Lý Nguyên Bá và Kim Bằng quân tản ra để tránh cho có kẻ chạy trốn.
- Ai là hoàng đế, đứng ra đây!
Tần Quân nhìn xuống họ, khẽ cười, ấy nhưng nụ cười này lại có chút lạnh lẽo.
Xâm nhập hoàng cung của vương quốc Ngô Kỳ quả là việc dễ dàng, tướng quân mạnh nhất bị một búa của Lý Nguyên Bá đập chết, Tần Quân định bảo gã thủ hạ lưu tình cũng không kịp.
Nhưng chiến tranh vương quốc chính là thế, nước thua cuộc thậm chí còn có thể máu chảy đầu rơi suốt ngàn dặm, hiện tại Tần Quân còn chưa làm hại bất cứ người dân nào.
- Tần Đế, ngươi định làm gì!
Ngô Kỳ hoàng đế đứng ra nghiến răng hỏi, dù đang cố gắng bình tĩnh nhưng cơ thể gã không kiểm soát được, cứ thế run lên bần bật.
Tần Quân híp mắt nhìn về phía gã, nói:
- Ngày trước, khi phát động chiến tranh với vương quốc Đại Tần, ngươi có từng nghĩ đến ngày này?
Tại Viêm Kình Tông của vương quốc Ngô Kỳ, ẩn úp một Hóa Hư cảnh lão quái, nhưng lúc này lão không dám nhảy ra, bởi khí tức của Kim Bằng quân khiến lão sợ run, chỉ biết núp mình trong sơn môn.
Chúc Nghiên Khanh xuất thân từ Viêm Kình Tông, nên Tần Quân không định phiền hà tông phái này.
Trước lời ép hỏi của Tần Quân, Ngô Kỳ hoàng đế nghiến răng nghiến lại, không biết trả lời sao.
Rầm một tiếng!
Ngô Kỳ hoàng đế thế mà lại quỳ gối trước mặt Tần Quân, khiến văn võ bá quan chung quanh không khỏi bối rối.
- Bệ hạ, sao ngài có thể quỳ trước mặt hắn!
- Bệ hạ, ngài không được hèn mọn như thế!
- Chúng ta thà chết trận còn hơn!
- Tần Đế, ngươi nhất định phải dồn vương quốc Ngô Kỳ của chúng ta vào chỗ chết sao?
Tần Quân chẳng hề mảy may dao động trước những tiếng gào thét đó.
Hắn nhìn chằm chằm Ngô Kỳ hoàng đế, nói:
- Trẫm không muốn đại khai sát giới, chỉ cần ngươi chết, bọn họ không phản kháng, trẫm cam đoan sẽ đối đãi vương quốc Ngô Kỳ như vương quốc của mình!
Lời vừa nói ra, sắc mặt Ngô Kỳ hoàng đế liền trắng bệch.
Chẳng ai muốn chết, nhất là một hoàng đế vốn cao cao tại thượng.
- Chuyện này...
Ngô Kỳ hoàng đế ngẩng đầu chuẩn bị cầu xin, thì một tia sáng lạnh đột nhiên xẹt qua, đâm thủng yết hầu của Ngô Kỳ hoàng đế!
Máu tươi vương vãi trên thềm bạch ngọc, giống như một bông hồng mỹ lệ, bi thương.
- Đinh! Nhiệm vụ chính tuyến – Bách Trảm Đế Hoàng hoàn thành 4%!
Tiếng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu Tần Quân, hoàng đế của vương quốc quả nhiên chẳng là thá gì, đến exp cũng không có.
Tần Quân cảm thán trong lòng, tay phải vẫy lại, Thất Tinh kiếm liền bay về với hắn, hắn không nhìn cái cảnh hỗn loạn phía dưới, dùng linh lực hô lớn:
- Từ hôm nay, không còn vương quốc Ngô Kỳ, chỉ có quận Ngô Kỳ, từ giờ trở đi, các ngươi chính là con dân của Đại Tần!
Rầm!
Toàn thể vương đô ồ lên!
- Chuyện gì thế? Là giọng của Tần Đế sao?
- Là Tần Đế bị ma đầu đoạt xá đó sao? Chết rồi, từ nay về sau chúng ta phải sống trong ác mộng!
- Nói nhảm gì đấy, bạn của ta ở vương quốc Đại Tần nói rằng Tần Đế đối đãi con dân tốt vô cùng, gia nhập vương quốc Đại Tần là chuyện tốt!
- Đầu có thể rơi! Máu có thể chảy! Nhưng nước không thể mất!
- Tần Đế chính là anh hùng của lòng ta...
Đột nhiên, cả vương đô xôn xao hết cả, nằm ngoài dự đoán của Tần Quân ấy là, có không ít người tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Ai!
