Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 760: Chương 760: Chấn thiên hạ




Có thể thấy hệ thống cũng cho rằng rất khó thu phục Tôn Ngộ Không.

Tần Quân chưa bao giờ nghĩ Tôn Ngộ Không không thể thu phục, nếu không thì tại sao Tôn Ngộ Không sẽ bước lên đường Tây Du?

Trước thực lực tuyệt đối dù là Tôn Ngộ Không cũng sẽ thần phục.

Tần Quân đổi đề tài, cười nói:

- Trẫm còn biết tương lai của ngươi, nếu không có trẫm ra tay cứu thì ngươi sẽ có kết cục thế nào, có muốn biết không?

Nhìn bộ dạng bí hiểm của hắn, Tôn Ngộ Không tức giận nói:

- Trên đời này làm gì có nếu như!

Tần Quân bí hiểm nói:

- Vận mệnh vốn tồn tại, chẳng qua trẫm là biến cố, cũng thay đổi số phận của ngươi.

Khoe mẽ trước mặt Tề Thiên Đại Thánh thật là sướng chết! Nếu về Hoa Hạ ở Trái Đất thì Tần Quân sẽ đi khắp nơi khoe khoang.

Tần Quân kể cho Tôn Ngộ Không nghe tương lai vốn sẽ xảy ra:

- Người đánh bại ngươi là Như Lai Phật Tổ, ngươi bị đè dưới Ngũ Chỉ Hơn năm trăm năm. Đúng vậy, suốt năm trăm năm, mỗi ngày uống sương. Sau năm trăm năm ngươi được một hòa thượng khác cứu, muốn ngươi bảo vệ hắn lấy kinh. Nhưng ngươi không phục, cuối cùng bị hắn và Quan Âm Bồ Tát dùng kết cho đội vòng Kim Cô. Mỗi khi hòa thượng niệm Khẩn Cô chú là ngươi sẽ nhức đầu vô cùng.

- Cứ thế ngươi bắt đầu hộ tống hòa thượng đi Tây Thiên, dọc đường gặp vô số yêu ma quỷ quái, đa số đều có bối cảnh, hoặc là tọa kỵ của đại thần nào đó. Ngươi buộc lòng phải cầu cứu kẻ thù ngày xưa, danh tiếng Tề Thiên Đại Thánh của ngươi dần bị suy yếu. Cuối cùng ngươi trở thành Đấu Chiến Thắng Phật dưới tay Như Lai Phật Tổ, không còn là Mỹ Hầu Vương, càng không phải Tề Thiên Đại Thánh.

Tôn Ngộ Không càng nghe biểu tình cực kỳ khó xem, nếu đúng như Tần Quân nói thì y sống không bằng con chó.

Con người cuối cùng đều sống thành bộ dạng mình ghét nhất. Tôn Ngộ Không bây giờ dù chán ghét nhưng khi bước lên Tây Du Ký thì không phải là Tề Thiên Đại Thánh kiệt ngạo bất thuần nữa, càng chính chắn hơn, cuối cùng thành Đấu Chiến Thắng Phật.

Đấu Chiến Thắng Phật hay Tề Thiên Đại Thánh đều là Tôn Ngộ Không.

Trong mắt Tần Quân thì Đấu Chiến Thắng Phật là Tôn Ngộ Không trải qua tang thương sau cùng chính chắn. Tôn Ngộ Không lúc là Tề Thiên Đại Thánh vẫn chỉ là đứa con nít không biết trời cao đất rộng, cho rằng mình muốn cái gì cuối cùng sẽ được cái đó.

Tôn Ngộ Không biến đổi thật ra phù hợp với cuộc đời của đa số người.

Tần Quân cười nói:

- Hãy suy nghĩ kỹ đi, làm chiến tướng dưới tay trẫm sẽ cho ngươi rất sướng. So với làm vua chắc ngươi càng khát vọng chiến đấu và tự do đúng không? Bình thường trẫm sẽ không gò bó ngươi, không sai khiến ngươi như chó săn.

Tôn Ngộ Không nghiêng đầu không đáp, suy nghĩ về tương lai Tần Quân miêu tả.

Tương lai mà Tần Quân nói làm Tôn Ngộ Không rung động.

Nhớ lại đủ chuyện làm lòng Tôn Ngộ Không cực kỳ khó chịu, huynh đệ kết nghĩa trở nên xấu xí không chịu nổi, tiên phật đầy trời đều đang châm biếm y vô tri.

Tần Quân chợt nhớ ra điều gì, mở miệng nói:

- Phải rồi, quên nói một việc cho ngươi.

Tôn Ngộ Không ủ rũ buột miệng hỏi:

- Có chuyện gì?

Tôn Ngộ Không cảm thấy tâm mệt.

Tần Quân nhún vai nói:

- Như Lai cũng đến thế giới này, lúc trước còn muốn giết trẫm.

Tôn Ngộ Không xoe tròn mắt.

***

Thời gian thay đổi, bốn ngày qua nhanh.

