Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 979: Chương 979: Chân Võ Đãng Ma




Trăm vạn thi nô tu vi Thiên Tiên cảnh bò ra từ vô số lỗ đen, lơ lửng trên không trung, sinh linh Nhan Vương thành nhìn mà da đầu tê dại.

Mặt Tần Quân không biểu tình.

Lý Tư ở bên cạnh hỏi:

- Xuất binh chưa bệ hạ?

Mấy chục vạn binh sĩ đứng trên tường thành dài vài dặm, bọn họ đã sốt ruột muốn xuất chiến.

Binh sĩ Nhan Vương thành đa số là yêu binh, kiêu dũng thiện chiến, chẳng chút khiếp chiến.

Tần Quân nhẹ nhàng thốt ra một chữ:

- Giết!!!

Tần Quân nhìn chằm chằm Từ Trọng Sinh ở phía xa, gã cũng nhìn hắn, bốn mắt giao nhau dường như có hỏa hoa lấp lóe. Hai bên thấy sát ý trong mắt nhau.

Lý Tư quát to:

- Toàn quân xuất kích!

Mấy chục vạn binh sĩ lập tức nhảy lên lao đi như mũi tên rợp trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Các binh sĩ Nhan Vương Điện hóa thành mũi tên diệt thế rơi vào trăm vạn thiên tiên thi, vụ nổ liên tiếp, ánh sáng chói lòa chiếu rọi thiên địa tối tăm.

Lưu Trầm Hương cầm Khai Sơn Thần Phủ, người xoay tròn như vòi rồng tàn phá xác chết, khiến nam nhân vạm vỡ kiềm chân gã không chịu nổi.

Dương Thiền không chút lo lắng nhi tử của mình, nàng lấy Bảo Liên Đăng ra định xuất chiến nhưng bị Tần Quân ngăn lại.

Tần Quân hừ mũi:

- Nữ nhân ra chiến trường làm gì.

Tên này chẳng biết xấu hổ quên trước kia từng để Dương Thiền đánh nhau, hắn chỉ muốn mượn cơ hội tán gái mới nói vậy.

Dương Thiền trợn trắng mắt, nhưng nghe lời không đi ra.

Nhan Vương Điện hiện đã khác xưa, không cần nàng ra tay.

Ầm!

Chân Võ Đại Đế chém nhát kiếm làm Mệnh Quân cao ngàn trượng ngã xuống. Lực lượng tuyệt đối đập Mệnh Quân té xuống đất, nhiều binh sĩ và thi tu bị đè chết, máu phun ra, đất rung bần bật. Chân Võ Đại Đế cau mày, gã muốn dụ Mệnh Quân đi chỗ khác nhưng sẽ tạo cơ hội cho Từ Trọng Sinh.

Từ Trọng Sinh không ra tay, lơ lửng quan sát chiến trường, dường như đã đoán trước kết cục.

Đám người Ưu Công Tử đến gần chiến trường.

Hạ Oán Dạ nhỏ giọng nói:

- Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ, không tệ.

Ưu Công Tử vãnh tai nghe, thầm líu lưỡi. Phụ thân của gã từng nói đến Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ trên đời khó tìm địch thủ, Từ Trọng Sinh là Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ.

Nhưng thực lực như thế ở trong mắt Hạ Oán Dạ không đáng một đồng.

Hạ Oán Dạ nói tiếp:

- Nhưng người mạnh thật sự còn ở trong thành.

Ưu Công Tử thầm giật mình, có người mạnh hơn Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ? Không lẽ là nữ yêu bí ẩn hôm đó lật tay tiêu diệt đại quân trăm vạn Thi Hoàng Điện?

Ưu Công Tử căng thẳng hỏi:

- Hạ tiền bối có nắm chắc không?

Hạ Oán Dạ thản nhiên nói:

- Đương nhiên có, dù phụ thân của ngươi đối địch với ta thì ta cũng không sợ.

Ưu Công Tử thở phào nhẹ nhõm, gã tin tưởng tuyệt đối phụ thân Cửu U Âm Đế của mình, hạng hai đương thời đã nói lên tất cả.

Chân Võ Đại Đế rống to:

- Chân Võ Đãng Ma!

Chân Võ Đại Đế giơ cao Võ Xà kiếm, mũi kiếm phát ra ánh sáng chói lòa chiếu rọi thiên địa, hút ánh mắt tất cả sinh linh.

Mệnh Quân gầm rống nhảy lên, thân hình xương trắng khổng lồ như núi cao. Chân Võ Đại Đế thật nhỏ bé trước nó, nhưng Võ Xà kiếm phát ra ánh sáng chói lòa như mặt trời. Từ Trọng Sinh cảm thấy rợn tóc gáy.

Từ Trọng Sinh thầm la lên:

- Nguy rồi!

Từ Trọng Sinh vội xông hướng Chân Võ Đại Đế nhưng đã muộn.