Cái giá của đẹp trai chính là thế, khiến người ta muốn hận cũng không hận nổi.
Tần Quân cảm khái trong lòng, cùng lúc đó, Lý Nguyên Bá và Kim Bằng quân bắt đầu bay xuống dọn dẹp tàn cục, đều từng tham dự Thương Chu đại chiến, xử lý mấy chuyện này chẳng còn là việc lạ lẫm gì.
Ngày đó, cái tin Ngô Kỳ hoàng đế bị Tần Đế giết chết lan nhanh như gió thổi, khiến cả vương quốc Ngô Kỳ chấn động.
Không chỉ thế, tin này còn lan sang cả những vương quốc khác.
Đêm ấy, Tần Quân ngủ tại hoàng cung, trăng sáng sao thưa, một mình hắn đứng luyện kiếm ở hoa viên, Lý Nguyên Bá thì nằm ngửa trên mái cung điện ngắm sao.
- Đinh! Hao Thiên Khuyển sắp trở về từ phó bản thế giới!
Tiếng thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên, cắt ngang buổi luyện kiếm của Tần Quân, hắn không định chạy ra nơi khác, dù sao thì Lý Nguyên Bá cũng trải qua phó bản thế giới rồi.
Hắn bắt đầu chờ mong, không biết Hao Thiên Khuyển sẽ mạnh đến chừng nào, dựa theo lời hệ thống, cái tu vi Địa Tiên cảnh của Hao Thiên Khuyển là tu vi sau khi nó bị suy yếu, giờ, chỉ mong nó có thể đạt tới điên phong, tốt nhất là vượt qua cả điên phong.
Nếu có thể dẫn Nhị Lang Thần về thì...
Nghĩ đến đó, nước miếng của Tần Quân thiếu điều chảy ra, Nhị Lang Thần Dương Tiễn đó, chính là thần tượng của vô số con dân Hoa Hạ, địa vị chẳng kém Tôn Ngộ Không, Na Tra là bao.
Nhưng nếu Hao Thiên Khuyển dẫn được Nhị Lang Thần về, không biết vị này có nghe lời Tần Quân không?
Dù sao thì Thiên Đình Tư Pháp Chiến Thần chính là một người vô cùng cao ngạo, thậm chí còn dám cãi lại Ngọc Đế.
- Bệ hạ, có chuyện gì thế?
Lý Nguyên Bá đang nằm trên mái, thấy Tần Quân đột nhiên ngừng lại liền hỏi, còn tưởng quá trình tu luyện của Tần Quân xảy ra vấn đề gì.
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Trẫm chuẩn bị đưa Hao Thiên Khuyển về!
Lý Nguyên Bá nghe vậy, hai mắt trừng lớn, vội vàng nhảy xuống đất, chạy tới trước mặt Tần Quân, hưng phấn nói:
- Nhanh lên, không biết Hao Thiên Khuyển giờ thế nào.
Ở thế giới Phong Thần Bảng mấy chục năm, có thể nói gã đã trải qua nhân sinh bách thái, trưởng thành hơn rất nhiều.
Đương nhiên, nếu không có Khổng Tuyên giúp gã sống dậy hoàn toàn bản tính của Kim Sí Đại Bằng Điểu thì thằng nhãi này vẫn chỉ là một ngốc tử.
Lý Nguyên Bá vừa dứt lời, Hao Thiên Khuyển liền đột nhiên xuất hiện trước mặt Tần Quân.
Giờ đây, Hao Thiên Khuyển mình cao một thước, tứ chi cơ bắp rắn rỏi lên nhiều, bộ lông đen tuyền phủ kín thân, có thể coi như một con dã thú hung mãnh.
Gầm ——
Hao Thiên Khuyển quay lưng về phía Tần Quân, thấp giọng gầm gừ, khí tức kinh khủng toát ra từ người nó, ánh mắt nó đỏ quạch, trên cơ thể có thể mơ hồ thấy được vài vết thương.
Tần Quân không khỏi nhíu mày, trầm giọng quát:
- Hao Thiên Khuyển!
Hao Thiên Khuyển nghe được, giật mình một cái rồi quay người nhìn về phía Tần Quân, vẻ mặt lộ vẻ khó tin, nó run giọng nói:
- Bệ hạ!
Chẳng nhẽ nó bị truyền tống về ngay giữa lúc đang chiến đấu?
Tần Quân nghĩ vậy liền vội vàng hỏi:
- Trạng thái của ngươi có vẻ không ổn lắm.
Bao mừng rỡ trong mắt Hao Thiên Khuyển bị nỗi lo lắng nhấn chìm, nó gằn giọng nói:
- Bệ hạ, mau đưa ta trở về thế giới đó, ta không thể bỏ Chân Quân mà đi!