Tần Quân cố ý thúc đẩy tin Nam Vực và Thần Điện chiến đấu lan xa, tin tức truyền khắp Nam Tận Hải, đến Đông Phương Vực. Mấy vực quanh Nam Vực cũng được tin. Thoáng chốc mây gió nổi lên, Nam Vực bị nhiều vực đề phòng.

Các danh hào Tề Thiên Đại Thánh, Nhị Lang Chân Quân trong Nam Vực trở nên chạm tay có thể bỏng.

- Lợi hại quá, Tề Thiên Đại Thánh từ đâu chui ra vậy trời?

- Hôm đó ta thấy trời bị Tề Thiên Đại Thánh đâm thủng, thật khủng khiếp!

- Ta cũng thấy, nghe nói bầu trời ngay chính giữa ma đạo và chính đạo thủng cái lỗ to, từ trong đó có thể thấy Thiên Đình.

- Thật không vậy? Khó thể tưởng tượng chiến đấu mấy ngày trước kịch liệt đến mức nào.

- Nghe nói nguyên Nam Vực đều nghe tiếng rống và tiếng chiến đấu của bọn họ.

Mỗi hoàng triều, vương quốc, tông môn đều sôi nổi thảo luận chiến đấu bốn ngày trước, Ma Đạo Cửu Tôn, Chính Đạo Ngũ Hùng cũng vậy.

Nam Vực Thiên Thế Giới hoàn toàn đi vào quỹ đạo cũ.

Hôm nay Tần Quân chuẩn bị xuất binh Nam Tận Hải.

Xuất động Thiên Hà Thủy quân, do Trư Bát Giới thống lĩnh. Tần Quân còn mang theo Lý Nguyên Bá, Tôn Ngộ Không, Liễu Nhược Lai. Tôn Ngộ Không mê chiến đấu, được Tần Quân mời liền đồng ý. Lý Nguyên Bá định tìm cơ hội luận bàn với Tôn Ngộ Không nên đi theo. Liễu Nhược Lai thì mặt dày xin đi.

Trong thư phòng.

Tần Quân nhìn quét đám quan văn trước mặt mình, cười hỏi:

- Trẫm cần một người làm quân sư, ai đồng ý đi?

Thiên Hà Thủy quân đã chờ đợi ở chân núi Thánh Đế phong, còn chờ Tần Quân xuất phát.

Nghe Tần Quân hỏi, các quan văn hai mặt nhìn nhau. Có người sợ chiến tranh, sợ Nam Tận Hải. Cũng có người muốn đi, nhưng sợ không có kinh nghiệm.

Hàn Tín đứng sau lưng Gia Cát Lượng bỗng lên tiếng:

- Bệ hạ cho ta đi đi, thuận tiện mang theo binh đoàn của ta.

Những người khác nhìn hướng Hàn Tín.

Tuy có Gia Cát Lượng nhắc nhở nhưng Hàn Tín cho rằng cơ hội thì phải nắm giữ trong tay mình.

Hàn Tín điểm binh, càng nhiều càng tốt.

Đây là một trong các nhà quân sự nổi tiếng nhất trong lịch sử Hoa Hạ, có lẽ thực lực binh đoàn của gã không được tốt lắm, nhưng ít ra có thể tôi luyện một phen.

Tần Quân đứng dậy cười nói:

- Vậy ngươi đi, cho ngươi một nén nhang thời gian, chuẩn bị xuất phát!

Hàn Tín kích động quỳ xuống dập đầu, vội vàng đứng dậy rời đi:

- Đa tạ bệ hạ!

Các quan văn khác muốn đi nhưng không dám mở miệng, vẻ mặt hâm mộ.

Một nén nhang qua rất nhanh.

Mười vạn Thiên Hà Thủy quân vận dụng thuật vân vụ lơ lửng trên bầu trời Thánh thành nhận vạn dân kính ngưỡng.

Tần Quân cưỡi trên Đế Thính, bên trái là Lý Nguyên Bá và Tôn Ngộ Không. Lý Nguyên Bá mặc giáp đen, trông không xuất sắc, dù sao hình tượng của gã như ma bệnh. Tôn Ngộ Không thì vẫn mặc Tỏa Tử Hoàng Kim giáp, đầu đội tử kim quan cánh phượng, toát ra khí chất Mỹ Hầu Vương.

Bên phải hắn là Liễu Nhược Lai và Hằng Nga.

Trong bốn ngày này Liễu Nhược Lai và Hằng Nga khá thân với nhau. Lần này Liễu Nhược Lai còn kéo Hằng Nga theo, khiến Tần Quân rất vui vẻ. Tần Quân luôn muốn dụ Hằng Nga về nhà mình nhưng quá khó khăn.

Trong đám nữ nhân mà hắn từng gặp thì Hằng Nga, Ðát Kỷ, Hắc Điệp Tiên Tử xếp hàng đầu.

Nhắc tới Hắc Điệp Tiên Tử làm Tần Quân hơi buồn bực, từ khi đánh cuộc với Tôn Ngộ Không thì hắn không gặp nàng nữa.

Hôm đó Hắc Điệp Tiên Tử che trước mặt đánh động trái tim Tần Quân, hắn chẳng biết xấu hổ xem nàng là nữ nhân của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.