Đồng thời gã lại tính toán xem có nên cướp tiền của Tần Quân hay không.
Tuy rằng Tần Quân khí độ bất phàm, nhưng nhìn ngoại hình thì vẫn còn quá trẻ, đoán chừng là vị công tử ca nhà nào đó vừa mới ra trải đời.
Ba người bọn họ đi trước dẫn đường, đồng thời cũng âm thầm truyền âm bàn tính chuyện này.
- Bọn họ là heo à…
Tần Quân câm nín giật giật khóe miệng, tu vi của ba người bọn họ mới chỉ là Kim Đan cảnh, thuật truyền âm của bọn họ ở trong mắt Na Tra có thể nói là sơ hở chất chồng.
- Người phàm thật đúng là người phàm….
Tần Quân nhìn về bóng lưng của ba người dẫn đường phía trước, trong lòng tràn đầy cảm khái.
Bởi vì không có mắt nhìn, đắc tội với người mà bọn họ không thể trêu chọc, xem như một loại bi ai.
Đương nhiên, đối với loại người như thế này, Tần Quân chắc chắn sẽ không nhân từ mà nương tay, có trời mới biết ba kẻ này đã làm biết bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý, nghe theo giọng điệu nói chuyện của bọn họ là biết ngay đây không phải lần đầu tiên bọn họ làm vậy.
Na Tra thì đang cười lạnh, y ngáp một cái cũng có thể khiến cho ba kẻ trước mặt chết không có chỗ chôn, cho nên đối mặt với quỷ kế của bọn họ, y thậm chí còn không hề tức giận, chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi.
Cứ như vậy, hai người Tần Quân đi theo đám bọn họ ra khỏi thành trì.
Trên đường đi, hai người đều không nói một lời, chỉ lẳng lặng nghe ba người kia nói chuyện, hóa ra thiên ngoại chi thạch đã gây sóng gió rất lớn, mỗi lần có máu tươi văng lên trên thiên ngoại chi thạch, hoặc là thiên ngoại chi thạch gặp phải lực trùng kích cực mạnh thì đều phát ra một cổ lực lượng vô hình oanh sát đám tu sĩ ở xung quanh.
Nó càng thần bí thì lại càng hấp dẫn người khác.
Trong vòng ba ngày hấp dẫn không ít tu sĩ có tiếng tăm, nhưng đều ủ rũ mà về, nhưng theo thời gian trôi qua, tu sĩ tới đây càng lúc càng mạnh, thậm chí hấp dẫn không ít người trong thiên tài Nhân Bảng và cường giả Địa Bảng.
Nhân Bảng là bảng xếp hạng các thiên tài, Thiên Bảng là bảng xếp hạng cường giả khắp Nam Vực.
Về phần Địa Bảng thì cũng giống như Nhân Bảng vậy, chia làm hai bảng chính ma, trong đó năm của Chính Đạo là những tu sĩ dưới một trăm tuổi, không hạn chế tu vi, mạnh nhất là đạt tới Chân Tiên cảnh, người thấp nhất cũng có tu vi Thiên Tiên cảnh, tổng cộng có một ngàn người.
Đương nhiên đây cũng không phải nói rõ cường giả Chân Tiên cảnh của Nam Vực chỉ có một ngàn người, chỉ có thể nói người dưới một trăm tuổi đạt tới Chân Tiên cảnh không tới một ngàn người.
Tần Quân còn nghe thấy một số người quen cũ, ví như đệ nhất thiên tài hiện tại của Chính Đạo là Kim Vô Hối, đệ nhất thiên tài của Ma Đạo là Ám Lãng, Kim Vô Hối thì không cần phải nói, còn Ám Lãng lại liên quan tới nhiệm vụ của Tần Quân, nếu như có thể thu phục được gã thì Tần Quân có thể lấy được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội phó bản Thần Ma.
- Đáng tiếc không phải là chí bảo luyện khí gì hết, đó chính là thủ hạ của trẫm.
Tần Quân cười thầm, nếu như đám thiên tài Nhân Bảng với năm cường giả kia nhìn thấy có một tiên nữ tuyệt thế bước ra từ bên trong thiên ngoại chi thạch kia thì không biết bọn họ sẽ có phản ứng thế nào đây.
Sau khi rời khỏi thành, bọn họ băng rừng lội suối, trên đường đi gặp được không ít tu sĩ, phần lớn mọi người đều có vẻ vội vội vàng vàng, không chào hỏi gì với bọn họ.
