Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá bẩm sinh cuồng chiến đấu, họ ước gì lao ra đánh nhau.
Nhưng các người đồng mạnh khó tin, hầu như thực lực bằng Nhập Thánh, cơ thể rất cứng rắn, lửa không đốt khét, băng không làm vỡ, sét đánh bất diệt.
Dựa vào Đại Chu Thiên Kích Tinh Thần Chưởng khiến các người đồng không đến gần Tần Quân được.
Tần Quân thầm cảm thán:
“Thú vị, thân thể đám người đồng này cứng rắn bằng Nhập Thánh cảnh hậu kỳ, thậm chí càng mạnh.”
Tần Quân không hề lo lắng, nếu không còn gì khác nữa thì hắn tự tin sẽ đưa Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá vào vòng thi thứ hai.
Tiêu Như Thủy đi trong Huyền Trì nhàn nhã như tản bộ, người đồng vừa đến gần Tiêu Như Thủy liền tự động văng ra, nhưng các người đồng không có linh trí cứ xông lên, không sợ đau đớn.
Diệp Nam Phong, Khôn Khúc, Tư Không Tinh Tuyền và tuyệt đại thiên kiêu khác cũng biểu hiện rất nhẹ nhàng.
Thiên Mệnh Đại Đế hơi chật vật, may mắn thiên phú chiến đấu của gã cũng rất cao, sở hữu nhiều thần thông, dù bị hơn mười người đồng vây công nhưng gã không bị thương, không rách áo.
Chiến đấu mới bắt đầu đã có sinh linh bị đánh bay ra, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Đám sinh linh lơ lửng quanh Huyền Trì bàn tán rôm rả, kinh thán:
- Những người đồng này được chế tạo bằng cái gì vậy?
- Không biết, xem chúng nó chiến đấu thì mức độ cứng rắn vượt qua nhận biết của ta.
- Những người đồng không có thần thông, hoàn toàn tác chiến bằng thân thể.
- Chênh lệch lập tức lộ ra ngay, các thiên kiêu trăm hàng đầu bảng thiên kiêu đều rất nhẹ nhàng.
- Còn Tần Thiên Đế nữa, các ngươi nhìn xem, một mình hắn chấp một trăm!
Mười vạn người đồng sánh bằng Nhập Thánh, đổi lại bọn họ thì không ở lại Huyền Trì được vài giây.
Tần Quân vận chuyển Đế Viêm Long Khí, mấy chục long khí bay ra khỏi người đụng bay đám người đồng áp sát.
Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, nóng ruột nóng gan, rất nhanh y rút Kim Cô Bổng ra từ lỗ tai, la lên:
- Bệ hạ, ta không nhịn được, muốn chiến đấu!
Tôn Ngộ Không cầm Kim Cô Bổng nhảy ra ngoài, một gậy đập hướng người đồng trước mặt.
Keng!
Kim Cô Bổng đập vào đâu người đồng phát ra tiếng va chạm đinh tai nhức óc, sóng âm vô hình hóa hữu hình khuếch tán bốn phía.
Lý Nguyên Bá thấy vậy cũng rút Kim Bằng Thần Chuy ra tham gia chiến đấu, sức mạnh của gã không thua gì Tôn Ngộ Không. Hai người không có thần thông hoa mỹ, toàn bằng vào lực lượng, tốc độ đánh với người đồng.
Khóe môi Tần Quân co giật, rất là bất đắc dĩ.
Hai người này ngày sau nếu thành thánh thì còn bung lụa thế nào nữa?
Nhưng Tần Quân rất thích tinh thần chiến đấu của Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, cá tính này không phải từ từ luyện ra được, bẩm sinh rồi.
Bùm!
Tôn Ngộ Không bị người đồng đá bay, hai bên cách biệt thực lực quá lớn, không lâu sau y bị đánh tơi bời.
Lý Nguyên Bá cũng không hay ho gì, bị người đồng rượt theo đánh, khác hẳn với bộ dáng uy mãnh ban đầu.
Tần Quân dở khóc dở cười, nhưng hắn không giúp đỡ ngay, miễn bọn họ không bị nguy hiểm mạng sống thì tốt rồi.
Thời gian trôi nhanh, ngày càng nhiều sinh linh bị đánh bay ra khỏi Huyền Trì, hoặc vì sợ nên tự động bay ra. Số lượng sinh linh trong Huyền Trì giảm mạnh.
Mâu Vũ Chân Nhân vuốt râu thầm nghĩ:
“Hắn là Tiêu Như Thủy? Trong sân chỉ có hắn là tu vi nổi bật nhất.”
Mâu Vũ Chân Nhân càng nhìn Tiêu Như Thủy càng vừa lòng, giương mắt nhìn thiên kiêu khác. Đại Trảm Diệt Phủ của Đế Thiên Vô, hạo nhiên chính khí của Khôn Khúc, Diệp Nam Phong đi như ma quỷ, Mâu Vũ Chân Nhân cũng khá vừa lòng.
Còn về Tư Không Tinh Tuyền thì gã không hứng thú với nữ tu.
Mâu Vũ Chân Nhân đưa mắt nhìn Tần Quân, hắn dựa vào long khí chặn người đồng xung quanh biểu hiện thoải mái, không cần tự mình ra tay, đã có long khí hộ thể.
Cừu Vô Dục đứng ở rìa Huyền Trì cũng chú ý Tần Quân, trong số thiên tài được lão mang theo chỉ có hắn là có thể hy vọng vượt qua thử thách.
Nếu trong số thiên tài được chiêu nạp có người trở thành đệ tử Thánh Môn thì đám sứ giả Thánh Môn như họ cũng được thưởng.
Không có lợi chẳng ai dậy sớm.
Một canh giờ trở nên dài dòng khi chiến đấu bắt đầu.
Máu nhuộm đất đen, mười vạn người đồng thành cỗ máy giết chóc dữ tợn. Có sinh linh hông kịp chạy ra Huyền Trì đã bị giết khiến cuộc thi trở nên kinh dị.