Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1098: Chương 1098: Cùng Kỳ giận cắn Hỗn Độn Chung




Cùng Kỳ đã đi tới bên cạnh Tần Quân, vai cao ngàn trượng, nó vô cùng khổng lồ, dù là Cực Viêm Ma Thần cũng thật thấp bé trước nó.

Đôi mắt đỏ ngầu nhìn Tần Quân chằm chằm dường như đang suy tư điều gì, lông đen bay theo gió tựa như khoác lửa đen, âm trầm khủng bố.

Trường mâu thiên lôi vẫn điên cuồng giáng xuống Cực Viêm Ma Thần, Cùng Kỳ nhìn một lúc rồi đưa mắt hướng Đông Hoàng Thái Nhất và thái dương tinh ở phía xa.

Đám người Tôn Ngộ Không căng thẳng nhìn.

Cùng Kỳ nổi tiếng dữ, với khoảng cách này nếu nó tấn công Tần Quân thì bọn họ không kịp ngăn cản, chỉ biết hồi hộp giương mắt nhìn hy vọng nó đừng làm bậy.

Đông Hoàng Thái Nhất chú ý Cùng Kỳ đến, gã nhướng mày thầm nghĩ:

- Đây là mãnh thú gì mà hơi thở không giống bình thường.

Thái dương tinh ngưng tụ bằng Thái Dương Chân Hỏa dưới chân Đông Hoàng Thái Nhất còn đang chìm xuống, từ chỗ cao tít nhìn xuống dưới thái dương tinh đã đè cái hố sâu mấy vạn trượng, đất bùn xung quanh như hạt bụi cuộn trào, không thấy bóng dáng Bồ Đề Tổ Sư đâu.

Tuyệt Thiên Nguyên và các vực xung quanh rung bần bật, Vô Tận Chi Hải dâng lên sóng dữ. Phương xa hơn vô số núi lửa phun trào, núi sông rung lắc, mây lôi cuồn cuộn.

Một hạo kiếp thổi quét nguyên Huyền Đương đại thế giới sắp đến.

Bồ Đề Tổ Sư bị thái dương tinh đè hai chân run run, Đông Hoàng Thái Nhất dốc hết sức đè xuống làm lão không chịu nổi.

Mắt Bồ Đề Tổ Sư đầy tơ máu:

- Không được, cứ tiếp tục thế này thì không chỉ mình ta, Huyền Đương đại thế giới cũng sẽ bị hủy!

Trong Thái Dương Thần Lâm chứa Thái Dương Chân Hỏa cực mạnh, quả cầu lửa tích lũy mật độ cao mà nổ thì hậu quả không tưởng tượng nổi.

Bồ Đề Tổ Sư hận mình tu vi không bằng kiếp trước, không thì đã chẳng cho phép Đông Hoàng Thái Nhất càn rỡ như vậy.

Có tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên:

- Grào!

Bồ Đề Tổ Sư giật nảy mình quay đầu nhìn. Cùng Kỳ khổng lồ như núi Thái chạy vụt qua hư không, gió rít thổi lông như lửa đen đang phừng phực cháy. Người thường thấy chắc đã sợ bay mất hồn vía.

Cùng Kỳ!

Con ngươi Bồ Đề Tổ Sư co rút, mãnh thú tồn tại trong truyền thuyết này tại sao xuất hiện ở đây?

Cùng Kỳ như nổi điên lao hướng Đông Hoàng Thái Nhất, há to mồm máu như có thể nuốt vào một ngọn núi, hung mãnh không gì sánh được.

Phương xa, đám sinh linh không sợ chết còn đang xem:

- Trời ạ, đó là cái gì?

- Đây là yêu thú hay man thú vậy?

- Hơi thở của nó thật khủng khiếp, như đi ra từ biển máu!

Bọn họ có tu vi khá cao, biết bây giờ dù có trốn cũng vô dụng, Thái Dương Thần Lâm mà đập trúng sâu trong lòng đất rồi nổ thì tất cả sinh linh trong Huyền Đương đại thế giới đều chết hết.

Đông Hoàng Thái Nhất giận dữ, con súc sinh này dám tấn công gã.

Thái Ất Chân Nhân, Hình Thiên, Thiên Mệnh Đại Đế trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Con mãnh thú tấn công Đông Hoàng Thái Nhất, không lẽ là Tần Quân mời đến?

Thái Ất Chân Nhân lẩm bẩm:

- Thu phục được cả Cùng Kỳ.

Tần Quân trở nên cao sâu khó dò trong lòng Thái Ất Chân Nhân.

Nỗi lòng Thiên Mệnh Đại Đế phức tạp.

Hình Thiên, Thái Ất Chân Nhân, Cùng Kỳ thuộc hạ của Tần Quân không thua gì Thiên Mệnh Đại Đế, càng đừng nói Bồ Đề Tổ Sư. Ngay dưới mí mắt của gã xuất hiện thiên kiêu như vậy khiến Thiên Mệnh Đại Đế cảm giác đang mơ.

