng đen bay đi, mục tiêu thẳng hướng Tần Quân trên tường thành.

Cửu U Âm Đế dù gì là Âm Đế, tức giận đến đâu cũng không mất lý trí.

Như Lai thầm la hỏng rồi, vội đuổi theo, y đánh giá thấp tâm cảnh của Cửu U Âm Đế.

Nhìn Cửu U Âm Đế bay tới, Tần Quân chửi thề:

- Đệt!

Như Lai ngừng niệm kinh, tất cả sinh linh lại tự do.

Một trăm thị vệ vội nã pháo. Tru Quỷ Pháo bắn nhanh nhưng bị cửu u long khí của Cửu U Âm Đế đánh bật.

Tuy tạm thời Cửu U Âm Đế không đánh thắng Như Lai nhưng gã sợ gì Tru Quỷ Pháo?

Cửu U Âm Đế cười dữ tợn:

- Chịu chết đi! Nhan Đế!

Tốc độ của Cửu U Âm Đế siêu mau sắp đụng vào đại trận hộ thành của Nhan Vương thành.

Một tiếng quát to truyền đến:

- Càn rỡ!

Chân Võ Đại Đế vội che trước mặt Tần Quân, cách đại trận hộ thành. Chân Võ Đại Đế vung kiếm chém vào Cửu U Âm Đế hùng hổ xông tới.

Chân Võ Đại Đế Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ muốn đối kháng Cửu U Âm Đế Đại La Thủy Tiên cảnh sơ kỳ, kết quả khỏi phải đoán.

Keng!

Võ Xà kiếm bị thương đen đánh bay, Chân Võ Đại Đế cảm giác trước mắt tối sầm, gã bị Cửu U Âm Đế đụng hộc máu bay ra đập trúng màn sáng nửa trong suốt, đụng nát đại trận hộ thành.

Đại trận hộ thành nhìn như không thể phá vỡ nhưng yếu ớt như trang giấy trước lực lượng của Cửu U Âm Đế.

Tần Quân nghiến răng, nhưng hắn không sợ, không trốn, vì tốc độ của hắn làm sao bằng Cửu U Âm Đế?

Trong khoảnh khắc Tần Quân hỏi thầm:

- Cơ Vĩnh Sinh, có thể hỗ trợ không?

Hoa văn tử diễm giữa Tần Quân bắt đầu lấp lánh, Tử Vi Đế Tinh đạo quả trong người vận chuyển nhanh.

Cơ Vĩnh Sinh đáp ngay:

- Có thể!

Đùa, nếu Tần Quân chết lúc này thì Cơ Vĩnh Sinh cũng thân chết đạo tiêu theo.

Cửu U Âm Đế đã thấy Tần Quân, mặt vặn vẹo hung tợn muốn đâm bể đầu hắn.

Chợt một bàn tay vàng không gì sánh bằng đập tới, đánh bay Cửu U Âm Đế.

Như Lai tới nơi!

Cũng nhờ Chân Võ Đại Đế kéo dài giây lát.

Mắt Như Lai lấp lóe trầm giọng quát:

- Xem ra phải trừ bỏ ngươi trước!

Khoảnh khắc vừa rồi trong đầu Như Lai vụt qua nhiều suy nghĩ, thậm chí muốn mượn tay Cửu U Âm Đế khử Tần Quân.

Nhưng bản tâm thôi thúc Như Lai ra tay, y không phải hạng người bối tín khí nghĩa. Như Lai từng thề, hơn nữa Tần Quân tin tưởng y như vậy.

Tần Quân ngước lên ánh mắt giao nhau với Như Lai, hai người dường như đọc hiểu cái gì.

Cửu U Âm Đế bị đụng bay xa vạn thước mới ngừng lại, ở khoảng cách muốn giết Tần Quân rất khó khăn vì Như Lai cản ở giữa.

Cửu U Âm Đế muốn phát cuồng:

- Chết tiệt!

Như Lai cứ bám dai như đỉa, quan trọng nhất là hai người tạm thời không làm gì đối phương được, lực lượng ngang nhau đôi khi khiến người ức chế.

