Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 221: Chương 221: Cõi âm (1)




Tiểu Ly gật đầu sau đó xoay người rời đi. Nàng là Long tộc, tất nhiên sẽ không bởi vì nhìn thấy được thân thể Tần Quân để trần mà cảm thấy ngượng ngùng. Dù sao rồng không mặc quần áo.

Thấy vậy, trong lòng Tần Quân không khỏi có chút tiếc nuối. Vốn tưởng rằng nữ tử này sẽ kiên trì đòi thay y phục cho hắn. Đáng tiếc!

Cũng không lâu lắm, Tần Quân thay xong y phục toàn thân màu trắng, đi tới một góc ở lầu hai tập trung với đám người Thái Bạch Kim Tinh.

- Chúc mừng điện hạ tu vi tinh tiến!

Thái Bạch Kim Tinh đứng dậy chắp tay cười nói. Nghe được điều này, khiến cho Lý Bạch, Lý Nguyên Phách, Pháp Hải, Đát Kỷ, Tiểu Ly đứng lên theo. Đám người Giả Tuân vừa nghe, liền vội vàng đi theo tới, ánh mắt sáng quắc nhìn Tần Quân.

Chúc Nghiên Khanh cũng sử dụng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm vào Tần Quân.

Thời gian gần đây, Tần Quân trừ ăn cơm, gần như không xuống lầu. Mức độ chăm chỉ của hắn khiến cho đám người Tần Vân xấu hổ.

Mộ Dung Huyền, Tông Ngạn cùng với Dương Lan đã dời đến khách sạn khác. Bọn họ không có mặt mũi nào tiếp tục ở cùng một chỗ với đám người Tần Quân. Đáng để nhắc tới chính là ở ngày thứ hai thí luyện thành, bọn họ đã bị đào thải. Ba người xấu hổ, hận không thể lập tức trở về vương quốc Ngô Kỳ. Nhưng Chúc Nghiên Khanh đã thăng cấp, bọn họ đành phải ở lại chờ đợi.

- Được rồi, ngồi xuống ăn cơm đi.

Tần Quân cười phất tay nói.

Sau khi luyện thành xương sắt thép, tâm tình của hắn rất tốt, vừa gắp rau vừa khe khẽ hát.

Ta hiện tại cũng được xem như là cường giả. Tuy rằng không thể so sánh được với những kẻ biến thái như Thái Bạch Kim Tinh, nhưng ở trong vương quốc cũng có thể ngang dọc.

- Điện hạ, ngày kia chính là ngày các người khởi hành đi tới Hoàng Đô.

Ngồi ở bàn bên cạnh Giả Tuân nhắc nhở.

Tần Quân gật đầu. Hắn đã nóng lòng muốn ở trận trận chung kết tại Hoàng Đô hoá trang trâu bò. Không đúng, là cố gắng.

Sau đó Tần Quân bắt đầu dùng bữa. Hắn gần như là tư thế ăn như hổ đói. Yêu cầu của thể tu đối với thức ăn cực lớn. Không giống như tu sĩ Luyện Khí, sau khi đạt được Kim Đan Cảnh liền có thể ích cốc, dựa vào linh khí sinh tồn.

Nhưng tu sĩ thế giới này và không giống với tiểu thuyết trên mạng kiếp trước. Phần lớn tu sĩ vẫn thích cùng ăn. Nhất là ở khách sạn lớn giống như khách sạn Du Long, nguyên liệu nấu ăn đều là thịt của yêu thú, không chỉ có mùi vị ngon, còn có thể tăng cao tu vi. Tuy rằng rất yếu ớt, nhưng ít ra vẫn có thể.

- Điện hạ, đợi lát nữa chúng ta ra vùng vùng ngoại ô gặp một lần. Thuộc hạ có chuyện quan trọng bẩm báo.

Đúng lúc này, giọng nói thâm trầm của Hắc Vô Thường vang lên ở bên tai Tần Quân, khiến cho chân mày hắn khẽ nhíu lại.

Hắc Vô Thường tìm hắn khẳng định không phải đơn giản là đi tâm sự.

Nghĩ tới đây, tốc độ Tần Quân ăn cơm nhanh hơn. Sau hai phút trôi qua, hắn liền đứng dậy nói:

- Ta có việc ra ngoài đi một chút, các ngươi từ từ ăn.

Nói xong hắn liền xoay người rời đi. Điều này khiến cho mọi người nghi hoặc không thôi. Hắn không ngờ không có dẫn theo Lý Nguyên Phách?

