Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 480: Chương 480: Cút (2)




Tiểu Ly hóa thân bạch long hai mắt đỏ ngầu, uốn thân phóng về phía thượng cổ chi hồn.

- Không biết tự lượng sức!

Thượng cổ chi hồn vung tay lên, Tiểu Ly chưa đụng vào nó đã bị một cỗ sức mạnh vô hình đánh bay đi.

Đát Kỷ nhìn thấy mà nghiến răng nghiến lợi, rầm một tiếng, chín cái đuôi cáo do yêu lực hóa thành vươn ra sau lưng nàng, như chín chiếc roi điên cuồng đập mạnh xuống mặt đất, đánh đến đất đá bay mù, ánh mắt nàng đanh lại chứng minh nàng đang muốn bùng nổ bản thể lao vào giao chiến.

Vút!

Thất Tinh Kiếm lao ra từ đống đổ nát, đâm thẳng về phía thượng cổ chi hồn, cùng lúc đó, Tần Quân phá vỡ phế tích lao thẳng vào thượng cổ chi hồn không hề do dự. Lúc này đây hắn đã không còn ngọc quan trên đầu, tóc tai rũ rượi, máu nhuộm mặt mày, song ánh mắt lại không hề sợ hãi mà ngập tràn phẫn nộ.

- Ngươi dám đánh Tiểu Ly của trẫm!

Tần Quân nện một quyền xuống thượng cổ chi hồn, cảnh này khiến nhiều người không nhịn được mà nhắm chặt mắt, ngay cả Dịch lão đầu trên mây cao cũng không ngoại lệ.

- Tiểu tử ngốc, mất thanh bảo kiếm kia rồi, ngươi lại càng không phải là đối thủ của nó.

Dịch lão đầu thở dài nói, thực ra lão rất thưởng thức Tần Quân, ít nhất ưng cái tính đấu không lại cường địch cũng không chịu từ bỏ này.

Oành!

Song quyền chạm nhau, một bóng người bay ngược ra phía sau như mũi tên nhọn, mọi người cả kinh mở mắt ra nhìn theo bản năng, sau đó đồng thời há hốc miệng.

Bởi vì kẻ bay ngược ra không phải Tần Quân, mà là thượng cổ chi hồn!

Ngay cả ba người Đát Kỷ cũng không nhịn được che miệng sửng sốt, khó mà tin được.

Chỉ thấy Tần Quân lơ lửng giữa không trung, hơi thở dồn dập, cánh tay phải hừng hực Tam Muội Chân Hỏa, khuôn mặt dữ tợn hẳn lên, cả người toát ra hơi thở hung bạo khiến người ta phải kinh hãi.

Hắn nhanh chóng xoay người bay về phía Tiểu Ly trong phế tích, Tiểu Ly lúc này đã biến về hình người, trên áo trắng điểm xuyết từng đóa huyết hoa thê lương mỹ lệ, Tần Quân nhìn thấy mà đau lòng như cắt, vội vã ôm lấy nàng.

Tiểu Ly khóe miệng hãy còn mang tơ máu, gian nan mở hai mắt nhìn Tần Quân bừng bừng phẫn nộ, nàng nhẹ giọng nói:

- Tần Quân ca ca…

- Ngoan, đừng nói nữa.

Vẻ mặt Tần Quân trở nên ôn nhu, hắn ôm nàng, từ từ đi về phía ba người Đát Kỷ.

Lúc này đây, Đát Kỷ và hai nàng còn lại, thậm chí đến đám quan viên Trình Nghị đều sững sờ nhìn Tần Quân tóc tai bù xù, không hiểu sao, bọn họ bỗng cảm thấy Tần Quân trở nên thật quỷ dị.

Thượng cổ chi hồn lại bay về, lạnh lùng nói:

- Không ngờ ngươi còn cất giấu sức mạnh như thế, có điều hôm nay ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết thôi!

Nói xong, nó lại lao về Tần Quân với tốc độc cực nhanh.

Dịch lão đầu trên đám mây cao há hốc mồm, cả người run rẩy nhìn xuống dưới, lẩm bẩm khe khẽ:

- Hơi thở này… làm sao có thể…

Tần Quân dường như không nhìn thấy thượng cổ chi hồn đang lao tới sau lưng, vẫn bước chầm chậm về phía trước với vẻ mặt lạnh nhạt.

- Bệ hạ cẩn thận!

Đát Kỷ cả kinh kêu lên, vừa nói vừa nhấc bước muốn đẩy Tần Quân ra, đáng tiếc làm sao tốc độ của nàng ta so được với thượng cổ chi hồn.

- Cút!