Tần Quân xoay người bay hướng Chân Võ Đại Đế, mới rồi Cửu U Âm Đế va chạm làm gã đập té vào thành, không rõ sống chết.

Tần Quân rất xem trọng Chân Võ Đại Đế, gã bất chấp sống chết của mình cố gắng cứu hắn khiến hắn rất cảm động.

Ánh mắt Tần Quân tàn nhẫn:

- Nếu Chân Võ xảy ra chuyện thì trẫm phải cho Âm phủ các ngươi không bao giờ được yên bình!

Tần Quân tìm kiếm hơi thở Chân Võ Đại Đế, rất nhanh phát hiện ra gã trong đống phế tích nhà cửa.

Áo Chân Võ Đại Đế rách bươm, người đẫm máu nằm trong phế tích, trông rất thảm. Chân Võ Đại Đế dã xỉu, may mà còn hơi thở.

Tần Quân vội lấy một viên Đại La Phục Nguyên Đan ra đút vào miệng Chân Võ Đại Đế, đan dược tan ngay trong miệng.

Tần Quân xoay người nhìn chiến đấu ngoài rìa tường thành, Như Lai và Cửu U Âm Đế lại đại chiến.

Vì phòng ngừa Nhan Vương thành bị lan đến, Tần Quân động ý niệm, tòa thành di chuyển rời xa Cửu U Âm Đế và Như Lai.

Cửu U Âm Đế ngạc nhiên nhìn, gã chợt nhớ tiền thân của Nhan Vương thành là một tòa Thần Mộ. Một tòa thành lớn có thể tùy thời di chuyển, Cửu U Âm Đế từng đọc trong vài quyển sách cổ.

Như Lai trầm giọng quát:

- Phân tâm? Xem ra ngươi muốn giải thoát!

Như Lai ngồi trên sen vàng vung chưởng, lại một chưởng ảnh rất có tính hủy diệt, làm Cửu U Âm Đế bất ngờ không kịp đề phòng bị đánh bay.

Binh sĩ hai bên lại hỗn chiến.

Tiếng niệm Phật của Như Lai làm chiến trường chấn động một lần rồi không thi triển nữa, tức là phải trả giá rất lớn để thi triển thần thông này.

Lục Nhĩ Mi Hầu hùng hổ nói:

- Tưởng đâu Độ Ác có thể kết thúc chiến tranh!

Gậy quét qua đánh nát mấy chục âm binh, Lục Nhĩ Mi Hầu chưa xoay người đã bị một âm tướng Đại La Kim Tiên cảnh huơ đao chém. Lục Nhĩ Mi Hầu hết hồn vội né sang bên.

Lục Nhĩ Mi Hầu có bản lĩnh giống như Tôn Ngộ Không, bảy mươi hai biến hóa, thần thông siêu bá trong chiến trường, biến hóa đa đoan, nhanh nhẹn nhất.

Muốn tổn thương Lục Nhĩ Mi Hầu khó như bị thương Đại La Chí Tiên.

Dương Thiền chỉ có tu vi Thái Ất Huyền Tiên cảnh cũng bình yên, Bảo Liên Đăng quá mạnh, tạm thời đủ cho nàng ứng đối chiến trường hỗn loạn. Nhưng Bảo Liên Đăng tiêu hao rất lớn, mặt Dương Thiền hơi trắng, cứ tiếp tục thế này thì kết cục của nàng sẽ không ổn.

Lưu Trầm Hương bị năm âm tướng Đại La Kim Tiên vây công, bản thân khó giữ, gã không rảnh chú ý tình hình của mẫu thân.

Hai tay Hạn Bạt phun lửa tung hoành trong chiến trường, nơi đi qua âm binh hét thảm, lửa cháy phủ lên đất đai.

Từ Trọng Sinh đã hóa thành dã thú tàn phá chiến trường, các loại vũ khí bằng xương tùy tay nặn ra, thi khí khủng bố xé nát âm binh dọc đường đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.