Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 980: Chương 980: Không xứng biết tên ta




Ưu Công Tử xem ngây người, không ngờ Nhan Vương Điện còn có nhân vật như vậy.

Trong quá trình Chân Võ Đại Đế chiến đấu luôn biểu hiện bình thản, ung dung như tông sư, làm Ưu Công Tử phục hết sức.

Tim Ưu Công Tử đập nhanh thầm nghĩ:

- Nếu cường giả như vậy tuân theo ý ta . . .

Ưu Công Tử đã bị Tần Thánh Đế kích thích rất lớn, Tần Thánh Đế nổi tiếng có thủ đoạn siêu đẳng chiêu nạp cường giả, Ưu Công Tử cũng muốn chiêu nạp cường giả, chiêu cường giả tuyệt đối mạnh hơn Hậu Nghệ, Hình Thiên, Tề Thiên Đại Thánh, Đấu Chiến Thắng Phật!

Hình bát quái hóa thành khói trắng tan biến, Từ Trọng Sinh nửa quỳ dưới đáy hố to, mái tóc đỏ rối tung, trán chảy máu, trông hơi chật vật.

Từ Trọng Sinh rít quá kẽ răng:

- Chết tiệt!

Thua trước mặt Thiên Đình Đại Tần đã khiến Từ Trọng Sinh thấy rất nhục, gã không muốn thua Nhan Vương Điện.

Bùm!

Từ Trọng Sinh như đạn pháo bắn lên, hai tay ngưng tụ hai thanh cốt đao cực bén, thi khí quỷ dị bám trên bề mặt.

Từ Trọng Sinh tức giận quát:

- Ta muốn bầm thây ngươi ra vạn mảnh!

Thanh âm chấn động bát phương, khiến người run sợ.

Đối diện Từ Trọng Sinh thế tới rào rạt, Chân Võ Đại Đế khinh miệt cười, tay trái cầm Huyền Quy thuẫn ném mạnh xuống.

Đinh!

Tiếng kim loại va chạm đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, kình phong cuồng bạo khuếch tán từ cốt đao và Huyền Quy thuẫn. Khuôn mặt Từ Trọng Sinh dữ tợn, tơ máu trong mắt như muốn ăn thịt Chân Võ Đại Đế.

Chân Võ Đại Đế không chút e ngại trừng lại, hé môi phun ra hai chữ làm Từ Trọng Sinh tức xì khói.

- Ngươi dám mắng ta là phế vật!?

Từ Trọng Sinh tức run người, hai tay gồng sức hất Chân Võ Đại Đế lên, tay trái ném cốt đao như mũi tên xé gió đâm vào người Chân Võ Đại Đế. Nhưng Chân Võ Đại Đế nhẹ nhàng tránh đi, lưỡi dao lướt qua cách mặt gã chưa đầy 10cm.

Hai người lại đánh túi bụi, thân hình nhanh như gió rít di chuyển tới lui. Đám người Tần Quân đứng trên tường thành đổ mồ hôi giùm Chân Võ Đại Đế.

Vô số sinh linh lơ lửng bên trên Nhan Vương thành:

- Không ngờ Chân Võ trưởng lão mạnh vậy.

- Nghe nói dạo này Chân Võ lại biến mạnh.

- Lợi hại quá, đó là Từ Trọng Sinh hạng năm Hùng Chủ bảng, điện chủ Thi Hoàng Điện!

- Không chỉ có trưởng lão Chân Võ lợi hại, Lưu Trầm Hương mới tham gia cũng rất mạnh mẽ.

- Một đám dữ dằn!

Sinh linh trong Nhan Vương thành không hoàn toàn là binh sĩ, yêu ở Yêu Khư cũng có thể vào, thành con dân của Nhan Vương Điện, đương nhiên cũng cần giao nộp thuế má.

Nhìn phong thoại của đám cường giả Chân Võ Đại Đế, sinh linh trong Nhan Vương thành tim đập nhanh, máu sôi sục ước gì được tham gia chiến đấu cùng.

Dương Nhâm vung Thần Hỏa phiến, bao nhiêu thi tu, thi nô đến đều bị thần hỏa đốt chết. Phe Thi Hoàng Điện không có nhiều Đại La Kim Tiên, vừa lúc bị Lưu Trầm Hương, Vương Tiễn, Mông Điềm chia nhau.

Chiến đấu càng giằng co.

Mây đen che kín khung trời, sấm chớp đì đùng, sát khí chiến tranh quá nặng dẫn đến thiên uy cuồn cuộn.

Chân Võ Đại Đế múa kiếm vung thuẫn, tốc độ siêu mau đánh Từ Trọng Sinh không kịp trở tay.

Chân Võ Đại Đế châm chọc:

- Hừ! Bằng vào chút thực lực của ngươi cũng muốn khiêu khích thần uy của Nhan Vương Điện?

Chân Võ Đại Đế đã quên lúc trước gã chỉ là Đại La Kim Tiên.