Chính lúc ấy, một tiếng thét phẫn nộ tựa như vọng lại từ thuở hồng hoang vang lên, một quyền của thượng cổ chi hồn vừa mới chạm tới gáy Tần Quân thì ầm một tiếng, một luồng sức mạnh kì dị bỗng chốc bùng nổ, đánh nó văng thẳng ra xa.

Tất cả mọi người trợn to mắt, tiếng nói ấy truyền tới từ chỗ Tần Quân, thế nhưng không phải là giọng nói của hắn.

- Chăm sóc nàng ấy cho tốt.

Tần Quân giao Tiểu Ly cho Đát Kỷ và Du Phượng Hoàng rồi nhẹ giọng nói, cùng lúc đó, linh lực của hắn bành trướng với tốc độ khiến cho kẻ khác phải nghẹn họng trân trối. Từ lòng bàn chân hắn, gió lốc xoắn ốc nổi lên bao trùm toàn thân, thổi hoàng bào lồng lộng tung bay, mái tóc đen cuồn cuộn phiêu tán.

Cảm nhận được sức mạnh sôi sục trong cơ thể, Tần Quân không hoảng hốt cũng không kinh hỉ, ngược lại, hắn rất bình tĩnh.

Hắn chậm rãi xoay người, giờ phút này, có một giọng nói từ trong tâm khảm hắn vang lên:

- Người thừa kế của ta, há có thể để cho một mảnh tàn hồn ức hiếp!

- Ngươi là ai?

Theo luồng sức mạnh tăng cao vùn vụt, Tần Quân kinh ngạc phát hiện cơ thể đã không còn nghe theo sự khống chế của hắn nữa, hắn chỉ có thể hỏi âm thanh trong lòng mình, thật ra hắn đã sớm có đáp án, chỉ là muốn xác nhận mà thôi.

- Thánh Đình…Cơ Vĩnh Sinh…

Tiếng nói kia lại vang lên, cho dù đã đoán được nhưng Tần Quân cũng không khỏi chấn động trong lòng.

Thật sự là Cực Viêm Ma Thần Cơ Vĩnh Sinh!

Lúc trước khi hắn hấp thu Cực Viêm U Thủy ở Tử Vong Cốc, trong lúc vô tình đã có được huyết mạch của Cực Viêm Ma Thần. Khi đó hắn đã suy nghĩ không biết tàn hồn của Cơ Vĩnh Sinh có thừa cơ hội lẻn vào cơ thể mình hay không, một thời gian sau đó không có gì biến đổi, hắn mới tạm yên tâm được.

Không ngờ Cơ Vĩnh Sinh thực sự còn sống, vẫn ở trong cơ thể hắn, chẳng qua không đoạt xá hắn mà thôi.

Thân thể không nghe khống chế cất bước đi về phía thượng cổ chi hồn, Tần Quân không những không hoảng hốt mà con hưng phấn lên, so với bị giết, hắn càng muốn thấy thượng cổ chi hồn tan thành mây khói!

Cảm nhận được sức mạnh chưa từng có sôi sục trong cơ thể, trên mặt Tần Quân không khỏi nở một nụ cười dữ tợn.

Cùng lúc đó, linh lực vàng kim tràn ra khỏi cơ thể Tần Quân rồi bành trướng nhanh chóng, uy áp hắn phát ra cũng ngày một mạnh hơn, những người đang theo dõi cuộc chiến chẳng biết làm gì hơn là trố mắt ra nhìn.

- Tần Đế làm sao vậy?

- Khí tức này mạnh quá…cảm giác không hề yếu hơn kẻ địch chút nào…

- Các người nhìn xem, cứ như Tần Đế đổi thành người khác vậy!

- Khí tức này cứ như ma khí…

- Này —— các ngươi quên lời đồn Tần Đế bị đoạt xá rồi à?

Không chỉ những người đang xem cuộc chiến mà quan viên văn võ trong Thủ Sát Thành cũng trợn mắt há mồm, nhìn Tần Quân giờ đây, trong lòng bọn họ đều dấy lên nỗi sợ hãi không tên.

Cỗ ma uy ngợp trời kia khiến cho Na Tra đang phóng tới từ phía xa sững ra kinh ngạc, đến Hoàng Phong Đại Vương đang nằm ở dãy núi ngoài thành cũng sợ tới mức mở to hai mắt.

Dường như thượng cổ chi hồn dường như cũng hơi sợ hãi, nó cả kinh quát lên:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Tần Quân không đáp lại nó mà chỉ bước về phía nó với sát khí ngùn ngụt, cùng lúc đó, luồng linh lực vàng kim trên người hắn đã dâng cao trăm trượng, thế mà vẫn không ngừng khuếch trương, cực kì đồ sộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.