Thiên Mệnh Đại Đế cười khổ nói:

- Gì mà đệ nhất thiên hạ, chỉ là trò cười.

Bây giờ Thiên Mệnh Đại Đế chỉ có thể cầu nguyện đám thuộc hạ của Tần Quân ngăn được Đông Hoàng Thái Nhất.

Đinh!

Đông Hoàng Thái Nhất vung Hỗn Độn Chung cao ngàn trượng đập vào đầu Cùng Kỳ.

Cùng Kỳ tức giận gầm rống nhưng nó không bị đập bay.

Cùng Kỳ há mồm máu cắn Hỗn Độn Chung.

Mắt Đông Hoàng Thái Nhất lóe tia khinh thường, muốn cắn bể Hỗn Độn Chung của gã?

Cho nó tu luyện thêm trăm vạn năm cũng không thể nào!

Đông Hoàng Thái Nhất tùy tay vung, Hỗn Độn Chung rung lên hất bay Cùng Kỳ.

Trên biển mây xuất hiện một lỗ đen, các bóng người đi ra. Gồm mười hai người, chín nam ba nữ, đều đeo mặt nạ đồng thau khắc hoa văn huyền ảo. Họ mặc áo giống nhau, màu đỏ vằn đen, long phượng tranh nhau phát sáng, phất phới theo gió trông như hoa văn long phượng sống lại.

Nam nhân vạm vỡ dẫn đầu kinh ngạc kêu lên:

- Ủa? Cường giả Nhập Thánh cảnh đại chiến?

Mái tóc đen cột trên mũ vàng, khuôn mặt nam nhân tuấn tú, đôi mắt sáng như trăng khiến người không dám nhìn thẳng.

Mười một người khác lên tiếng:

- Không ngờ Huyền Đương đại thế giới ra nhân vật như vậy.

- Hai cường giả Nhập Thánh cảnh, còn có nhiều Đại La Thủy Tiên. Chúng ta đã quá sơ sót Huyền Đương đại thế giới.

- Nơi này dù gì là cái nôi ban đầu của thần tiên.

- Có lẽ tiểu tử thi triển thuật Thỉnh Thần chết trong tay ai đó trong số họ.

Dù biết Thái Dương Thần Lâm của Đông Hoàng Thái Nhất thì đám người này không hoảng hốt, bình phẩm từ đầu đến chân.

Nữ nhân tóc đỏ đứng cạnh nam nhân khôi ngô hỏi:

- Đại Tôn Chủ, chúng ta ra tay không?

Nàng có khuôn mặt xinh đẹp nhưng khí chất vô cùng lạnh lùng, đầu chân mày lộ ra tử khí.

Nam nhân khôi ngô được gọi Đại Tôn Chủ mắt lóe tia sáng nhẹ giọng nói:

- Đợi xem chút nữa.

Nam nhân mắt nóng bỏng nhìn Hỗn Độn Chung của Đông Hoàng Thái Nhất, gã nhận ra ngay Hỗn Độn Chung bất phàm, lòng nổi lên tham lam.

Nữ nhân tóc đỏ nhẹ gật đầu, không nhiều lời nữa.

Một hàng mười hai người đứng trên biển mây xem chiến đấu, bọn họ không tiết lộ ra hơi thở, không ai phát hiện ra họ.

Cùng Kỳ đã rơi vào trạng thái điên cuồng, bị Hỗn Độn Chung đánh bay nhiều lần vẫn không cam lòng.

Thân thể cao lớn bay tới bay lui giữa hư không dấy lên gió bão xua tan cát bụi trong không khí, thiên địa tối tăm được Thái Dương Chân Hỏa chiếu sáng như ban ngày, dù cách mấy trăm dặm cũng mơ hồ thấy bóng dáng Cùng Kỳ và thái dương tinh.

Cùng Kỳ gầm rống:

- Grào!

Lại lần nữa Cùng Kỳ bị đụng bay, nó há mồm hướng Đông Hoàng Thái Nhất, một cột sáng màu đen to trăm trượng bắn ra xuyên qua bụi mù đánh vào Hỗn Độn Chung. Đông Hoàng Thái Nhất rùng mình suýt bị vuột tay.

Súc sinh này có sức lực rất lớn!

Mắt Đông Hoàng Thái Nhất lóe tia sáng lạnh, trong lòng dâng lên sát ý.

Đông Hoàng Thái Nhất thấy Cùng Kỳ uy vũ rất muốn thu phục, nhưng súc sinh này vô lễ như thế thì đừng trách gã không khách sáo.

Ong ong ong ong ong!

Hỗn Độn Chung bỗng vang lên, cột sáng đen bị đánh tan.

Bồ Đề Tổ Sư bắt lấy cơ hội hai tay gồng sức, phất trần phát ra ánh sáng rực rỡ hất tung thái dương tinh. Đông Hoàng Thái Nhất rung động, bản năng giậm chân, nhưng lúc này vô số lông dài màu trắng dọc theo bề mặt thái dương tinh đánh hướng gã, chúng nó không sợ Thái Dương Chân Hỏa, muốn trói lấy gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.