Ầm.
Một tiếng nổ lớn kinh thiên vang lên. Ma khí cuồn cuộn từ trong vòng tay đồng bạo phát ra, nhấn chìm Hồng Hài Nhi.
Ma khí cuồng bạo giống như nước cửu thiên rót nghiêng xuống, muốn nhấn chìm mặt đất.
Đám người Thái Bạch Kim Tinh vội vàng né tránh. Ma khí rơi vào trong Vương Đô. Mặt đất giống như tờ giấy mỏng trực tiếp bị nghiền nát. Từng bách tính, tu sĩ bị cắt thành mảnh vỡ. Cho dù cứng rắn như lầu các cũng không chịu được lực phá hủy như vậy, trong nháy mắt sụp xuống tan ra.
Dưới lôi vân, trên khu phế tích.
- Phá cho ta...
Trong ma khí giống như nước sơn màu đen cuồn cuộn tuôn ra, tiếng gầm thét của Hồng Hài Nhi lại chấn động lòng người. Một tia lửa cháy mạnh từ trong ma khí tản ra. Ngay sau đó càng lúc càng nhiều tam muội chân hỏa tách ma khí ra. Rất nhanh ma khí liền bị tam muội chân hỏa cuồn cuộn hoàn toàn loại bỏ.
Ánh lửa soi sáng toàn bộ bầu trời Vương Đô. Bất luận là tu sĩ trốn ở góc nào quan sát cuộc chiến hay bách tính bị ép ở dưới khu phế tích, đều đang ngước mắt nhìn lên trên không trung. Nhất là những người ở trong đống đổ nát, xuyên qua khe hở, đúng lúc nhìn thấy được Hồng Hài Nhi giống như mặt trời, thần uy mênh mông cuồn cuộn.
Hồng Hài Nhi đã hoàn toàn biến thành người lửa, dường như từ trong địa ngục bay ra ngoài, đâm mũi thương về phía An trưởng lão.
Tam muội chân hỏa phát động khí lưu cuồn cuộn, giống như từng con giao long dài ngàn mét giãy dụa trên không trung. Tất cả đều lao về phía An trưởng lão cắn xé.
- Hừ!
An trưởng lão hừ lạnh một tiếng, hai tay đánh ra. Vòng tay đồng cực lớn nhanh chóng ngăn cản ở trước mặt hắn, nhanh chóng xoay tròn, phát sinh sức gió trực tiếp hút bụi bặm và tam muội chân hỏa khắp bầu trời vào trong đó. Quỷ dị nhất chính là bọn chúng đều xuyên qua vòng tay đồng. Dường như trong vòng tay đồng giấu một chỗ không gian dị thứ nguyên.
Cuồng phong thổi trên mặt đất. Tam muội chân hỏa trên người Hồng Hài Nhi càng lúc càng nhỏ.
Tần Quân thấy vậy, trong lòng càng rất gấp. Đừng xem Hồng Hài Nhi có thể vượt cấp chiến thắng Tôn Ngộ Không. Đó là bởi vì hoả nhãn kim tinh của Tôn Ngộ Không sợ khói. Chứ không có khói của tam muội chân hỏa, yếu hơn so với Tôn Ngộ Không, Mộc Tra dựa vào pháp khí là có thể thu phục Hồng Hài Nhi. An trưởng lão tất nhiên cũng có thể. Cái vòng tay đồng này rõ ràng có phẩm cấp không thấp.
Hồng Hài Nhi rõ ràng đã dốc hết toàn lực. An trưởng lão biểu hiện vẫn phong khinh vân đạm. Hai người chênh lệch thế nào, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra.
- Hệ thống, thế nào mới có thể giúp ta triệu hoán đến Thần Ma ngoài Chân Tiên Cảnh?
Tần Quân gấp đến độ chỉ có thể lại hỏi thăm về phía hệ thống. Người đã chết cái gì cũng bị mất. Hơn nữa hắn không thể trơ mắt nhìn Hồng Hài Nhi chết trận.
- Chỉ có thể dựa vào vận khí. Kí chủ tạm thời không có cách nào hoàn toàn khống chế hệ thống. Ta chỉ là ý thức của hệ thống, cũng không thể.
Hệ thống do dự đáp lại. Tần Quân nghe được thật muốn chửi má nó.
Hiện tại hắn có hai lần cơ hội triệu hoán Thần Ma. Có thể dung hợp, cũng có thể tách ra để triệu hoán.
Tần Quân rơi vào trong lựa chọn lưỡng nan.
