Ba người nhíu mày. Lão già đầu trọc do dự nói:
- Mấy tin tức này đều từ các nơi thu thập được. Phần lớn đều là tu sĩ chuyên môn bán ra tin tức cho Mệnh Cơ Các chúng ta. Bọn họ đều có mức độ đáng tin độ nhất định. Chỉ có điều phân chia đẳng cấp, người mua căn cứ vào tài lực xuất ra, thu được tin tức đẳng cấp không giống nhau.
Cái này lợi hại.
Tần Quân âm thầm lấy làm kỳ. Không hổ danh là Mệnh Cơ Các, thật sự biết buôn bán. Buôn bán tin tức cũng có thể làm như vậy. Thật khiến cho hắn mở rộng tầm mắt.
- Vậy được rồi. Tất cả bán cho ta, giá cả thế nào?
Tần Quân xua tay hỏi. Hắn không nhịn được nghi ngờ. Mệnh Cơ Lâu ở các thành trì khác có phải cũng có nhiều tin tức như vậy hay không?
- Toàn bộ đưa cho điện hạ rồi. Coi như là lễ gặp mặt. Thuận tiện cũng xin lỗi vì chuyện vừa rồi.
Lão già đầu trọc cười nói. Hai lão già còn lại cũng gật đầu cười ha ha.
Đồ của Mệnh Cơ Lâu nổi tiếng đắt đỏ. Có tiện nghi mà không chiếm là kẻ ngốc!
Tần Quân cười nói:
- Vậy đa tạ!
Nói xong hắn liền dùng ánh mắt ra hiệu Đát Kỷ thu những ngọc giản này vào trong nhẫn trữ vật. Nếu để cho hắn tự mình đi thu, lại có phần hạ thấp thân phận của hắn.
- Điện hạ đa lễ. Sau đó nếu như chúng ta có thể giúp được chuyện gì, điện hạ cứ mở miệng.
Lão già đầu trọc cười nói. Trời cao hoàng đế xa, chỗ Mệnh Cơ Lâu này lại thuộc về bọn họ toàn quyền quản lý. Trước hết cứ đặt giao tình với Tần Quân. Sau đó nói không chừng có thể sử dụng tới tầng giao tình này.
Cho nên hiện tại hắn không nói hồi báo, biểu hiện càng rồng lượng hơn.
- Sảng khoái. Sau đó ta sẽ không bạc đãi các ngươi!
Tần Quân vỗ vai lão già đầu trọc cười nói, biểu tình ta xem trọng ngươi. Nói xong hắn ghé sát ở bên tai lão già đầu trọc khẽ nói một câu, khiến cho lão già đầu trọc giống như bị sét đánh, sững sờ ở tại chỗ.
Sau đó Tần Quân xoay người cười lớn đi về phía thang lầu. Đám người Đát Kỷ theo sát phía sau.
- Hắn nói với ngươi cái gì, khiến cho ngươi phản ứng lớn như vậy?
- Chính là, mau nói cho chúng ta biết đi!
Hai lão nhân khác ngồi không yên, nắm lấy lão già đầu trọc hỏi.
Lão già đầu trọc cố nén hưng phấn nói:
- Tần Quân điện hạ nói, chờ hắn thống nhất vương quốc Hắc Long, lại đề bạt chúng ta, đẻ cho chúng ta leo lên trên!
Ầm!
Trong đầu hai lão nhân khác chợt nổ tung. Tất cả đều là há hốc mồm. Bọn họ không nghĩ tới Tần Quân lại có dã tâm như vậy.
Chỉ có điều lấy thực lực của Tần Quân, quả thật có thể làm được.
Bất kể ai làm hoàng thượng, đều không có ảnh hưởng đối với Mệnh Cơ Các. Nhưng những lời này của Tần Quân không thể nghi ngờ là cho ba người bọn họ có cơ hội nâng cao một bước.
...
Đi ra khỏi Mệnh Cơ Lâu, đám người Tần Quân liền nhìn thấy được quần chúng vây quanh trên đường phố bên cạnh. Quách Chí Đạt đáng thương vẫn nằm ở trên đường. Thế giới này cũng không có xe cứu thương. Hơn nữa thân phận của hắn mẫn cảm, không ai dám làm người có lòng tốt.
- Điện hạ, tiếp theo chúng ta đi tới chỗ nào?
Sa Ngộ Tĩnh hỏi. Về phần Quách Chí Đạt cũng không được hắn để ở trong lòng.
