Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1398: Chương 1398: Chuẩn bị chiến tranh




Thanh Long Thủy Tổ gật đầu nói:

- Ừm! Dương Bắc Minh đệ nhất ngoại vũ trụ cũng có thể chiêu vào Thánh Môn. Tu vi của Dương Bắc Minh đã đến Bán Thánh, ở ngoại vũ trụ có thể đến độ cao này là rất giỏi.

Trước kia Thánh Môn coi thường ngoại vũ trụ, mãi khi xuất hiện Cơ Bất Bại gia chủ đời cuối của Cực Viêm Ma Thần tộc.

Ngữ điệu của Vô Cực Đạo Tổ luôn bình tĩnh:

- Cứ vậy đi, tạm thời quan sát hậu duệ Cực Viêm Ma Thần một thời gian, chờ sư huynh của ngươi về rồi quyết định.

Các thánh không có ý kiến gì, cùng gật đầu.

***

Mặt trời lặn núi tây, trăng sáng treo cao.

Tần Quân ngồi xếp bằng tu luyện trên giường.

Ngoài phòng có thanh âm truyền vào:

- Ba vị đệ tử đi ra lĩnh thánh bài.

Thanh âm hơi the thé còn cố ý nói to, không chút kiêng dè quấy nhiễu ba người Tần Quân tu luyện.

Tần Quân đứng dậy đi ra cửa phòng.

Một đệ tử đứng giữa đình viện, mặc áo trắng tựa như công tử phiên phiên, khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ ngạo mạn, một con chim cú mèo đứng trên vai gã, mắt phát ra tia sáng còn hơn ngọn đèn.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá ra khỏi phòng.

Nam nhân áo trắng lấy ra ba khối lệnh bài bạch ngọc nhỏ khắc chữ thánh, hừ mũi nói:

- Ta tên Mạc Khiếu Phong, là sư huynh của các ngươi. Các ngươi nhỏ tinh huyết vào Nhập Thánh bài, sau này nó là tượng trưng thân phận đệ tử Thánh Môn của các ngươi. Trước tiên hãy lần lượt xưng tên ra.

Ba Đại La.

Mạc Khiếu Phong càng nhìn càng câm nín, loại cặn này cũng xứng trở thành thiên kiêu năm mươi hạng đầu ngoại vũ trụ?

Ba người Tần Quân liên tiếp báo danh hào:

- Tôn Ngộ Không!

- Lý Nguyên Bá!

- Tần Quân!

Sắc mặt Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá khó chịu, hai người thấy rõ tia khinh thường trong mắt Mạc Khiếu Phong.

Mạc Khiếu Phong gật đầu, miệng niệm chú, tay phải huơ mấy cái trên ba khối thánh bài rồi ném cho ba người Tần Quân.

- Có gì không hiểu thì đến Thanh Diệu phong tìm ta, nhưng các ngươi phải mang theo linh thạch, sư huynh ta bận rộn không rảnh giúp miễn phí.

Mạc Khiếu Phong nói xong rời đi, dường như không muốn ở lại lâu thêm một giây nào.

Tần Quân nắm thánh bài nhưng không nhỏ tinh huyết vào.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá càu nhàu:

- Tên đó đáng đánh!

- Muốn đánh chết hắn!

Tần Quân phất tay nói:

- Các ngươi khoan nhỏ tinh huyết vào thánh bài.

Tôn Ngộ Không tò mò hỏi:

- Tại sao?

Tôn Ngộ Không không hiểu.

Lý Nguyên Bá ngạc nhiên nhìn Tần Quân.

Tần Quân trả lời:

- Các ngươi làm sao biết đây không phải trói buộc?

Cái gì liên quan đến khắc ấn linh hồn, tinh huyết là Tần Quân sẽ rất cẩn thận.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá nghe vậy cảm giác thánh bài phỏng tay.

Tần Quân nhẹ giọng nói:

- Nghỉ ngơi mấy ngày, tiếp đó chúng ta bắt đầu ra ngoài.

Ở trong Thánh Môn từng hành động của họ có lẽ nằm trong sự theo dõi của Thánh Nhân, nói chuyện phải cẩn thận. Bây giờ Tần Quân muốn tìm hiểu nhất là Thánh Môn có mấy Thánh Nhân.

Một lần chiêu nạp đệ tử chắc không đủ để khiến toàn bộ Thánh Nhân ra mặt, tức là có ít nhất năm Thánh Nhân.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá gật đầu, ba người về phòng tiếp tục nghỉ ngơi.

Cùng lúc đó, trong Thiên Đạo cung.

Vô Cực Đạo Tổ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, một tấm gương đồng lơ lửng trước mặt, trong gương chiếu đình viện của ba người Tần Quân ở.

