- Đây là là thần thú Chúc Long. Một hơi thở có thể thổi bay cường giả Địa Tiên Cảnh tầng chín. Nguyên Phách, hãy tôn trọng một chút.
Sa Ngộ Tĩnh nhắc nhở. Mọi người nghe được hít vào một hơi khí lạnh.
Quan Vũ đi ở cuối cùng, đồng tử co lại. Trên mặt hắn thoáng lộ ra một nụ cười có phần bất đắc dĩ. Hắn thật sự đã không theo kịp đội ngũ nòng cốt của Tần Quân.
Đám người Thái Bạch Kim Tinh cũng kinh ngạc nghi ngờ nhìn về phía Tiểu Chúc Long. Bọn họ lại nghe nói thần thú của Tần Quân mới sinh ra.
Mới sinh ra đã được có tu vi Thiên Tiên Cảnh?
Không có gì tổn thương hơn thế nữa.
Cho dù là Lý Bạch tự phụ cũng không nhịn được cười khổ. Người bái nhập dưới trướng của Tần Quân càng lúc càng biến thái. Hiện tại hắn ngay cả ba vị trí đầu, không đúng, năm vị trí đầu có lẽ cũng không phải!
Hồng Hài Nhi, Sa Ngộ Tĩnh, Thái Bạch Kim Tinh, Tiểu Chúc Long, Lý Nguyên Phách, Hạo Thiên Khuyển, Hắc Bạch Vô Thường liên thủ...
Ta ngất!
Ta không ngờ tụt hậu đến trình độ như vậy...
Giờ phút này tâm Lý Bạch lạnh giống như nước, bi thương căm phẫn đến mức thiếu chút nữa lại nổi lên thi hứng.
Rất nhanh, đoàn người đi vào trong chính đường. Trần Khánh đã lên chức đại tướng quân dẫn theo vài binh sĩ của đội quân áo bào trắng, ngăn cản những người đẳng cấp không đủ ở bên ngoài. Chỉ có tâm phúc của Tần Quân mới có thể đi vào trong chính đường. Trong đó bao gồm cả thành chủ Ngọc Quan Thành cũng không có tư cách tham gia.
- Nói đi, chuyện gì xảy ra?
Tần Quân đi tới thủ vị ngồi xuống hỏi. Nhìn một đám thủ hạ trước mặt, trong lòng hắn đầy kiêu ngạo.
Cường giả Chân Tiên Cảnh một người, Hồng Hài Nhi.
Cường giả Thiên Tiên Cảnh ba người, Thái Bạch Kim Tinh, Sa Ngộ Tĩnh, Tiểu Chúc Long.
Cường giả Địa Tiên Cảnh sáu người, Lý Nguyên Phách, Từ Quỷ Khốc, Lý Bạch, Hạo Thiên Khuyển, Hắc Bạch Vô Thường.
Cường giả Hóa Hư Cảnh bốn người, Quan Vũ, Đát Kỷ, Pháp Hải, Tiểu Ly.
Cường giả Thuế Phàm Cảnh lại càng nhiều, đã không được Tần Quân để vào trong mắt.
- Bệ hạ chết rồi...
Giả Tuân cắn răng nói, thậm chí không dám đưa mắt nhìn tới Tần Quân. Quan hệ giữa Càn Hoàng Đế và Tần Quân, hắn lại biết rõ. Hắn rất sợ Tần Quân sẽ tức giận.
Vậy mà Tần Quân chỉ nhíu mày, hỏi:
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Tần Quân vẫn có một tia tức giận. Nhưng thiện cảm của hắn đối với Càn Hoàng Đế có hạn. Tiền thân bị giáng chức lại là do Càn Hoàng Đế tự mình hạ khẩu dụ. Thậm chí còn ở trước mặt bách tính đưa ra khỏi thành. Loại cảm giác mất mặt và sỉ nhục và áp bức này, cho dù hiện tại hắn vừa nghĩ tới, theo bản năng cũng cảm thấy phẫn nộ.
Có thể trước đây Càn Hoàng Đế rất sủng ái Tần Quân, nhưng cũng bởi vì tiền thân không học vấn không nghề nghiệp, khiến cho hắn đau thấu tim, mới đuổi Tần Quân ra ngoài. Mặc dù là vì bảo vệ Tần Quân, nhưng đây chẳng qua là một bên tình nguyện, cũng không suy nghĩ tới ý nghĩ của bản thân Tần Quân. Tần Quân chuyển kiếp tới cũng sẽ không cảm kích hắn. Từ trên một loại ý nghĩa nào đó mà nói, Tần Quân cũng không tính là xuyên qua. Xem như là chuyển thế. Sau khi tiền thân chết, ý thức của hắn mới bất giác thức tỉnh.
Thân là hoàng tử, bị giáng chức, đày đi biên cảnh. Đối với bất kỳ một người nào có lòng tự trọng mà nói, đều không có cách nào tiếp nhận được!
