Đế Thiên Vô rất muốn đứng ra, nhưng ngẫm lại mệnh lệnh của Thần Hoàng nên gã đành nghẹn lại.
Tư Không Tinh Tuyền là nữ, cộng thêm là thiên kiêu thứ ba, nàng sẽ không chủ động đứng ra.
Tần Quân nhìn Đế Thiên Vô chằm chằm, cười hỏi:
- Đế Thiên Vô, dám chiến một trận không? Luận bàn xem.
Muốn khiêu chiến thì phải chọn người nổi tiếng nhất!
Thứ hạng của Đế Thiên Vô có lẽ thấp hơn Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền, Khôn Khúc nhưng cái danh trăm vạn năm khó gặp một là quá lớn, có thể nói gã nổi tiếng nhất trong bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu đương thời.
Ồn ào!
Tất cả sinh linh kích động.
Không ngờ Tần Thiên Đế trực tiếp khiêu chiến Đế Thiên Vô!
Trận chiến này rất nóng đây, dù ai thua ai thắng khi truyền ra sẽ kinh động phong vân vũ trụ.
Hơn mười vạn cặp mắt nhìn Đế Thiên Vô khiến mặt gã đen như mực.
Thần Hoàng không cho gã khiêu khích Tần Quân nữa, nhưng hắn chủ động chọc vào gã.
Đế Thiên Vô nhịn được sao?
Đế Thiên Vô lạnh giọng hỏi:
- Ngươi xác định?
Tuy Đế Thiên Vô kiêng kỵ Tần Tiên Lục Thần nhưng không để Tần Quân vào mắt, gã không phải Nhập Thánh cảnh viên mãn bình thường.
Tần Quân cười khẽ ngoắc ngón tay:
- Đến đây, để trẫm nhìn xem cái danh trăm vạn năm khó gặp của ngươi có thổi phồng không.
Quá kiêu ngạo!
Đế Thiên Vô từ nhỏ đã gánh vinh diệu lớn lên, gã không nhịn được khiêu khích như thế.
Đế Thiên Vô chậm rãi bước ra một bước, hai vòng vàng hiện ra sau lưng gã như hai mặt trời nhỏ chói lòa. Khí thế bá đạo tuyệt luân bộc phát từ người Đế Thiên Vô khiến hơn mười vạn sinh linh ngừng thở.
Diệp Nam Phong ngạc nhiên nhìn Đế Thiên Vô, thầm nghĩ:
“Tên này lại mạnh nữa.”
Ánh mắt của Khôn Khúc trở nên nghiêm nghị, chửi thầm Đế Thiên Vô giấu dốt.
Mắt Tư Không Tinh Tuyền sáng lấp lánh, nàng và Đế Thiên Vô có tình cảm với nhau nhưng chưa đâm thủng lớp giấy.
Thiên Mệnh Đại Đế nhìn Tần Quân khiêu chiến thiên kiêu nổi tiếng nhất vũ trụ, hai nắm tay siết chặt.
Thiên Mệnh Đại Đế tự phụ, tuy rằng tự nhận không bằng Tần Quân nhưng cũng không để Đế Thiên Vô vào mắt. Ở trong mắt Thiên Mệnh Đại Đế thì nhận được truyền thừa Tù Mệnh Đế Tôn rồi sẽ có ngày gã vượt qua đám thiên kiêu Đế Thiên Vô. Nhưng Thiên Mệnh Đại Đế không ngờ hiện tại Tần Quân đã có thể khiêu chiến cường giả đẳng cấp này, làm lòng gã rất khó chịu, cứ cảm thấy Tần Quân sẽ bỏ lại gã càng lúc càng xa.
Tần Quân nhìn Đế Thiên Vô đạp hư không đi tới, hắn mỉm cười.
Tần Quân muốn xem thử cái người được tiếng là thiên kiêu mạnh nhất thế hệ tiếp theo rốt cuộc lợi hại đến mức nào.
Bốn Đại Đạo Sinh Thiên Luân hiện ra từ sau lưng Tần Quân, xoay tròn tỏa ánh sáng vàng chói mắt.
Đám sinh linh biểu tình kỳ lạ nhìn.
Vòng vàng của Đế Thiên Vô hơi giống Đại Đạo Sinh Thiên Luân của Tần Quân, nhưng người sáng suốt nhìn ra được Đại Đạo Sinh Thiên Luân huyền ảo hơn. Trên bánh xe khắc các loại hoa văn viễn cổ sống động.
Mặt ngoài Đế Thiên Vô bình tĩnh nhưng thầm giật mình:
“Đây là cái gì?”
Vòng vàng của Đế Thiên Vô được Thần Hoàng ban tặng, nghe nói Thần Hoàng tham khảo thần thông vô thượng tạo ra. Không khoa trương khi nói nguyên vũ trụ chỉ có hai vòng vàng này, tên của nó là Sinh Thiên Luân, tiên thiên chí bảo.
