- Huyết mạch: Cực Viên Ma Thần!
- Pháp bảo: Ngân Long Tru Hồn Thương (hậu thiên pháp bảo), Tử Kim Đế Hoàng Giáp (hậu thiên pháp bảo)! Âm Binh Bài (hậu thiên pháp bảo)! Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào (hậu thiên linh bảo)! Thiên Thủy Ngọc (hậu thiên chí bảo)! Thất Tinh Kiếm (hậu thiên chí bảo)!
- Thần thông: Thiên Cương Tam Thập Lục Biến! Tam Muội Chân Hỏa! Pháp Ngoại Phân Thân! Trận Đạo Bí Tự!
- Bản mạng thần thông: Ma Thần Thân
- Công pháp: Bất Diệt Thánh Thể (thượng cổ thối thể công pháp)! Tử Hồng Lôi Pháp (thiên phẩm thượng đẳng)! Luyện Khí Quyết (phàm phẩm trung đẳng)!
- Thần ma đã triệu hoán:Đát Kỷ! Hao Thiên Khuyển! Quan Thánh Đế! Pháp Hải! Thái Bạch Kim Tinh! Long Nữ! Lý Nguyên Bá! Hắc Bạch Vô Thường! Lý Bạch! Sa Ngộ Tịnh! Hồng Hài Nhi! Trương Giác! Lôi Chấn Tử! Gia Cát Lượng! Lý Tồn Hiếu! Lưu Bá Ôn! Viên Hồng! Bạch Khởi! Thân Công Báo! Cự Linh Thần! Kim Giác! Ngân Giác! Na Tra! Hoàng Phong Đại Vương! Hàng Long La Hán! Ngưu Đầu Mã Diện! Hằng Nga! Cửu Linh Nguyên Thánh!
- Quân đoàn Thần Ma: Bạch Bào quân! Mười vạn thiên binh! Cửu Lê Ma Binh!
Bảng liệt kê thuộc tính hoa lệ, nhìn đã thấy phấn chấn.
Mục Thần Ma chỉ tính những Thần Ma Tần Quân đã triệu hoán được, không tính những Thần Ma được mang về từ phó bản Thần Ma.
Tần Quân đóng bảng thuộc tính lại, sau đó nhìn về Thiên Giác đang nằm trong góc, hỏi:
- Hắn vẫn chưa khai sao?
- Vẫn chưa, không biết là điên thật hay giả vờ điên.
Cửu Linh Nguyên Thánh lắc đầu nói.
Tần Quân nghe vậy, không khỏi chần chừ, không biết có nên giết Thiên Giác hay không?
- Giết Thiên Giác có được exp không?
Tần Quân vội vàng hỏi thầm trong lòng.
- Dù tu vi của hắn cao, nhưng thân phận còn chưa được làm rõ, thậm chí có thể nói, hiện thế gian này không kẻ nào biết hắn là ai, giết hắn ngang với giết hạng vô danh tiểu tốt, vậy nên không được thưởng exp.
Hệ thống đáp.
Khóe miệng Tần Quân giật giật, cái quy định quái quỷ gì thế này, chẳng có lý lẽ gì cả!
Nếu thế thì đành tạm giữ lại cái mạng của Thiên Giác, biết đâu lại hỏi được tin tức gì.
Nếu trước lúc Tần Quân đi Thánh Triều mà vẫn chưa hỏi được gì, thì đưa hắn đi xuống địa ngục cũng chưa muộn.
Tần Quân không thể để một nhân tố bất ẩn như tên cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh lục trọng này trong Tần Hoàng Giới, nếu xảy ra chuyện gì không may thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi!
Đoàn người rời khỏi sơn động, trên đường phi hành, Tần Quân bắt đầu dùng cơ hội rút thăm trúng thưởng được cho khi lĩnh ngộ xong Trận Đạo Bí Tự.
- Đinh! Bắt đầu rút thăm trúng thưởng...
Tiếng thông báo của hệ thống lại trở nên tuyệt vời khó tả, tâm trạng của Tần Quân giờ này cũng đương vô cùng vui vẻ.
Hắn tò mò không biết Tần Hoàng Giới có lại lịch thế nào mà lại ấn giấu Trận Đạo Bí Tự, không chỉ thế, vì sao Trận Đạo Bí Tự lại chọn hắn?
Thiên Giác ở trong động lâu như vậy, chắc chắn từng thử lĩnh ngộ Trận Đạo Bí Tự, nhưng hiển nhiên là gã không thành công.
Sau khi Tần Quân lĩnh ngộ Trận Đạo Bí Tự, những chữ viết kỳ quái trên vách động biến mất, có thể thấy được rằng Trận Đạo Bí Tự không thể cho nhiều người lĩnh ngộ, rất có thể chỉ duy nhất một người có cơ hội được truyền thừa.
Dựa vào ký ức truyền thừa, Trận Đạo Bí Tự còn có rất nhiều điều huyền bí, nhưng tạm thời Tần Quân mới chỉ có thể hiểu được khả năng nhìn thấu tâm trí kẻ khác, và bảo vệ bản tâm.
