Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1360: Chương 1360: Cơ Bất Bại chiến với Tử Đạo




Hai vị đều có tư thái vô địch, nếu đánh nhau thật thì nhóm Tần Quân không đoán nổi ai sẽ thắng.

Phục Hy cắn răng, dù y đã thành thánh nhưng phát hiện mình kém xa Cơ Bất Bại, Tử Đạo.

Tử Đạo nhe răng cười nói:

- Ta là ai đã không quan trọng, cố nhân gặp lại sao không đi hư vô chi địa đại chiến một trận?

Tử Đạo đằng đằng sát khí, nếu là người khác đối diện với gã thì đã sợ đến nhũn chân. Nhưng đứng trước mặt Tử Đạo là Cơ Bất Bại, một nam nhân cuồng ngạo tự nhận không thua bao giờ.

Cơ Bất Bại đồng ý ngay:

- Được!

Cơ Bất Bại đá bay Trấn Thủ Giả, lực lượng khó thể tưởng tượng đánh Trấn Thủ Giả lại đụng thủng không gian biến mất trong thời không loạn lưu hư vô. Cơ Bất Bại bay vào trong theo.

Tử Đạo nhếch mép bay vào thời không loạn lưu mất hút.

Chúc Dung, Đế Tuấn, Huyền Đô nhìn nhau, hoàn toàn không ngờ tình thế sẽ diễn biến thành như vậy.

- Người này có lai lịch gì? Cảm giác mạnh quá.

- Cơ tiền bối mạnh như vậy chắc thắng được.

- Ngươi không chú ý thấy vẻ mặt của tiền bối sao? Rõ ràng người này mạnh hơn Trấn Thủ Giả.

Nghe ba người thảo luận, Tần Lăng Mệnh lắc đầu cười, lộ nụ cười đùa cợt. Tần Lăng Mệnh không mở miệng, yên lặng nhìn Tần Quân ra chiều đăm chiêu.

Phục Hy hít sâu, con ngươi co rút, pháp lực bay ra hình thành một lồng chụp nửa vòng tròn phủ lên ngàn thước.

Bầy mãnh thú như sóng biển ập đến nhưng không thể đụng vỡ vòng phòng hộ.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Chờ tiếp đi.

Tần Quân cứ nghĩ Tử Đạo và Cơ Bất Bại có quan hệ tốt đẹp, nên Tử Đạo mới muốn nhận hắn làm nhi tử.

Hiện tại xem ra không giống như Tần Quân nghĩ.

Tần Quân ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu nạp khí bình tâm.

Niềm vui Phục Hy thành thánh bị phai mờ khi Tử Đạo đột nhiên xuất hiện.

Nếu Cơ Bất Bại thua thì sao bây giờ?

Nếu Tử Đạo có ý xấu với hắn thì phải làm sao?

Các loại nghi ngờ vụt qua trong óc Tần Quân, hắn hít sâu thầm cầu nguyện:

“Phụ thân làm ơn đừng làm mình bẽ mặt! Phụ thân tự xưng là bất bại mà!”

Thời gian trôi nhanh, bên ngoài vòng phòng hộ pháp lực của Phục Hy chồng chất ngày càng nhiều xác thịt xương. Hung vật không ngừng bay ra từ lỗ ánh sáng, không tiếc bản thân đụng vào rồi bị hung vật phía sau đè ép, hình ảnh nhìn thấy ghê người, khiến người không dám nhìn.

Qua khoảng một canh giờ.

Bùm!

Không gian gần đó vỡ nát như pha lê, Cơ Bất Bại xách Trấn Thủ Giả toàn thân đẫm máu đã hôn mê bay ra, Tử Đạo theo sau.

Cơ Bất Bại, Tử Đạo đều có vết thương nhưng khí thế vẫn khiếp người, không rõ là ai thua ai thắng.

Tần Quân vội đứng dậy, ánh mắt đầu tiên nhìn Cơ Bất Bại, thấy gã cười tươi làm hắn thở phào nhẹ nhõm.

Những người khác rất tò mò, Cơ Bất Bại thắng hay Tử Đạo hơn một bậc?

Cơ Bất Bại khoanh tay trước ngực hầm hừ nói:

- Hừ! Hy vọng ngươi đừng hối hận!

Tử Đạo nhún vai cười nói:

- Cũng hy vọng ngươi đừng lại bị Thánh Môn làm chết.

Hai người nhìn nhau một cái sau đó cười phá lên.

Nhóm Tần Quân hoang mang, một trận chiến chữa lành mối quan hệ của hai người rồi?

Tần Lăng Mệnh lại cười bí hiểm, dường như nhìn thấu mọi thứ.

Tần Quân không kiềm được hỏi:

- Tử Đạo, ngươi và phụ thân của ta có quan hệ gì?

