Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 339: Chương 339: Kim cương Lôi Chấn Tử (1)




Lúc này, An trưởng lão lại nhìn về phía Tần Quân, lạnh lùng nói:

- Tần Quân, ngươi hối hận không? Nhận thức được sự ngu xuẩn của mình sao?

- Đinh! Chúc mừng kí chủ triệu hoán đến Chư Cát Lượng...

Trời ạ!

Lúc này cần một mưu sĩ làm cái gì!

Con ngươi trong mắt Tần Quân đầy tơ máu. Vận may lúc trước rốt cuộc đi đâu rồi?

Chỉ còn lại có một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma!

Nếu như lại triệu hoán đến tồn tại dưới Chân Tiên Cảnh, vậy hắn sẽ thật sự kết thúc.

Nhưng hắn không tin An trưởng lão sẽ bỏ qua cho hắn.

Đúng lúc này, hai bóng người bay tới. Thình lình là Đát Kỷ và Tiểu Ly.

- Điện hạ!

Đát Kỷ vừa nhìn thấy toàn thân Tần Quân đều máu, viền mắt trong nháy mắt đỏ lên. Nàng vội vàng bay về phía hắn. Tiểu Ly cũng vậy.

Nhìn thấy các nàng xuất hiện, Tần Quân không khỏi luống cuống. Hắn nổi giận mắng:

- Các nàng tới đây làm cái gì, nhanh rời khỏi đây!

Đát Kỷ và Tiểu Ly tu vi Hóa Hư Cảnh bay tới, chẳng phải là chịu ngột ngạt sao?

- Không được! Ta không thể rời khỏi ngươi!

Đát Kỷ nhanh chóng đi tới nâng Tần Quân dậy, nói. Nàng hiểu rõ lúc này có ý nghĩa như thế nào. Mặc dù nàng không giúp được Tần Quân, nhưng nàng hiểu rõ, nếu như nàng rời đi, Tần Quân chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Tiểu Ly lặng lẽ không lên tiếng, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn hắn, tràn ngập sự lo âu và đau lòng.

Hai nàng được cho là giai nhân làm bạn Tần Quân lâu nhất. Đến từ thời không khác nhau, bọn họ vốn vĩnh viễn không có khả năng gặp gỡ. Vận mệnh lại thần kỳ như vậy.

- Các nàng lưu lại, sẽ chết.

Tần Quân áo não nói, trong lòng vừa cảm động vừa sốt ruột.

- Chết thì chết.

Đát Kỷ ôn nhu nói, trong mắt chỉ có nhu tình và quyến rũ. Hai người giống như thân ở trong ăn chơi đàng điếm.

- Tần Quân ca ca, ta muốn ở bên cạnh ca ca đến phút cuối cùng.

Tiểu Ly thè cười nói, vẫn đẹp đẽ khả ái như vậy.

Trong cuồng phong gào thét, hai vị giai nhân nâng hai bên trái và phải. Tần Quân không khỏi cười khổ. Hai phần tình cảm nặng trịch này, ở kiếp trước có thể nói là rất ít thấy. Nhưng mà đối mặt với hai phần tình này, trong lòng hắn đều là bất đắc dĩ và thống khổ.

Đát Kỷ và Tiểu Ly biểu hiện càng ôn nhu và kiên quyết, tim hắn càng đau.

- Rất tốt. Vậy ta để cho ngươi nhìn hai nữ nhân ngươi chết đi. Khiến cho ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng, khiến cho nhân thế biết đắc tội Thâm Uyên Môn, số phận cuối cùng là thế nào!

Âm thanh của An trưởng lão vang vọng thiên địa. Hắn càng nói càng sục sôi, dường như nhìn thấy được Tần Quân thống khổ tuyệt vọng sẽ phát sinh khoái cảm.

- Hệ thống! Tiếp tục triệu hoán cho ta!

Tần Quân cắn răng nghĩ. Nhìn An trưởng lão trên bầu trời, hắn hận đến tận trong xương cốt.

Không trách được ma đạo bị người oán hận như vậy. Hóa ra không phải là không có đạo lý!

Lý Nguyên Phách và Hồng Hài Nhi đều đã trọng thương bất tỉnh. Tuy rằng Thái Bạch Kim Tinh và Sa Ngộ Tĩnh đều là cường giả Thiên Tiên Cảnh, nhưng lúc này rõ ràng không đủ nhìn.

Về phần Lý Bạch và Từ Quỷ Khốc, đã có thể không nhìn tới.

- Kí chủ, ta có thể mạnh mẽ cho ngươi triệu hoán một Thần Ma đã ngoài Chân Tiên Cảnh, nhưng phải trả cái giá lớn nhất định!