Tần Quân không quan tâm trong đầu Đế Thiên Vô nghĩ gì, hắn phát ra năm con Đế Viêm Long Khí táp hướng gã.
Đại chiến bùng nổ!
Đế Viêm Long Khí thế tới rào rạt, Đế Thiên Vô nhanh chóng né tránh, thân hình nhanh như thuấn di áp sát Tần Quân, giơ chưởng vỗ.
Tần Quân phản ứng siêu mau giơ chưởng va chạm với Đế Thiên Vô.
Bùm!
Hai tay đập vào nhau, xung lực ngưng tụ thành hình tròn thực chất khuếch tán, đám sinh linh xem cuộc chiến hết hồn vội lùi nhanh.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá hồi hộp nhìn, Đế Thiên Vô phát ra hơi thở khiến bọn họ như ngước nhìn núi cao, không kiềm được hồi hộp giùm Tần Quân.
Bóng dáng hai người va chạm chưởng như cuộn tranh, hai bên đều là phong hoa tuyệt đại, khiến rất nhiều sinh linh khắc ghi vào lòng.
Tần Quân hơi nhíu mày, giây tiếp theo bay nhanh về sau, lộn mèo mấy cái rồi đứng vững.
Tần Quân chưa ngước đầu lên bốn Đại Đạo Sinh Thiên Luân sau lưng đã chồng lên trên.
Đinh!
Đế Thiên Vô nắm Đại Trảm Diệt Phủ chém vào Đại Đạo Sinh Thiên Luân, vô số hỏa hoa bắn tung tóe. Tần Quân cảm giác như Bất Chu thần sơn đè lên người mình, nặng trịch. May mắn không bị Đế Thiên Vô một kích chém rơi.
Đế Thiên Vô trợn to mắt:
“Không thể nào!”
Đại Trảm Diệt Phủ thần thông mà Đế Thiên Vô tự hào, vừa sắc bén vừa có thể chém chết bất cứ tồn tại nào dưới Hiển Thánh cảnh.
Tiếc rằng Đế Thiên Vô đụng phải Cực Viêm Ma Thần tu luyện Bất Diệt Thánh Thân.
Đại Đạo Sinh Thiên Luân lai lịch thần bí, cứng rắn đến mức khiến người giận sôi, chúng nó cản lại Đại Trảm Diệt Phủ.
Tần Quân ngước đầu lên, Cực Đạo Viêm Hỏa phun ra từ thất khiếu vòng qua Đại Đạo Sinh Thiên Luân, Đại Trảm Diệt Phủ lan hướng Đế Thiên Vô.
Đế Thiên Vô cảm nhận Cực Đạo Viêm Hỏa nóng bỏng, gã không dám lơ là nhanh chóng lui ra.
Chỉ trong tích tắc nhưng khiến sinh linh xem cuộc chiến hút ngụm khí lạnh, trong mắt họ thì Tần Quân và Đế Thiên Vô mỗi người đánh lui đối phương một lần.
Quan trọng nhất là Đế Thiên Vô lùi một lần!
Đám sinh linh kích động nói:
- Tần Thiên Đế lợi hại quá, có thể đánh lui Đế Thiên Vô!
- So với Đế Thiên Vô thì Tần Thiên Đế trẻ tuổi hơn. Các ngươi quan sát kỹ đi, căn cốt của Tần Thiên Đế chắc chắn dưới vạn tuổi, thậm chí thấp hơn nữa.
- Trời ạ, Đế Thiên Vô sắp thành đá lót chân cho người ta?
- Không tin nổi, không ngờ Tần Thiên Đế mạnh đến mức đó.
- Chỉ tính việc đánh lùi Đế Thiên Vô đã xem như Tần Thiên Đế thắng, hắn mới chỉ là Đại La Thủy Tiên cảnh!
- Thần thoại đích thực là đây! Tần Thiên Đế các mặt đều xứng là trước không có ai!
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá hét rầm lên.
Thiên Mệnh Đại Đế đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, không dám tin Tần Quân mạnh như vậy, hơi thở chiến đấu khiến gã tim đập chân run.
Ba tuyệt đại thiên kiêu Diệp Nam Phong, Khôn Khúc, Tư Không Tinh Tuyền nheo mắt.
Tần Quân lại vượt qua tưởng tượng của họ.
Ánh mắt Đế Thiên Vô lạnh băng, chân đạp hai Sinh Thiên Luân, hai tay giơ cao, pháp lực nhanh chóng ngưng tụ ra cây búa to màu trắng cao vạn trượng.
Đại Trảm Diệt Phủ! Mạnh hơn đợt trước gấp mấy lần!
Lúc trước Đế Thiên Vô vội vàng phát ra, bây giờ là điều động pháp lực đầy đủ, lực công kích không thể đánh đồng.
Đế Thiên Vô không nói nhiều, cũng lười buông lời hăm dọa, gã chém một búa xuống.
Tần Quân thấy vậy thầm quát:
“Đấu Đạo Bí Tự! Trạng thái nộ oán!”