Có Hắc Bạch Vô Thường ở bên cạnh, Tần Quân tất nhiên không cần Lý Nguyên Phách bảo vệ. Hơn nữa Hắc Bạch Vô Thường bị hắn xem trở thành đòn sát thủ. Lý Nguyên Phách quá đơn thuần, rất dễ dàng tiết lộ ra ngoài.

- Chào Tần công tử.

- Chào Việt Vương điện hạ!

- Khó có được một lần nhìn thấy Việt Vương đi ra ngoài. Hôm nay xem ra không bình thường!

- Khách khí khách khí!

Trên đường đi tới, dọc đường đi các tu sĩ đều nhìn về phía hắn cười hành lễ. Tần Quân cũng sĩ diện, liền ôm quyền gật đầu.

Hắn hiện tại đã không còn là hoàng tử nhỏ đến từ vương quốc vô danh nữa, mà là thiên tài siêu cấp danh chấn hoàng triều Nam Trác. Các tu sĩ tất nhiên phải nghĩ biện pháp kết giao. Mặc dù trong đó có vài tu sĩ là bị Tần Quân và Lý Nguyên Phách đào thải, nhưng sau khi cái danh hiệu mười đại yêu nghiệt ra lò, thái độ của bọn họ trong nháy mắt liền nghịch chuyển.

Tất cả đều suy nghĩ biện pháp lấy lòng Tần Quân.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Tần Quân đã trưởng thành. Tiếp tục đắc tội hắn sẽ không có lợi.

Sau một hồi cười nói, Tần Quân rời khỏi khách sạn Du Long, trực tiếp đi về phía ngoại thành.

Hắn đi không nhanh không chậm, dường như đang đi dạo phố. Nhưng bất luận hắn đi đến nơi nào, đều sẽ dẫn tới các tu sĩ liếc mắt nhìn, quan tâm. Hiện tại ở Lạc Yên Thành, không có người nào được tranh luận đáng sợ hơn so với Tần Quân. Có tranh luận lại có người tức giận.

Tần Quân thực lực bản thân không kém, nhất là một mình chiến đấu với con giao long màu đen, chiến tích thuyết phục rất nhiều tu sĩ. Nhưng bởi vì hắn dựa vào Lý Nguyên Phách quét ngang toàn bộ thí luyện thành, đắc tội người tham gia thi đấu vượt quá năm con số, cho nên nhiều người dùng ngòi bút làm vũ khí đối với hắn thậm chí càng nhiều hơn so với khen.

Đại khái qua nửa canh giờ, Tần Quân mới có thể chậm rãi đi tới vùng ngoại ô. Chỉ là phía sau có một vài a mèo a chó đi theo.

- Không biết tự lượng sức mình.

Khóe miệng Tần Quân cong lên, thoáng lộ ra một nụ cười giễu cợt. Hắn hiện tại có tự tin quét ngang Kim Đan Cảnh, thậm chí gọi nhịp với tu sĩ Thuế Phàm Cảnh cấp thấp.

Rẽ qua một sườn ngọn núi nhỏ, những a mèo a chó này liền không nhịn được ra tay. Tốc độ bọn họ cực nhanh. Khoảng chừng bốn người, bay qua đỉnh núi từ trên trời hạ xuống liền lao về phía Tần Quân. Thế tới hung bạo mạnh mẽ, muốn lấy thế lôi đình kết thúc tính mạng Tần Quân.

- Hừ!

Tần Quân hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng né tránh. Tay phải hắn đồng thời lấy ra Ngân Long Tru Hồn Thương, kèm theo một tiếng rồng ngâm bá đạo vang lên. Long Hồn thượng cổ trong nháy mắt dọc theo thân thương ngưng tụ ra, quay xung quanh thân của Tần Quân.

Y phục màu trắng kèm theo con rồng bạc, càng tôn thêm khí chất thần tuấn của bản thân!

- Tần Quân! Để mạng lại!

Một người trung niên thô lỗ tức giận quát lớn. đoản đao trong tay giống như loan nguyệt, bổ về phía Tần Quân. Tốc độ thân hình của hắn cực nhanh, nhưng rơi vào trong mắt Tần Quân lại có vẻ có chút chậm.

Tần Quân giơ thương lên chặn lại. một tiếng ngăn cản vang lên. Lực lượng cường đại chấn động tới mức hổ khẩu của người trung niên thô lỗ tê rần. Lực trùng kích khiến đá vụn dưới chân Tần Quân bay ra ngoài. Tần Quân hừ lạnh một tiếng, dùng lực hất lên một cái, trực tiếp ném đối phương bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, ba gã tu sĩ khác từ trên trời hạ xuống. Hai người cầm đao, người còn lại cầm chùy, khí thế hung bạo mạnh mẽ giống như ba hòn núi lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.