Hệ thống bỗng nhiên nói, cũng không lập tức bắt đầu triệu hoán.

- Trả giá lớn thế nào?

Tần Quân vội vàng hỏi.

Hắn cũng không có lập tức đáp ứng. Có vài cái giá có thể còn thống khổ hơn so với sống sót.

- Một nhiệm vụ cưỡng chế, cần ngươi thu thập món đồ nào đó.

Hệ thống làm bộ dạng thần bí nói.

Lúc này, An trưởng lão bắt đầu giơ tay lên. Dưới mặt nạ Quỷ Đói, hắn lộ ra hai con mắt cực kỳ uy nghiêm đáng sợ. Bên trong đều là sự trêu tức và sát ý.

- Vậy triệu hoán đi! Thu thập đồ mà thôi!

Tần Quân nhìn hai vị giai bên cạnh, trong lòng nghĩ. Hắn không thể nhìn Đát Kỷ và Tiểu Ly chết ở trước mặt mình.

Lúc này, đám người Thái Bạch Kim Tinh đã đi đến trước mặt Tần Quân. khuôn mặt bọn họ đầy vẻ kiên nghị, không có ý định trốn chạy.

- Điện hạ, lúc đầu là vì giúp Thanh Đồng Quan chúng ta mới đắc tội Thâm Uyên Môn. Hôm nay, nếu hắn muốn giết chết ngươi, vậy phải bước qua thi thể của ta!

Từ Quỷ Khốc trầm giọng nói. Hắn hiểu rõ mình chỉ là tu vi Địa Tiên Cảnh ở trong trận chiến đấu này, chỉ là tồn tại bia đỡ đạn. Nhưng hắn vẫn không sợ.

- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma...

Kèm theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Tần Quân nhìn về phía Từ Quỷ Khốc nói:

- Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chết.

Ánh mắt tiếp tục nhìn về phía những người khác. Lý Bạch, Thái Bạch Kim Tinh, Sa Ngộ Tĩnh, Đát Kỷ, Tiểu Ly cùng với Hồng Hài Nhi, Lý Nguyên Phách đã hôn mê, hắn cắn răng nói:

- Các ngươi làm bạn với ta đi qua thiên sơn vạn thủy, trợ giúp ta giết qua vô số kẻ địch. Ta làm sao có thể để cho các ngươi ngã ở chỗ này?

Đám người Thái Bạch Kim Tinh lộ vẻ xúc động, đưa mắt nhìn nhau. Tất cả đều nghi ngờ Tần Quân thần chí không rõ.

Tình hình như thế, bọn họ còn có cơ hội sống sót được sao?

Trên bầu trời, An trưởng lão chuẩn bị ra tay cũng ngừng lại. Hắn cười trêu tức nói:

- Tần Quân, ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội sao?

Ma Cốt Kiếp và một đám ma đồ Thâm Uyên Môn đều mỉm cười. Tất cả đều đang giễu cợt Tần Quân không biết tự lượng sức mình. Chuyện cho tới tình cảnh bây giờ, lẽ nào hắn còn tưởng rằng hắn có cơ hội sống sót?

Tất cả mọi người trong toàn bộ Vương Đô trở nên tuyệt vọng. Chỉ còn lại Tần Quân còn đang ôm huyễn tưởng. Có thể đây chính là nguyên nhân khiếnhắn to gan lớn mật.

- Thánh Anh Đại Vương của ngươi cũng sắp chết. Ngươi còn có thể dựa vào ai?

An trưởng lão lạnh giọng châm chọc nói. Hắn ngược lại muốn xem thử Tần Quân còn có thể mời tới được cứu binh thế nào.

Hắn đối với thực lực của mình lại rất tự tin. Đứng ở Nam Vực hắn thuộc hàng nhất lưu, phất tay có thể cướp đi tính mạng của vô số sinh mạng.

Hắn cũng không tin có cường giả nào không kém gì mình lại trợ giúp loài bò sát nhỏ này.

- Hừ, nếu như lão tử Hồng Hài Nhi hắn tới, ngươi bây giờ muốn khóc cũng khóc không được.

Tần Quân nhìn không trung cười xem thường nói. Âm thanh rất nhẹ. Nhưng hắn tin tưởng An trưởng lão có thể nghe được.

- Đinh! Chúc mừng kí chủ rút được Lôi Chấn Tử, đến từ Phong Thần Diễn Nghĩa...

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên. Tần Quân cả kinh, vui mừng, vội vàng ở trong lòng kêu:

- Điều ra bảng liệt kê thuộc tính của Lôi Chấn Tử!

Tê liệt!

Nhân vật phản diện chết vì nói nhiều, ngươi không biết sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.