- Mặt trời sắp xuống núi. Trước hết, đi tìm một khách sạn đã!
Tần Quân nhìn lên khoảng không nói.
Mọi người không có ý kiến. Sau đó tất cả xoay người đi về phía một đầu đường khác.
Mới vừa đi ra không được bao lâu, trong đầu Tần Quân bỗng nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống:
- Đinh! Phát động một nhiệm vụ phụ... Thu phục Mệnh Cơ Các! Tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ: Thu phục toàn bộ Mệnh Cơ Các ở Nam Vực! Nhiệm vụ hoàn thành thu hoạch được hai lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma, một lần cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên, một lần cơ hội kỹ năng truyền thừa!
Hai lần cơ hội triệu hoán Thần Ma!
Một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma!
Một lần cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên!
Một lần cơ hội kỹ năng truyền thừa!
Tần Quân âm thầm chắt lưỡi. Phần thưởng của nhiệm vụ càng phong phú, nói rõ nhiệm vụ càng khó. Xem ra Mệnh Cơ Các cường đại vượt xa so với sự tưởng tượng của hắn.
Chỉ có điều cái nhiệm vụ này không có trừng phạt, cũng không có quy định thời gian, cho nên khiến cho hắn cũng không có áp lực.
Sau khi nhận được nhiệm vụ phụ, tâm tình Tần Quân rất tốt. Thậm chí còn bắt đầu khe khẽ hát.
Đám người Đát Kỷ thấy vậy cũng không thể trách. Tâm tình người này bao giờ cũng thay đổi thất thường, huống gì lần này còn chiếm được tin tức về thần thú, hắn cao hứng cũng là bình thường.
...
Mặt trời lặn phía tây.
Tần Quân và Đát Kỷ ngồi ở cạnh bàn tròn. Tiểu Ly lại ngồi ở trên giường buồn chán nghịch lọn tóc của mình. Về phần Hạo Thiên Khuyển, Sa Ngộ Tĩnh, Hồng Hài Nhi tất nhiên là gian phòng bên cạnh.
- Mấy tin tức này quá tản mạn, đều phân bố ở các nơi. Chẳng lẽ thần thú không chỉ một con?
Đát Kỷ nhíu mày nói. Vương quốc Hắc Long lớn như vậy. Nếu như bọn họ dựa theo mấy tin tức này đi tìm, sẽ phải tìm đên năm nào tháng nào?
Tần Quân không mở miệng, mà nhìn địa đồ trên mặt bàn. Địa đồ này là hắn mua được ở trên chợ, là địa đồ toàn quốc vương quốc Hắc Long.
- Ngươi không chú ý tới thời gian của những tin tức này sao?
Tần Quân nhìn chằm chằm vào địa đồ nói.
Đát Kỷ nghi ngờ nhìn về phía hắn. Chỉ nghe hắn nói:
- Dựa theo thời gian có thể thấy, sắp xếp mấy tin tức này chính là tuyến đường thần thú này đi tới.
Lời này vừa nói ra, Đát Kỷ vội vàng nhìn về phía địa đồ. Tu vi đạt được tới mức độ như bọn họ, có thể đơn giản làm được chuyện đã gặp qua là không quên. Nàng so sánh tin tức trong đầu và thời gian một hồi sau cũng phát hiện ra điểm đột phá Tần Quân nói tới.
Quả thật có thể liền thành một đường!
- Không nghĩ tới ngươi thật sự thông minh!
Đát Kỷ tặc lưỡi lấy làm kỳ nhìn về phía Tần Quân. Đối với điều này, Tần Quân chỉ là bĩu môi.
Đây chỉ là suy luận đơn giản mà thôi!
Không phải ta thông minh, là tâm tư nàng không đủ tỉ mỉ!
Tần Quân bụng chế nhạo không dừng. Đương nhiên hắn lại không dám nói ra, nếu không Đát Kỷ sẽ xé xác hắn.
- Tin tức dừng lại ở một tuần trước. Trước kia mỗi ngày đều sẽ có tin tức truyền ra. Nói rõ nơi thần thú dừng lại cuối cùng xuất hiện chỗ này.
Tần Quân chỉ vào địa đồ nói. Theo ngón trỏ của hắn nhìn lại. Nơi đánh dấu chính là một mảnh dãy nũi, tên là dãy núi Lưu Hỏa.
Dãy núi Lưu Hỏa cách bọn họ cũng không quá xa. Chỉ mấy chục dặm mà thôi.