Từ Trọng Sinh tức suýt xì khói, mắt đỏ ngầu không thấy con ngươi, như bị nhập ma. Hai tay đẩy tới trước, vô số cốt mâu từ sau lưng Từ Trọng Sinh đâm hướng Chân Võ Đại Đế.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Chân Võ Đại Đế vung nhanh Võ Xà kiếm đánh bay tất cả cốt mâu bay tới, hỏa hoa bắn ra bốn phía. Chân Võ Đại Đế bỗng trợn to mắt như có hai tia điện quang bắn ra, khiến tinh thần Từ Trọng Sinh lung lay, người cứng ngắc, cốt mâu không thể tăng nhiều thêm.

Chân Võ Đại Đế bắt lấy thời cơ lại thi triển thần thông Chân Võ Đãng Ma.

Võ Xà kiếm chém ngang qua, ánh sáng chói lòa khiến thiên địa nhạt nhòa. Phập một tiếng, vô số sinh linh nổi da gà.

Ánh sáng chói lòa tán đi, Từ Trọng Sinh bay ra, cánh tay phải cùng với máu bay lên trời, ngực rậm rạp vết thương từ kiếm, máu không ngừng ứa ra.

Xôn xao!

Chiến trường xáo động, đám thi tu phe Thi Hoàng Điện hãi hùng, không lẽ Từ Trọng Sinh thua? Nếu Từ Trọng Sinh thua thì bọn họ còn đánh nhau làm quái gì, Hư Không Lang Ma nổi tiếng nhất Nhan Vương thành chưa lên sân khấu, chúng là trọng khí chiến tranh, không gì ngăn nổi.

Rầm!

Từ Trọng Sinh rớt xuống chiến trường máu chảy thành sông, máu loãng bắn lên. Từ Trọng Sinh cắn chặt răng, biểu tình đau đớn.

Từ Trọng Sinh cảm giác vai phải như bị vạn con sâu cắn, pháp lực tan biến làm gã rất khủng hoảng.

Chân Võ Đại Đế trên cao nhìn xuống gã, nhẹ giọng nói:

- Trong cùng cảnh giới ta không dám nói vô địch, nhưng với những tà ma như các ngươi thì có tự tin thắng chắc!

Chân Võ Đãng Ma, thi vương nghiệp lực đầy mình sớm là ma.

Mắt Từ Trọng Sinh tràn đầy kinh khủng, tức giận nhìn Chân Võ Đại Đế, gã muốn đứng dậy tiếp tục đánh nhưng thân thể tê dại không theo điều khiển.

Chân Võ Đại Đế khinh thường nói:

- Ngươi thua.

Nói xong Chân Võ Đại Đế xoay người nhìn chiến trường, quát to:

- Điện chủ của các ngươi đã thua, còn không mau đầu hàng? Muốn rơi vào cửu u sao!?

Đám thi tu do dự, không ai muốn chết.

Phía xa.

Ưu Công Tử cười khẽ nói với Hạ Oán Dạ:

- Hạ tiền bối, ra tay đi!

Từ Trọng Sinh thua trận nằm trong dự đoán của Ưu Công Tử, gã chỉ hơi ngạc nhiên vì Từ Trọng Sinh thua trong tay Chân Võ Đại Đế chứ không phải nữ yêu bí ẩn.

Hạ Oán Dạ nhẹ gật đầu:

- Ừm!

Hạ Oán Dạ nhấc chân tiến lên, khí thế bá đạo tuyệt luân như núi lửa phun trào cuốn sạch thiên địa. Tất cả binh sĩ, thi nô trên chiến trường ngừng lại, không thể nhúc nhích.

Chân Võ Đại Đế biến sắc mặt, Từ Trọng Sinh kinh khủng quay đầu nhìn lại.

Khí thế của Hạ Oán Dạ làm hai người thấy lạnh lẽo. Nên biết Chân Võ Đại Đế, Từ Trọng Sinh là tồn tại mạnh mẽ Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ, nhưng hai người cảm thấy ớn lạnh đủ biết Hạ Oán Dạ mạnh cỡ nào.

Tần Quân lẩm bẩm:

- Đến rồi.

Như Lai đứng cạnh hắn thì thờ ơ, đám người Long Đế, Lý Tư lộ biểu tình kinh khủng.

Lý Tư vội khuyên:

- Bệ hạ mau rút lui đi, người đến chắc chắn mạnh hơn Từ Trọng Sinh!

Chỉ cảm nhận khí thế của Hạ Oán Dạ đã khiến Lý Tư cảm giác như trời sập.

Nhưng Tần Quân thờ ơ, biểu tình hết sức bình tĩnh làm đám người Lý Tư nhìn nhau.

Dương Thiền khẽ kêu, tưởng Tần Quân bị khí thế của Hạ Oán Dạ hù cứng người:

- Bệ hạ?

Tần Quân lắc đầu cười nói

- Yên tâm, trẫm sách lược vẹn toàn.

Nhóm Lý Tư nghe vậy bản năng nhìn Như Lai mặc áo đen. Mấy ngày nay hòa thượng này luôn đi theo bên cạnh Tần Quân, không lẽ là cường giả ẩn giấu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.