Trong Thập Nhị Tổ Vu tương đương với có hai vị Hiển Thánh cảnh viên mãn, vì sao Đế Tuấn cùng Đông Hoàng Thái Nhất có thể chống đỡ bọn hắn?
Không phải là bởi vì pháp bảo chứ?
Cũng đúng, Hỗn Độn Chung có thể xưng pháp bảo phòng ngự mạnh nhất, Thập Nhị Tổ Vu liên thủ cũng đánh không bạo Hỗn Độn Chung.
Huống chi Đế Tuấn còn cầm Hà Đồ Lạc Thư.
- Hai lần cực hạn giác tỉnh, nên đưa cho ai đây?
Tần Quân sờ lên cằm suy tư, nếu Phục Hi cực hạn giác tỉnh, so với Bồ Đề Tổ Sư, chỉ mạnh không yếu, vạn nhất cũng giảm độ trung thành thì sao?
Hậu Thổ thì càng khỏi phải nói, độ trung thành còn chưa có tăng.
Về phần cần trước tử trung đỉnh phong hay không, trước kia hắn hỏi qua hệ thống, cho dù tử trung đỉnh phong, sau khi Thần Ma cực hạn thức tỉnh cũng có thể phản bội, tử trung đỉnh phong chỉ có thể hữu dụng ở Thánh Nhân cùng dưới Thánh Nhân cảnh, nếu tu vi cao hơn, hệ thống trấn không được, trừ khi Đại Tần thiên đình càng lúc càng lớn, công hãm càng ngày càng nhiều đại thế lực, cho đến nghịch tập Thiên Đạo.
Nghĩ nghĩ, hắn vẫn quyết định giữ lại, Đại Tần thiên đình còn có không ít Thần Ma đáng giá hắn dùng cực hạn giác tỉnh, cũng không nhất định phải tuyển ở bên người.
Về phần cơ hội nghe đạo, hắn dự định trở về lại sử dụng, hiện tại hắn có thể mang ba người cùng một chỗ nghe đạo, không thể lãng phí.
Sau đó hắn đứng dậy, mang giày, chuẩn bị ra ngoài dạo chơi.
Đến Nội vũ trụ lâu như vậy, hắn còn chưa thể nghiệm phong thổ nơi này.
- Bệ Hạ, ngài muốn đi đâu?
Lý Nguyên Bá mở mắt hỏi, hắn không yên tâm để Tần Quân một người ra ngoài.
- Đi ra ngoài chơi một chút, các ngươi muốn đi không ?
Tần Quân cười nói, Lý Nguyên Bá cùng Tôn Ngộ Không đương nhiên không phản đối, bọn hắn vốn nhịn gần chết, có thể ra ngoài đương nhiên cao hứng.
Cứ như vậy, bọn hắn đi ra khách sạn, về phần bọn người Dương Tiễn thì nghỉ ngơi, Cơ Bất Bại cũng không biết chui đi nơi nào, bọn hắn hẹn nhau ngày mai tập hợp ở khách sạn, cùng nhau đi.
Vị trí của bọn hắn là một thành trì nào đó, sinh linh ở nội thành cũng không có cường đại như tiên sơn trong tinh không, đại bộ phận đều ở dưới Đại La Cảnh.
Đường phố náo nhiệt phồn hoa, đại bộ phận sinh linh lui tới đều là người.
Tuy Tôn Ngộ Không mặt lông lá, nhưng cũng không có gây nên chú ý, bọn hắn dọc theo đường đi du ngoạn, khi thì ăn mỹ thực, khi thì nhìn bên đường biểu diễn.
Trên đường đi, bọn hắn nghe được nhiều nhất là Tần Thiên Đế chỉ huy thủ hạ giận diệt Thánh Môn, đánh lui Nam Dạ Tinh, trong đó Tề Thiên Đại Thánh thường thường được đề cập.
- Ta tốt xấu gì cũng đã giết mấy Thánh Nhân, tại sao không có nhắc tới ta?
Lý Nguyên Bá phiền muộn nói.
Tôn Ngộ Không đắc ý nói:
- Không có cách, ta còn mạnh hơn ngươi!
Tần Quân lặng lẽ điều ra Thần Thoại Thương Thành, phát hiện bảng thuộc tính của hắn đã tăng tới bảy trăm mười tỷ, đắc ý!
Cứ theo đà này, hắn có thể vì Lý Nguyên Bá, Dương Tiễn đổi lấy một thanh Hỗn Độn Linh bảo vừa tay.
Đến lúc đó, lực chiến đấu của bọn hắn sẽ tăng vọt!
- Lâm gia lại muốn cử hành luận võ chọn rể?
- Chậc chậc, Lâm gia thống ngự Lâm Thánh Tiên vực, còn cần làm trò hề này sao?
- Ai bảo Lâm Thánh Tiên vực chúng ta mấy ngàn vạn năm chưa từng sinh ra một tên Thánh Nhân.
- Lâm gia gia chủ sợ là muốn chiêu nạp thiên tài còn lại của Tiên Vực, thiên tài có tư cách thành Thánh.
- Nghe nói Lâm gia tiểu nữ nhi xinh đẹp như hoa, có thể xưng ngàn vạn năm khó gặp, cũng không biết là thật hay giả.
Lúc này, Tần Quân chợt phát hiện đám người chung quanh bắt đầu lao về phía trước, chỉ thấy trên tường thành treo một tấm vải dài, miếng vải này cũng không phải vật phàm, chữ phía trên một mực biến hóa, chính là các sự kiện phong vân, xếp ở thứ nhất rõ ràng là Tần Thiên Đế, cái thứ hai là Lâm gia luận võ chọn rể.
- A? Bệ Hạ, nghe bọn hắn nói, vị tiểu thư nhà họ Lâm kia rất đẹp, nếu không mau mau đến xem? Bệ Hạ nên thêm một vị Phi Tử a.
Ánh mắt của Lý Nguyên Bá sáng lên, hưng phấn nói, nghe mà khóe miệng của Tần Quân giật một cái.
- Ngươi nằm mơ đi, trẫm còn đi Bát Hoang, nào có ở không mà tìm Phi Tử!
Tần Quân ném cho hắn một cái liếc mắt.
Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai nói:
- Bệ Hạ nên tìm a, có chúng ta nhiều Thánh Nhân như vậy, chẳng lẽ còn không thể mang về một nữ tử? Năm đó ta ở Hoa Quả sơn, khỉ cái muốn theo ta giao phối từ đỉnh núi xếp tới chân núi!
Khỉ cái?
Tần Quân kém chút phun nước miếng, vừa nghĩ tới Tôn Ngộ Không cùng khỉ cái…
Hình ảnh quá đẹp, không dám tưởng tượng!