Chỉ có điều sau đó Tần Quân quay về Vương Đô, Càn Hoàng Đế đối với hắn cũng không tệ lắm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Tần Quân trước đó không soán vị.
- Chuyện phát sinh ở bốn mấy ngày trước. Có cường giả thần bí lẻn vào hoàng cung tập kích bệ hạ...
Giả Tuân thận trọng nói. Hắn theo bản năng nhìn về phía Tần Quân. Quả nhiên, sắc mặt Tần Quân rất thâm trầm.
Thù giết cha không đội trời chung!
Tuy rằng Tần Quân đã sớm có kế hoạch, sau khi trở về liền xưng hoàng. Nhưng hắn lại chưa bao giờ từng nghĩ qua, sẽ muốn giết chết Càn Hoàng Đế. Loại chuyện giết cha tán tận lương tâm này hắn lại không làm được.
- Tra ra hung thủ đến từ vương quốc hoặc thế lực nào hay không?
Tần Quân trầm giọng hỏi.
- Tạm thời điều tra không ra. Chỉ có điều lúc trước ta và Lý huynh đệ đợi ở hoàng cung, Lý huynh đệ cũng không ngăn cản được đối phương. Đối phương chí ít phải là tồn tại Địa Tiên Cảnh. Phóng tầm mắt nhìn tới những kẻ địch của chúng ta, chỉ có hoàng triều Nam Trác và Thâm Uyên Môn nắm chắc có thể phái ra nhóm cường giả này.
Giả Tuân suy tư nói.
Lý huynh đệ?
Tần Quân nghi ngờ nhìn về phía Lý Bạch và Lý Nguyên Phách. Chỉ thấy Lý Bạch lộ ra vẻ mặt áy náy nói:
- Là thuộc hạ không làm tròn bổn phận. Tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh. Hơn nữa còn tinh thông phương pháp ẩn nấp...
Trong lòng Lý Bạch ngược lại không lo lắng. Tần Quân và Càn Hoàng Đế qua lại, người nào không biết?
- Thâm Uyên Môn!
Tần Quân thì thào một câu. Ánh mắt hắn lạnh giá đến cực điểm. Giả Tuân nhìn thấy mồ hôi lạnh tuôn ra đầm đìa.
Hoàng triều Nam Trác không có khả năng phái người tới giết Càn Hoàng Đế. Không hề có động cơ. Ngạo Vô Kiếm lại biết Tần Quân muốn xưng hoàng, không đáng để thành toàn cho hắn.
Chỉ có Thâm Uyên Môn có khả năng hạ thủ, là muốn một lần ra oai phủ đầu đối với Tần Quân!
- Điện hạ không thể kích động. Thâm Uyên Môn cách chúng ta quá xa. Tất cả mọi chuyện vẫn cần phải bàn bạc kỹ hơn. Việc cấp bách bây giờ là cường đại chính chúng ta.
Thái Bạch Kim Tinh lên tiếng khuyên nhủ.
- Ta biết.
Giọng nói của Tần Quân có chút lạnh. Thái Bạch Kim Tinh không khuyên can nhiều hơn nữa. Hắn hiểu rõ Tần Quân cũng không mất lý trí.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong chính đường trở nên có chút nghiêm trọng, áp lực.
Mặc dù là Hồng Hài Nhi thích làm ầm ĩ cũng vô cùng yên tĩnh. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tần Quân, chờ đợi chỉ thị của Tần Quân.
Trên mặt Đát Kỷ lộ ra vẻ lo âu. Nàng còn tưởng rằng trong lòng Tần Quân rất thống khổ.
Một lúc lâu sau, Tần Quân chậm rãi ngẩng đầu nói:
- Hiện tại chiến sự như thế nào?
Trong lòng Giả Tuân thầm vui vẻ. Hắn chỉ sợ Tần Quân quá tức giận, lấy chuyện này không tha. Chuyện nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn. Hắn vội vàng trả lời:
- Vương quốc Hắc Long đã dừng chiến tranh. Cũng bởi vì Nguyên Phách chấn áp, vương quốc Ngô Kỳ không dám tấn công nữa. Hiện tại vương quốc Càn Nguyệt tạm thời khôi phục hòa bình. Chỉ là trong nước có chút rung chuyển.
Tuy rằng hắn cũng rất bi thương vì chuyện Càn Hoàng Đế bất hạnh mất đi, nhưng hắn càng chờ mong vương quốc Càn Nguyệt ở dưới sự dẫn dắt của Tần Quân sẽ đi về phía đỉnh phong thế nào.
- Quân đoàn Long Khởi, sau này do Quan tướng quân thống lĩnh. Binh sĩ thủ hạ ban đầu của Quan tướng quân, sau này giao cho Trần tướng quân thao luyện!