Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 222: Chương 222: Cõi âm (2)




Ngâm...

Con rồng bạc rít gào. Tần Quân cầm thương đâm lên. Toàn thân con rồng bạc rít gào theo đó vọt ra, vô cùng bá đạo, đánh về phía ba gã tu sĩ trước mặt.

Lực lớn khó có thể tưởng tượng được đánh vào trên người bọn họ. Tiếng gãy xương trong nháy mắt vang lên. Đồng thời đầu bọn họ đau đớn, không nhịn được hét thảm lên.

Ngân Long Tru Hồn Thương mạnh nhất không phải là lực lượng, mà là năng lực hút hồn khủng khiếp.

Ba người giống như một bao cát bay ra ngoài, nện ở trên sườn núi. Tất cả đều hoảng sợ nhìn Tần Quân, dường như gặp quỷ.

Một gã người trung niên thô lỗ khác cầm đoản đao cũng sợ hãi nhìn Tần Quân, không nghĩ tới Tần Quân lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.

Bọn họ dù gì cũng là cao thủ Kim Đan Cảnh tầng năm. Bốn người hợp lực, cho dù là Kim Đan Cảnh tầng chín cũng có nắm chắc đánh một trận. Sao có thể bị Tần Quân đánh bại trong nháy mắt được?

Bọn họ không có cách nào tiếp nhận được.

- Tần Quân! Hôm nay không giết ngươi, con ta ở dưới cửu tuyền cũng không được an bình!

Người trung niên thô lỗ tức giận quát.

Trong khi nói chuyện hắn lại lao vọt về phía Tần Quân.

Mối thù giết con không đội trời chung. Tần Quân cũng có thể hiểu được. Nhưng hắn sẽ không giơ tay chịu trói.

Hắn có thể báo thù, nhưng cũng phải có thực lực báo thù mới được!

Đúng lúc này, hai bàn tay trắng nhởn giống như quỷ trảo từ trên mặt đất xuất hiện, nắm lấy hai chân của hắn. Một cái sơ sẩy, người trung niên thô lỗ trực tiếp ngã bịch xuống đất.

- Chà chà, dám giết điện hạ, Cửu U Hoàng Tuyền cũng không có chỗ cho các ngươi dung thân.

Tiếng Hắc Vô Thường cười u ám vang lên, người trung niên thô lỗ khiếp sợ đến mức hai mắt trợn to.

Phụt.

Một tiếng động vang lên. Quỷ trảo của Hắc Vô Thường xuyên thủng vị trí trái tim của hắn, rút trái tim của hắn ra khỏi bên trong cơ thể, lộ ra ở dưới ánh mặt trời, Tần Quân nhìn thấy da mặt giật mạnh vài cái.

Thủ đoạn thật tàn nhẫn.

May là người một nhà.

Trong lòng Tần Quân cảm thán. Lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Vô Thường đứng ở dưới sườn núi, hai tay nắm một thanh liêm đao khổng lồ, lưỡi đao dính máu tươi đang chảy đầm đìa, bên chân lại là thi thể của ba gã tu sĩ này.

Lại chết như vậy. Ai, ngay cả tên còn chưa có báo ra.

Trong lòng Tần Quân tuôn ra một sự bi thương không tên. Nhưng hắn biểu hiện ra lại vẻ mặt tươi cười đi về phía Hắc Vô Thường hỏi:

- Tìm ta có chuyện gì không?

- Tất nhiên là chuyện ma tu này. Trước đó không lâu điện hạ không phải bảo chúng ta đi điều tra sao?

Hắc Vô Thường cười tủm tỉm nói.

Một vị ma tu khủng bố vượt qua Thiên Tiên Cảnh, Tần Quân tất nhiên không có khả năng hoàn toàn không để ý tới. Cho nên hắn liền khiến cho Hắc Bạch Vô Thường đi điều tra.

Ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên, vui vẻ nói:

- Các ngươi tra được?

Không nghĩ tới hiệu suất làm việc của Hắc Bạch Vô Thường cao như vậy. Nếu như có thể bóp chết Diệp Hiên ở trong nôi, hắn không tránh được có thể thu được rất nhiều phần thưởng, còn có thể quét đi một uy hiếp tiềm ẩn.

- Ừ, hắn đã rời khỏi Lạc Yên Thành.

Bạch Vô Thường đi tới nói, khiến cho Tần Quân không khỏi thất vọng.

Hiện tại hắn cũng không thể vì Diệp Hiên rời khỏi đây.