Tần Quân đã hiểu Tử Đạo chỉ là tên giả, Tử Đạo và Cơ Bất Bại quen nhau. Nhưng vì Tử Đạo bị lực lượng ác oan xâm hại quá lâu nên khác biệt rất lớn với trước kia.

Tử Đạo quay đầu liếc Tần Quân, cười nói:

- Mắc mớ gì tới ngươi?

Cơ Bất Bại hùa theo:

- Đúng rồi, liên quan gì ngươi!?

Tần Quân tức giận suýt hộc máu.

Uổng công trẫm lo lắng cho ngươi!

Cơ Bất Bại đổi đề tài:

- Ta phải đưa các ngươi đi, Thời Không Tuyệt Địa trở nên không ổn định, nếu các ngươi cứ ở lại sẽ dẫn đến tai ách!

Rời đi?

Tần Quân cau mày, hắn còn chưa đột phá Đại La Thủy Tiên, tiếc chưa muốn đi.

Tần Quân trầm giọng hỏi:

- Cái gọi là tai ách ý chỉ cái gì?

Cơ Bất Bại giải thích rằng:

- Có rất nhiều lý do, một là ngươi và ta đều là Cực Viêm Ma Thần, hậu duệ của sinh linh hỗn độn, vốn là dị loại trong Thời Không Tuyệt Địa, quy tắc khó dung chứa. Hai là thuộc hạ Phục Hy của ngươi thành thánh khiến trong Thời Không Tuyệt Địa có ba Thánh Nhân, quy tắc tức giận, nơi đây là luyện ngục chứ không phải là bàn đạp cho người khác.

Tần Quân cau mày nghe.

Quy tắc của Thời Không Tuyệt Địa rốt cuộc là cái gì?

Trước kia Tần Quân thường hỏi nhưng Cơ Bất Bại không trả lời ngay mặt, chỉ nói là giống thiên đạo.

Tần Quân hỏi:

- Vậy ta có thể để lại mấy người không?

Cho Đế Tuấn, Huyền Đô, Chúc Dung ở lại tu luyện chắc chắn sẽ khiến tu vi tăng vọt, nếu có Cơ Bất Bại chỉ điểm không chừng sẽ được thêm một Thánh Nhân.

Cơ Bất Bại xua tay nói:

- Quy tắc đã xem các ngươi là một nhóm, phải bị trừ. Ngươi hãy nhìn hung vật xung quanh đi.

Tần Quân nghe vậy quay đầu nhìn. Hung vật bên ngoài lồng chụp phòng hộ pháp lực liều mạng va chạm, mặt mày dữ tợn, dù thân thể biến hình, máu thịt bầy nhầy vẫn không dừng lại.

Đại truy sát vẫn chưa kết thúc!

Tức là quy tắc của Thời Không Tuyệt Địa vẫn bài xích bọn họ.

Dù Tần Quân cực kỳ không nỡ nhưng đành lựa chọn rời đi.

Không biết Thời Không Tuyệt Địa đã tồn tại bao nhiêu năm, mạnh như Cơ Bất Bại còn khuyên Tần Quân đi thì chắc phía sau có thứ khủng bố hơn nữa.

Tần Quân quyết định:

- Vậy đi thôi!

Nói xong Tần Quân nhìn hướng Tử Đạo.

Tử Đạo mỉm cười, xoay người bay hướng đông, mọi người theo sau. Có ba Thánh Nhân hộ giá, hung vật không cách nào đến gần họ.

Tần Quân ngoái đầu nhìn Trấn Thủ Giả hôn mê trong phế tích, rất khó tưởng tượng Thánh Nhân mà ngã xuống, chỉ có thể nói Cơ Bất Bại quá mạnh.

Giọng Cơ Bất Bại chui vào tai làm Tần Quân cau mày:

- Đừng nhìn, trong Thời Không Tuyệt Địa thì hắn bất tử bất diệt, muốn giết hắn trừ phi Thời Không Tuyệt Địa hủy diệt.

Thánh Nhân như vậy có khác gì con rối?

Rất nhanh nhóm người bay tới cuối thiên địa.

Tử Đạo vươn hai tay ra xé hư không.

Không gian bị xé ra lỗ hổng lớn, lôi điện lượn lờ, khiến người nhìn thầm hoảng.

Tử Đạo bỏ lại một câu rồi chui vào trong trước:

- Đi theo ta!

Tần Lăng Mệnh theo sau, kế tiếp là Đế Tuấn, Huyền Đô, Chúc Dung.

Phục Hy nói với Tần Quân:

- Bệ hạ mau đi đi.

Tần Quân không đi trước khiến Phục Hy không yên lòng.

Cơ Bất Bại cũng muốn lót cuối nhóm, sợ Tần Quân bị gì.

Tần Quân gật đầu, ở trong Thời Không Tuyệt Địa hơn một vạn năm, nghĩ sắp ra ngoài làm hắn hơi hoảng hốt. Có lẽ bên ngoài mới qua một thời gian ngắn, nhưng tâm tình của hắn đã thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.