Chân Võ Đại Đế chém kiếm xuống, mang theo thiên uy, thiên địa bị ánh sáng trắng che giấu. Tần Quân không chịu nổi nhắm tịt mắt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ như trời sụp đất nứt quanh quẩn bên tai, loáng thoáng nghe tiếng Mệnh Quân gầm rú.

Ánh sáng trắng tan biến rất nhanh, Tần Quân mở mắt nhìn. Mệnh Quân bị chém thành hai khúc ngã trên chiến trường, đè vô số thi nô vùng vẫy như con kiến.

Chân Võ Đại Đế nhìn xuống Mệnh Quân, thần thông Chân Võ Đãng Ma làm Mệnh Quân không nhúc nhích được nữa, tròng mắt trên đầu đã nát, không còn hơi thở.

Từ Trọng Sinh tức giận quát:

- Ngươi dám!?

Từ Trọng Sinh không ngờ Chân Võ Đại Đế có thần thông như vậy, khoảnh khắc vừa rồi gã không kịp ngăn cản.

Từ Trọng Sinh nổi khùng lên xông vào Chân Võ Đại Đế, hai tay ngưng tụ hai thanh cốt mâu cực bén.

Đối diện Hùng Chủ bảng hạng năm nhưng Chân Võ Đại Đế không chút sợ hãi, khom lưng xông lên định oanh sát Từ Trọng Sinh.

Bên kia.

Như Lai mặc áo đen xuất hiện sau lưng Tần Quân, mũ đen che đầu trọc cộng thêm y hơi cúi đầu, khó thấy khuôn mặt.

Tần Quân nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm Từ Trọng Sinh và Chân Võ Đại Đế:

- Ngươi đến rồi.

Như Lai nhẹ giọng hỏi:

- Bệ hạ cần ta ra tay không?

Như Lai không có hảo cảm với Từ Trọng Sinh, lúc cuộc chiến Tây Vực tuy gã trợ giúp y nhưng thái độ khinh mạn, căn bản không để y vào mắt. Huống chi Từ Trọng Sinh có ý đồ khác, gã muốn bắt Tần Quân Chiến Thần chuyển thế để luyện chế thành thi nô.

Tần Quân mỉm cười nói:

- Đừng gấp, cá lớn chưa xuất hiện.

Tần Quân không tin Ưu Công Tử sẽ không lộ mặt.

Chuyên môn đi mời cường giả tuyệt thế ra tay thì chắc chắn Ưu Công Tử sẽ không bỏ qua cơ hội hôm nay.

Huống chi Chân Võ Đại Đế chưa chắc thua Từ Trọng Sinh.

Đinh!

Cốt mâu đâm vào Huyền Quy thuẫn, mặt Chân Võ Đại Đế không đổi sắc hất cánh tay trái đánh bay Từ Trọng Sinh.

Chân Võ Đại Đế đuổi theo ngay, Võ Xà kiếm rung động giữa hư không ngưng tụ hình bát quái đụng vào Từ Trọng Sinh.

Hình bát quái khi đang bay nhanh chóng biến lớn mãi đến đường kính trăm trượng, kèm theo uy thế không gì sánh bằng. Từ Trọng Sinh biến sắc mặt vội ném cốt mâu, nhưng cốt mâu đâm trúng hình bát quái thì vỡ nát.

Từ Trọng Sinh kinh ngạc kêu lên:

- Đây là cái thứ gì!?

Thế giới này không có định nghĩa về bát quái, hình bát quái tạo áp lực lớn trong tim Từ Trọng Sinh.

Bùm!

Hình bát quái đè lên người Từ Trọng Sinh, giống Ngũ Chỉ Sơn đè Tôn Ngộ Không rớt xuống trần gian, gã bị đập rớt xuống chiến trường.

Chân Võ Đại Đế châm chọc cười nói:

- Nhữ làm sao biết thần thông của đạo giáo?

Đây là thần thông mà Chân Võ Đại Đế sáng tạo bắt chước vô thượng chí bảo Thái Cực Đồ, có hiệu quả áp chế gấp đôi đối với kẻ nghiệp lực nặng.

Đương thời mấy ai nghiệp lực nhiều bằng Từ Trọng Sinh?

Thi vương cả đời giết chóc vô số.

Cửu U Âm Đế từng nói:

- Nếu Từ Trọng Sinh chết thì đừng mơ đầu thai.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bụi mù mịt từ mép hình bát quái khuếch tán bốn phương tám hướng, đất rung bần bật. Binh sĩ, thi tu dọc đường bụi bay bị hất ra, phạm vi lan rộng mười dặm. Bão cát bụi đánh hướng Nhan Vương thành, đám người Tần Quân đứng trên tường thành vội vận chuyển pháp lực ngưng tụ lồng chụp không khí.

Hạ Oán Dạ khen:

- Thần thông của người này rất giỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.