Nhưng hắn không vội, vừa nhận truyền thừa đã biết được những thần thông lợi hại thế, sau này có thời gian, nhất định sẽ tiếp tục tìm hiểu Trận Đạo Bí Tự.
- Đinh! Chúc mừng túc chủ nhận được Thiên Diện Kiểm Phổ!
Thiên Diện Kiểm Phổ?
Cái gì thế?
- Hệ thống, Thiên Diện Kiểm Phổ có tác dụng gì?
Tần Quân thầm hỏi.
Bọn họ cưỡi mây bay đi, Na Tra là người điều khiển nên tốc độ bay rất nhanh, ước chừng chưa đến khoảng thời gian một nén nhang nữa sẽ tới được khu vực đóng quân.
- Sau khi đeo lên, có thể dựa vào ý nghĩ của túc chủ để thay đổi khuôn mặt.
Hệ thống giới thiệu.
Nghe có vẻ rất lợi hại.
Nhưng trẫm là Tần Đế!
Cần phải lặng lẽ thế sao?
Tần Quân lắc đầu cười, chẳng có chút hứng thú nào để lôi Thiên Diện Kiểm Phổ ra xem.
Hắn đưa mắt nhìn Thiên Giác, thằng nhãi này vẫn cứ nép mình trong đấm mây mà run rẩy, chẳng có chút uy nghi nào của một kẻ có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh, đúng là mất mặt.
Hắn từng đọc rất nhiều cuốn sách cổ ở Nam Vực, nhưng chưa từng thấy tiểu thế giới được nhắc đến, chẳng nhẽ Tần Hoàng Giới cứ ẩn dật suốt mấy ngàn năm, thậm chí còn lâu hơn thế?
Đợi khi nào về gọi Dịch lão đầu ra xem, không biết chừng hai kẻ đáng thương từng bị giam cầm lâu năm lại là bạn bè ấy chứ.
Nhắc đến Dịch lão đầu, Tần Quân lại thấy giận.
Sau khi triệu hoán được Cửu Linh Nguyên Thánh, hắn từng phái Cửu Linh Nguyên Thánh đi quấy rối Dịch lão đầu, nhưng kẻ này giảo hoạt vô cùng, chuồn ngay tắp lự, đợi hồi lâu mới mặt dày quay về nhận sai mà chẳng thấy ngại ngùng gì, cứ hễ Tần Quân sai Cửu Linh Nguyên Thánh ra tay thì lão chạy, ngay cả Cửu Linh Nguyên Thánh cũng không đuổi theo kịp Dịch lão đầu.
Tần Quân nghi ngờ lão còn mạnh hơn cả Thái Ất Kim Tiên cảnh, nhưng lúc nào cũng bày cái vẻ lão vô lại, không hề biết ngại.
Xem chừng, sau này triệu hoán được Thần Ma mạnh hơn, cho đi quấy rầy Dịch lão đầu.
May là Dịch lão đầu tuy thích dính vào chuyện phiền toái, nhưng lại đối xử khá tốt với con dân Đại Tần, thậm chí còn thường xuyên thấy lão cãi nhau với khất cái bên đường, chửi mắng tục tĩu gì phun ra hết, nhưng không một lần nào ra tay, ấy cũng là lý do khiến Tần Quân và các Thần Ma không đuổi Dịch lão đầu đi.
Hơn nữa, hắn cảm nhận được, từ khi mình ngưng tụ ra Cực Viêm Ma Thần để đánh với thượng cổ chi hồn, thái độ của Dịch lão đầu đối với mình ân cần hẳn, ấm áp như mùa xuân.
Chẳng mấy chốc, họ đã tới hoàng cung, một ngày trôi qua, hoàng cung đã dựng được phần khung, Cự Linh Thần hùng vĩ đang dựng hoàng cung, dựa vào tiêu chuẩn của Tần Quân, hoàng cung trong Tần Hoàng Giới càng lớn càng tốt, chung quanh hoàng cung có rất nhiều nhà gỗ được dựng tạm để nhóm Tần Quân có chỗ ở, họ đều là người tu tiên, tu yêu, tối đến chỉ ngồi tu luyện, nên nơi ở sơ sài chút cũng không có vấn đề gì.
- Gọi Dịch lão đầu qua đây.
Sau khi đáp xuống đất, Tần Quân phân phó với Hoàng Phong Đại Vương đang ngồi trên cây hóng gió như vậy, Hoàng Phong Đại Vương năng suất cực, chỉ cần Dịch lão đầu không cố sức trốn thì nhoáng cái gã đã tìm ra.
Dù Hoàng Phong Đại Vương không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn ngoan ngoãn bay đi kiếm, khi đứng dậy, ánh mắt của gã miết qua Thiên Giác một chớp, dù nom Thiên Giác có vẻ lôi thôi, nhưng khí tức của Thái Ất Kim Tiên cảnh không hề biến mất, điều này khiến Hoàng Phong Đại Vương ngạc nhiên vô cùng.