Vô Cực Đạo Tổ lẩm bẩm:

- Tiểu tử, ngươi có mục đích gì?

Tần Quân không nhỏ tinh huyết vào thánh bài tức là hắn đến Thánh Môn có mục đích riêng.

Vô Cực Đạo Tổ không vội xóa sổ Tần Quân, trong Thánh Môn một Đại La Thủy Tiên nho nhỏ không gây nổi sóng gió gì. Vô Cực Đạo Tổ tuyệt đối không liên tưởng đến sau lưng Tần Quân có Thánh Nhân.

Cơ Bất Bại đã sớm chết, Vô Cực Đạo Tổ không biết sự tồn tại của Tử Đạo, càng không thể nào biết đến Phục Hy.

Dù Thánh Nhân trí tuệ vô song cũng không đoán ra vũ khí bí mật của Tần Quân, vì hắn là một biến số, có hệ thống Thần Thoại.

Vô Cực Đạo Tổ nhắm mắt lại không suy nghĩ nhiều nữa.

***

Chớp mắt hai ngày qua mau.

Tin Tần Thiên Đế là Cực Viêm Ma Thần bỗng lan khắp vũ trụ, trời long đất lở chấn động ba ngàn đại thế giới.

Trước kia là bắt gió bắt bóng lưu truyền trong Cổ Tiên tinh vực, giờ có Ma Minh thúc đẩy nhanh chóng truyền khắp vũ trụ.

Các loại tin tức luân phiên xuất hiện trong vô số Vạn Pháp đảo, làm vô số sinh linh xáo động.

- Ui, Cực Viêm Ma Thần? Không thể nào, chủng tộc đó chẳng phải đã bị Thánh Môn diệt sao?

- Truyền thuyết Cực Viêm Ma Thần là chủng tộc mạnh nhất, chắc nội tình hùng hậu, không có lý nào bị giết hết.

- Hèn gì Tần Thiên Đế nổi lên bí mật thế, thì ra là vậy.

- Chậc, bây giờ Tần Thiên Đế ở trong Thánh Môn, hoàn toàn là tìm chết.

- Nếu Thánh Môn biết hắn là Cực Viêm Ma Thần thì đừng hòng sống.

Đa số sinh linh cho rằng Tần Thiên Đế chết chắc, làm Cực Viêm Ma Thần mà dám vào Thánh Môn.

Danh tiếng Tần Thiên Đế trong vũ trụ rớt xuống vực sâu.

Trong Cổ Tiên tinh vực, Hắc Long tinh vực càng xao động, may có Thiên Đình Đại Tần kịp lúc trấn áp.

Tuy Tần Thiên Đế vắng mặt nhưng Tần Tiên Lục Thần, Nhị Lang Thần còn ở, ai dám lỗ mãng thì kết thúc sẽ thê thảm.

Những thế lực gai mắt hoặc có thù Thiên Đình Đại Tần thì thầm mong chờ, Tần Thiên Đế mà chết trong Thánh Môn là Thiên Đình Đại Tần sẽ năm bè bảy mảng.

Tần Quân ở trong Thánh Môn không biết mấy chuyện này.

Trong Đại Tần Thiên Thành.

Đám quan văn võ tướng Bạch Trạch, Phục Hy, Dương Tiễn, Lưu Bá Ôn, Thái Thượng Lão Quân, Bồ Đề Tổ Sư tụ tập trong một tòa cung điện.

Ghế rồng trên đài cao không ai ngồi, cũng không ai dám ngồi.

Bạch Trạch đứng trước đài cao nhìn mọi người, trầm giọng nói:

- Chúng ta đừng quan tâm tin đồn bên ngoài, lo ổn định Cổ Tiên tinh vực, Hắc Long tinh vực là được rồi.

Quần thần gật đầu, nhưng nét mặt của họ viết đầy lo âu.

Vì Tần Quân ở trong Thánh Môn, bên người chỉ có Lý Nguyên Bá và Tôn Ngộ Không, không thể bảo vệ hắn được.

Phục Hy lên tiếng:

- Tiếp theo sẽ khai chiến, đây là bệ hạ ra lệnh trước khi đi. Các ngươi hãy điều động binh lực, nhưng không được nói rõ cụ thể nhiệm vụ.

Đám quan viên nhị phẩm không biết chuyện ngơ ngác nhìn nhau.

Hay là bệ hạ sớm đoán trước sẽ có kiếp nạn này?

Một thần tiên dè dặt hỏi:

- Xin hỏi khai chiến với ai?

Phục Hy nhìn thần tiên đó, bí hiểm nói:

- Thánh Môn.

Tĩnh!

Nguyên cung điện yên tĩnh nghe tiếng kim rơi.

***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.