Thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã qua nửa canh giờ.
Máu chảy dọc theo mép Huyền Trì, âm trầm khủng bố.
Tính đến đến hiện nay trong Huyền Trì còn lại hơn một ngàn vị thiên tài. Trừ trăm hạng đầu bảng thiên kiêu ra đa số sinh linh bị thương, mệt mỏi ở mức độ khác nhau.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá toàn thân dẫm máu, may mắn lúc họ nguy hiểm mạng sống Tần Quân kịp lúc cứu họ.
Tần Quân không sứt mẻ gì, áo trắng nhẹ nhàng, long khí quay quanh người, không người đồng nào có thể đến gần hắn.
Đế Thiên Vô vung Đại Trảm Diệt Phủ, quanh người đầy mảnh đồng, gã đã nổ nát nhiều người đồng, đủ thấy uy lực bá đạo của Đại Trảm Diệt Phủ.
Trong Huyền Trì ít có thiên kiêu, thiên tài có thể nổ nát người đồng, nên bây giờ số lượng người đồng vẫn hơn xa thiên kiêu, thiên tài.
Từ khi nào Tiêu Như Thủy ngồi xếp bằng trên mặt đất tĩnh tọa tu luyện, linh khí cuồn cuộn kéo tới chui vào đỉnh đầu gã hình thành vòng xoáy dòng khí. Trong vô hình khí thế của Tiêu Như Thủy nổ nát người đồng tụ tập lại.
Mâu Vũ Chân Nhân nhìn ra người đồng không làm gì được Tiêu Như Thủy, thế là gã động ý niệm không để người đồng tấn công Tiêu Như Thủy nữa.
Người đồng quanh Diệp Nam Phong, Khôn Khúc, Tư Không Tinh Tuyền ít dần cũng do Mâu Vũ Chân Nhân cố ý làm.
Chỉ có Tần Quân biểu hiện mạnh mẽ, người đồng xung quanh hắn ngày càng nhiều.
Tần Quân chú ý tới điều này, lòng thầm bực:
“Hay tên kia cố ý nhằm vào trẫm?”
Tần Quân liếc Mâu Vũ Chân Nhân lơ lửng trên cao, gã đang nhắm mắt nghỉ dưỡng sức.
Hay Thánh Môn đã nhìn thấu gốc gác của hắn, đang đùa với hắn?
Nghĩ vậy mắt Tần Quân lóe tia sáng lạnh.
Nếu đúng như thế thì Mâu Vũ Chân Nhân sẽ nằm trong danh sách chết chóc của hắn.
Thời gian tiếp tục trôi đi, càng gần đến thời hạn một canh giờ, sinh linh trong Huyền Trì còn chưa đầy ba trăm người.
Một số sứ giả Thánh Môn biểu tình thất vọng, vì những thiên tài mà họ dẫn đường hầu như bị diệt sạch.
Khóe môi Mâu Vũ Chân Nhân cong lên:
- Không ngờ ngoại vũ trụ thật sự có hạt giống tốt, sau này không chừng sẽ ra mấy đệ tử tinh anh.
Mâu Vũ Chân Nhân xem trọng nhất hai người là Tiêu Như Thủy, Tần Quân. Còn về Đế Thiên Vô thì gã không mơ ước, đó là người của Thần Hoàng.