- Tần Thiên Đế Tề Thiên Đại Thánh.
Bách Lý Chí Nam đột nhiên mở to mắt, trong mắt bắn ra hai đạo tinh quang, vô cùng doạ người.
Trước khi đến, hắn liền nghe nói qua Tề Thiên Đại Thánh dưới tay Tần Thiên Đế.
Diệt Thánh Môn!
Đồ Thiên Hổ Tông!
Trọng thương Thánh Quân Nam Dạ Tinh!
Chiến tích liên tiếp khiến cho danh tiếng của Tề Thiên Đại Thánh ở Nội vũ trụ đã khai hỏa, ẩn ẩn có tư thế thẳng bức Cửu Thánh Quân.
Nhưng hắn không sợ, cho dù biết Cửu Thánh Quân Nam Dạ Tinh bị đánh bại, hắn vẫn không để Tề Thiên Đại Thánh vào mắt.
Bởi vì bản thân hắn mạnh hơn Nam Dạ Tinh.
Huống chi, lần này hắn có chuẩn bị mà đến.
- Tề Thiên Đại Thánh? Dám mắng chúng ta người mù, còn không mau cút ra nhận lấy cái chết!
Một tên Thánh Nhân của Bách Lý gia gầm thét nói, lần này, Bách Lý gia hết thảy phái ra tám tên Thánh Nhân, mạnh nhất Bách Lý Chí Nam đạt tới Thánh Nhân cảnh viên mãn, đội hình như vậy, đủ để chống lại bất luận thế lực nhất lưu nào trong vũ trụ, thậm chí siêu thế lực nhất lưu.
Tu sĩ Bách Lý gia còn lại cũng đều phẫn nộ.
Chí Tôn pháp nhãn là kiêu ngạo lớn nhất của bọn hắn, lại bị Tôn Ngộ Không chửi thành người mù, bọn hắn sao có thể nhẫn?
Vừa dứt lời, một cây gậy kim sắc từ sâu trong tinh không kéo dài đến, tốc độ cực nhanh, oanh một tiếng, liền rơi vào trên Lâm gia tiên sơn, tinh chuẩn rơi vào trên diễn luyện trận, mười tên đệ tử Lâm gia tung bay ra ngoài.
Mấy người Bách Lý Chí Nam cũng cấp tốc tránh né, địa phương bọn hắn đứng đã bị Hỗn Độn Tử Kim Bổng chọc ra một cái động lớn, bụi đất tung bay, đá vụn loạn xạ, toàn bộ Lâm gia Tiên Sơn đều đang lay động.
- Thật nhanh!
Các Thánh Nhân mồ hôi lạnh lâm ly, kém chút bị Hỗn Độn Tử Kim Bổng nện vào.
Cùng lúc đó, Cân Đẩu Vân bắt đầu bay tới.
Tần Quân được các Thần Ma vây quanh, nhìn qua Lâm gia Tiên Sơn, hắn cười lạnh nói:
- Tạp chủng Bách Lý gia, trẫm ngay ở chỗ này, có bản lĩnh tới giết trẫm a!
Lấy Lâm gia áp chế, đủ Tần Quân xem thường bọn hắn!
Tần Quân tự xưng đế, chinh chiến bao nhiêu lâu, nhưng chưa bao giờ sử dụng tới thủ đoạn hạ lưu như thế.
Tiếng cười của hắn vang vọng tinh không, để không ít sinh linh tin phục.
Khí phách này, xứng với tên của hắn!
- Tiểu nhi cuồng vọng!
Bách Lý Chí Nam hừ lạnh nói, hai mắt khủng bố, bên trong phảng phất như có đồ vật gì đang cuộn trào.
Tay phải hắn vung lên, bảy tên Thánh Nhân ở bên cạnh trong nháy mắt động, đánh về phía đám người Tần Quân.
- Ngộ Không! Nguyên Bá! Diệt bọn hắn cho trẫm!
Tần Quân trầm giọng nói, thoại âm rơi xuống, Tôn Ngộ Không cùng Lý Nguyên Bá đồng thời thả người vọt lên.
Tôn Ngộ Không nhanh nhất, cấp tốc đi vào trước mặt các Thánh Nhân, nâng bổng đập tới.
Phanh...
Hai Thánh Nhân không kịp phản ứng, liền bị hắn nện bạo, trong đó một tên Thánh Nhân, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng không kịp đào thoát.
Cái này làm năm tên Thánh Nhân khác kinh hồn, đây là lực lượng gì?
Lý Nguyên Bá không chịu cô đơn, huy động Càn Khôn Xích quét tới, nhưng bị một tên Thánh Nhân cảnh hậu kỳ của Bách Lý gia bắt lấy, kiềm chế xuống.
Bách Lý Chí Nam thân như kinh hồng, Xuyên Toa Không Gian, tập đến trước mặt Tôn Ngộ Không, tay trái trống rỗng xuất hiện một thanh Loan Đao màu đen dài đến nửa trượng, muốn chặt đứt Tôn Ngộ Không.
- Tốc độ thật nhanh!
Tôn Ngộ Không run lên, nhưng bản năng phản ứng của hắn sao mà nhanh, hiểm hiểm tránh thoát công kích của Bách Lý Chí Nam.
Đại chiến trong nháy mắt bạo phát!
Mấy trăm vạn sinh linh xôn xao, các đệ tử Lâm gia chạy trối chết, bao quát Lâm Xuyên ở bên trong, nhao nhao thoát đi Lâm gia Tiên Sơn.
Vừa chiến đấu, Tôn Ngộ Không liền đánh nổ hai Thánh Nhân, trong đó một cái hình thần câu diệt, để người vây xem hô hấp dồn dập.
Truyền ngôn là thật!
Tề Thiên Đại Thánh đồ sát Thánh Nhân, như làm thịt gà giết chó!
Hoắc Trấn Dư cũng bị hù sợ, lần trước hắn ở Bát Hoang đã cảm thấy Tôn Ngộ Không bất phàm, lúc ấy bị Tôn Ngộ Không đánh cho cơ hồ không thở nổi, nhưng bây giờ từ người đứng xem nhìn Tôn Ngộ Không chiến đấu, ngay cả hắn thân là Thánh Quân cũng không khỏi cảm thán một câu.
Cực kỳ bá đạo!
Đương...