- Chúng ta đi tới cõi âm trước. Có cường giả chạy về phía đây.

Hắc Vô Thường liếc mắt nhìn về phương hướng nội thành một cái nói.

Cõi âm?

Tần Quân nhất thời hưng phấn. Hắn vừa muốn mở miệng, Hắc Bạch Vô Thường từng người đã nắm lấy một bên vai của hắn, ba người đột nhiên biến mất ở tại chỗ.

Đại khái qua thời gian ba lần hít thở, Từ Quỷ Khốc bay tới. Nhìn bốn thi thể phía dưới, sắc mặt hắn nhất thời thâm trầm.

- Đáng giận! Đơn giản là không để ý tới sự tồn tại của Từ Quỷ Khốc ta!

Từ Quỷ Khốc nhỏ giọng quát. Lạc Yên Thành liên tiếp phát sinh án mạng. Hơn nữa nhiều lần hắn ngay cả hung thủ cũng không có bắt được. Hắn không hiểu sao có cảm giác hung thủ đang khiêu khích hắn.

...

Lại vừa mở mắt, Tần Quân phát hiện mình xuất hiện ở trên đường phố có một tia sáng u ám. Hai bên đường phố kiến trúc đổ nát tối tăm, không tia sáng, quỷ dị âm trầm. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, một mảnh tối tăm, không có ngôi sao, chỉ có ánh trăng màu đỏ tươi.

Cõi âm cũng có ánh trăng?

Tần Quân hoài nghi. Chỉ có điều hắn nghĩ tới đây không có khả năng địa cầu của Hoa Hạ, cho nên không thể dùng kiến thức thông thường của địa cầu để cân nhắc.

- Đinh! Chúc mừng kí chủ lần đầu tiên tới cõi âm. Thưởng một lần triệu hoán Thần Ma!

Tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên. Tần Quân cả kinh sững sờ ở tại chỗ. Ta ngất. Cái này cũng được sao?

Hắn đến hoàng triều Nam Trác tại sao không có kích phát thưởng?

Xem ra cõi âm có ý nghĩa trọng đại. Nếu như theo tình huống bình thường, Tần Quân chỉ có sau khi chết mới có khả năng tới nơi này.

- Điện hạ, theo chúng ta tới.

Hắc Vô Thường nhẹ giọng cười nói, kéo tư tưởng của Tần Quân từ trong tiếng nhắc nhở của hệ thống lại. Hắn gật đầu, sau đó cùng Hắc Bạch Vô Thường đi về phía trước.

Tia sáng u ám. Hai bên kiến trúc không có cách nào nhìn thấy rõ. Thỉnh thoảng vang lên tiếng quỷ kêu khóc, khiến người ta kinh hồn bạt vía, âm trầm vô cùng. Hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ có một con quỷ chạy ra.

Chỉ có điều nơi này là cõi âm, có quỷ là rất bình thường, không có mới là quỷ dị.

- Tu sĩ đạt được cảnh giới gì mới có thể tới cõi âm?

Tần Quân hiếu kỳ nhìn về phía Hắc Bạch Vô Thường hỏi, đồng thời ở trong lòng hỏi:

- Ta cũng không thể vào Hoàng Đô lại triệu hoán. Đến lúc đó Thần Ma có thể chạy đến Hoàng Đô tới trợ giúp ta.

- Kí chủ quá ngây thơ rồi. Có thể Thần Ma cũng sẽ bị ngăn cản ở bên ngoài Hoàng Đô.

Hệ thống trả lời khiến cho Tần Quân thất vọng một hồi.

- Thôi đi, hiện tại bắt đầu triệu hoán!

Tần Quân bất đắc dĩ ở trong lòng nói.

- Đinh! Hiện tại bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma...

Lúc này, Hắc Vô Thường quay đầu nhìn về phía hắn cười nói:

- Dựa theo tình huống bình thường, cường giả Chân Tiên Cảnh có khả năng xuyên qua hai giới âm dương. Nhưng một ít cường giả Thiên Tiên Cảnh cũng có thể dựa vào thần thông hoặc pháp bảo đặc biệt tiến hành xuyên qua.

Chân Tiên Cảnh?

Ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên. Hắn nhất thời cảm giác tiếp xúc đến một thế giới mới. Hắn vội vàng tiếp tục hỏi:

- Chân Tiên Cảnh cao hơn Thiên Tiên Cảnh bao nhiêu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.