Sau khi hỏi han rõ ràng thì Tần Quân mới hiểu ra nơi đây chính là chỗ tiếp giáp giữa chính ma lưỡng đạo, tương đương với một vô chủ chi địa khác.
Tên nam tử mặc áo lam tên là Tiết Hoa.
Chính là đệ tử chính thức của Ly Nguyên Cốc trong Chính Đạo Ngũ Hùng, gã ỷ vào thân phận này của mình, cho nên lúc nói chuyện đều mắt cao hơn đầu, nhìn người bằng lỗ mũi.
Hai người khác là đệ tử thực tập cua Ly Nguyên Cốc, xem như người hầu của tên Tiết Hoa kia.
Giống như đã sớm xem hai người Tần Quân như người chết, cho nên tên Tiết Hoa không hề che giấu tin tức của mình chút nào, mặc kệ Tần Quân hỏi gì gã đều trả lời.
- Hỏa Tận Nguyên kia cách nói này bao xa, phải đi như thế nào?
Tần Quân cười ha hả hỏi, chờ các ngươi trả lời xong thì các ngươi cũng nên xuống địa ngục rồi!
Tiết Hoa vừa muốn mở miệng thì lúc này, một tên thanh niên bạch y cưỡi phi kiếm giáng xuống từ trên trời giống như kiếm tiên, hạ xuống phía trên rừng cây, quan sát mấy người Tần Quân.
- Các ngươi có biết Hỏa Tận Nguyên đi hướng nào không?
Trên mặt của tên thanh niên bạch y kia đầy vẻ lạnh nhạt, ngữ khí không mang theo chút cảm tình nào.
Thực là biết cách ra vẻ mà.
Tần Quân thầm mắng, theo như Tần Quân thấy thì bạch y là trang phục chuyên dụng cần dùng mỗi khi ra vẻ hay làm màu, cộng thêm tư thái cao ngạo cư cao lâm hạ, hai thứ này đi cùng với nhau quả thật là đòn tấn công trí mạng, có lực sát thương vô cùng lớn.
- Ngài là…. Hạ Huyền Mệnh Bạch Kiếm Hiệp?
Tiết Hoa kích động hỏi, giống như người hâm mộ cuồng nhiệt vậy, hai tên đồng bọn còn lại của gã nghe thấy vậy cũng trở nên kích động theo.
Tần Quân không còn lời nào để nói, hắn cảm giác mình giống như đã nhìn thấy tên của Hạ Huyền Mệnh ở trên Nhân Bảng rồi, nhưng hắn lại không nhớ rõ, dù sao thì hôm nay hắn chính là người đứng đầu của Nhân Bảng.
Kẻ đứng đầu chưa bao giờ để ý tới những tên ở phía sau cả.
Hạ Huyền Mệnh khẽ gật đầu, mày kiếm khẽ nhíu, tựa hồ có chút không kiên nhẫn, Tiết Hoa sợ tới mức vội vàng chỉ vào hướng tây nói:
- Đi thêm bốn trăm dặm về phía trước thì chính là Hỏa Tận Nguyên.
- Ừm!
Hạ Huyền Mệnh tới cũng nhanh, mà đi cũng nhanh, quả nhiên không phụ cái tên Bạch Kiếm Hiệp của gã.
Tiết Hoa và hai tên đồng bọn thì lại kích động bắt đầu nói tới những chiến tích truyền kỳ của Hạ Huyền Mệnh, Tần Quân nghe thấy mà đổ mồ hôi hột.
- Được rồi, nếu như đã biết được phương hướng và khoảng cách rồi thì đừng dong dài nữa.
Tần Quân khoát tay cười nói với Na Tra, chủ yếu là hắn cảm giác càng ngày càng có nhiều tu sĩ chạy về phía Hỏa Tận Nguyên, nếu như tới chậm một bước, liệu có đánh mất Hằng Nga hay không?
Na Tra gật đầu, sau đó đi về phía ba người Tiết Hoa.
- Ngươi muốn làm gì đó?
Tiết Hoa xoay người lại nhíu mày hỏi, tay phải đặt lên trường kiếm bên hông.
Tần Quân cũng không muốn phí công giải thích với gã làm gì, trực tiếp nhảy lên, thôi động thuật giá vụ đằng vân, ba người Tiết Hoa nhìn thấy mà trợn mắt há mồm.
Đây là pháp thuật gì thế này?