Cùng lúc đó, tam muội chân hỏa trên người Hồng Hài Nhi bị cắn nuốt, càng ngày càng ít. Rất nhanh Hồng Hài Nhi liền lộ rõ nguyên hình, toàn thân thoạt nhìn giống như kiệt sức. Ngay cả diện mạo dữ tợn cũng giảm bớt không ít.
- Ta... phải...
Hồng Hài Nhi chật vật nói. Còn chưa nói hết lời thân thể hắn liền rơi xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, toàn bộ Vương Đô yên lặng lại.
Hồng Hài Nhi đều thất bại, bọn họ còn có thể dựa vào ai?
Lý Bạch nhanh chóng bay qua đỡ lấy Hồng Hài Nhi.
Tần Quân sững sờ ở tại chỗ. Hồng Hài Nhi ở trong lòng hắn lại là tồn tại vô địch. Chí ít trước mặtlà như vậy. Quả thật, lúc nhìn thấy được Hồng Hài Nhi bị thua, mặc dù trong lòng hắn có sự chuẩn bị cũng không nhịn được trở nên mờ mịt.
Trước đây nếu ở Thanh Đồng Quan lựa chọn không để ý tới thú triều của Thâm Uyên Môn, không cướp giật thần thú, chỉ sợ cũng sẽ không rơi vào kết quả như vậy.
Người ở thời khắc tuyệt cảnh khó tránh khỏi sẽ bàng hoàng, Ngay cả Thái Bạch Kim Tinh, Sa Ngộ Tĩnh, Lý Bạch, Từ Quỷ Khốc cũng cúi đầu mờ mịt. Đối mặt với An trưởng lão quỷ thần khó lường, bọn họ không nhịn được đều trở nên tuyệt vọng.
- Vương quốc nho nhỏ, cũng dám nhiều lần ngăn cản Thâm Uyên Môn ta!
An trưởng lão mở miệng lần nữa. Hắn không vội động thủ. Bởi vì hắn thấy, đám người Tần Quân đã là người chết. Ở thời điểm trước khi giết chết con mồi, tàn phá tâm chí của bọn họ, là chuyện An trưởng lão chuyện nhất.
- Đó là thần của Thâm Uyên Môn chúng ta, loại con kiến hôi như ngươi sao có thể nhúng chàm?
An trưởng lão tiếng nói vừa dứt, Tiểu Chúc Long trên đầu vai Tần Quân liền bay về phía hắn. Tiểu Chúc Long không ngừng gầm rú, giãy dụa, đáng tiếc thân thể chính là không chịu sự khống chế.
Tần Quân nổi giận. Trong khoảng thời gian ở chung này, Tiểu Chúc Long được hắn vô cùng yêu thích. Hắn làm sao có thể tha thứ để An trưởng lão bắt Tiểu Chúc Long đi được?
Lúc này hắn liền nhảy lên, muốn bắt lấy Tiểu Chúc Long.
Lúc này, An trưởng lão liếc mắt nhìn về phía Tần Quân. Tần Quân chỉ cảm thấy một lực lượng vô hình từ bốn phương tám hướng đè xuống.
Ầm một tiếng, hắn liền bị ném xuống phía dưới.
Hắn trực tiếp rơi vào trong đống đổ nát. Hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân dường như vỡ nát phân nửa. Hắn muốn đứng lên, căn bản làm không được.
- Thần, trở về!
Âm thanh của An trưởng lão tràn ngập một sự cuồng nhiệt. Mặc cho Tiểu Chúc Long phản kháng như thế nào cũng chỉ có thể bay về phía hắn.
Đám người Thái Bạch Kim Tinh nhìn thấy vậy nghiến răng nghiến lợi. Lý Bạch còn muốn nâng kiếm xông lên, nhưng bị Thái Bạch Kim Tinh ngăn cản. Về phần Từ Quỷ Khốc thì càng khỏi phải nói. Thậm chí ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
- Chủ... nhân...
Tiểu Chúc Long quay đầu lại nhìn về phía Tần Quân nhỏ giọng kêu lên. Nhưng trong mắt lộ ra huyết quang làm cho lòng người kinh sợ, giống như nhập ma.
Tần Quân thấy vậy, lòng như đao cắt. Hắn cố nén thống khổ giãy dụa đứng dậy, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Chúc Long bay vào trong vòng tay đồng cực lớn, biến mất.
- Không được! Hệ thống triệu hoán cho ta! Trực tiếp triệu hoán!
Trong lòng Tần Quân gầm hét lên, hận không thể ăn thịt An trưởng lão, uống máu của hắn!
Nhìn thấy được Tiểu Chúc Long bất lực biến mất, giờ phút này Tần Quân không bàng hoàng nữa, chỉ có phẫn nộ.
- Đinh! Hiện tại bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma...