Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 481: Chương 481: Sức mạnh của thần




- Sao lại thế này… vì sao ta lại kính sợ khí tức này, thậm chí còn có xúc động muốn quỳ xuống…

Trên mặt Vọng Tuyết lộ vẻ mờ mịt không hiểu, nàng không biết Miêu Nhân tộc đã kí kết huyết mạch khế ước, đời đời làm tùy tùng của Cơ Vĩnh Sinh, đây chính là kết quả do tổ tông để lại.

Rất nhanh.

Linh lực vàng kim trên người Tần Quân cuồn cuộn bốc lên như sương khói, ngưng tụ thành hình bóng một người.

Bóng dáng ấy như một pho tượng vàng hình người cao mấy trăm trượng bao phủ cả người Tần Quân, uy vũ bất phàm, tuy không thể thấy rõ mặt mũi người vàng này, thế nhưng thân hình cao lớn vĩ ngạn của nó chẳng khác nào Bàn Cổ Đại Thần khai thiên tích địa.

- Hừ!

Không có được câu trả lời của Tần Quân, thượng cổ chi hồn tức giận hừ lạnh một tiếng rồi lập tức vọt tới Tần Quân, không có pháp thuật hoa lệ, không có biến hóa khôn lường, hoàn toàn dựa vào quyền cước.

Ầm!

Một quyền đánh vào người vàng lại làm tay nó nát vụn, thân hình lùi lại một đoạn dài.

- Ngươi muốn giết trẫm mà không ngẫm lại thực lực của mình, con kiến hôi mà cũng dám đấu cùng với rồng sao?

Tần Quân châm chọc cười nói, mang câu nói của thượng cổ chi hồn trả lại nguyên vẹn cho nó!

Đồng thời trong lòng hắn cũng đang căng thẳng hỏi:

- Cơ Vĩnh Sinh, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Người này mai phục trong cơ thể hắn lâu như vậy, khi hắn gặp nguy hiểm tính mạng mới chui ra, rõ ràng là có ý đồ khác.

- Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta…

Giọng nói của Cơ Vĩnh Sinh vang lên trong đầu làm Tần Quân chẳng hiểu gì cả.

- Có ý gì?

Tần Quân hỏi tiếp, cùng lúc đó, người vàng trên thân hắn cũng bắt đầu hành động, một chưởng nâng lên, quay mặt về phía thượng cổ chi hồn.

Trong phút chốc ấy, thượng cổ chi hồn cách đó vài trăm mét chỉ cảm thấy một lực hút khủng khiếp ập thẳng vào mặt, khiến cho nó không tự chủ được mà bay về bàn tay khổng lồ của người vàng.

- Đây là sức mạnh gì vậy…

Thượng cổ chi hồn hoảng sợ thốt lên, không còn khí thế bá đạo như ban nãy nữa. Cơ Vĩnh Sinh vừa mới ra tay, tư thái của thượng cổ chi hồn với Tần Quân đã đảo ngược, khiến cho người xem cuộc chiến rung động không thôi.

Rất nhanh sau đó, thượng cổ chi hồn giãy giụa cách mấy cũng vẫn rơi vào tay người vàng.

Dịch lão đầu ngồi trên mây nhìn thấy cảnh ấy mà nuốt nước miếng, lão thì thào tự nói:

- Sức mạnh của ma thần khủng khiếp thật…

Tựa hồ lão đã nhận ra trong cơ thể Tần Quân đang tiềm tàng thứ gì.

- Chẳng trách hắn lại thu phục được Mệnh Vận Chi Luân, thì ra hắn là người thừa kế của vị ấy…

Vẻ mặt Dịch lão đầu có vẻ vô cùng phức tạp, tròng mắt đảo liên hồi như đang tính toán điều gì.

Bên kia, Cơ Vĩnh Sinh đáp trong đầu Tần Quân:

- Thân ta đã chết, chỉ còn một mảnh tàn hồn, chờ đợi ngươi đã mấy vạn năm…

Tần Quân nghe xong chẳng hiểu ra sao, mẹ nó chứ ông chờ ta đây làm quái gì?

Chính lúc ấy, hắn bỗng cảm giác mình lại nắm quyền chi phối thân thể, chính xác mà nói thì là có thể chi phối cả người vàng mấy trăm trượng trên thân mình, như thể nó cũng chính là thân thể hắn. Hắn có thể cảm nhận được thượng cổ chi hồn đang giãy dụa trong tay mình, chẳng khác nào một con chuột nhắt.

Hắn hiểu, không phải thượng cổ chi hồn quá yếu, mà là Cơ Vĩnh Sinh quá mạnh.

Đây chính là sức mạnh chân chính sao?

Tần Quân si mê nghĩ, tất cả mọi người xung quanh kính sợ và khó tin nhìn hắn, kể cả Na Tra, cảm giác này đúng là phê như con tê tê.

- Nó sống hay chết, tùy ngươi quyết định.

Giọng nói của Cơ Vĩnh Sinh vang lên trong tai hắn, tiếng nói ngập tràn mê hoặc, phảng phất như đang chỉ dẫn cho Tần Quân.

Tần Quân không chút do dự, trực tiếp bóp mạnh một cái, thượng cổ chi hồn bị bóp nát tan tành, tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra.

Thiên địa rơi vào tĩnh mịch.

Tất cả mọi người há hốc miệng, thượng cổ chi hồn cơ hồ vô địch cứ thế chết ngắc rồi?

Na Tra bị thượng cổ chi hồn đánh bại càng run rẩy cả người, trên mặt tràn ngập khó tin. Y hoàn toàn không ngờ Tần Quân lại có sức mạnh như thế.

Đát Kỷ, Du Phượng Hoàng, Vọng Tuyết cũng ngây ngẩn nhìn Tần Quân, vẻ mặt dại nghếch.

Phần lớn người trong Thủ Sát Thành chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy người vàng khổng lồ cao mấy trăm trượng trong phủ thành chủ, nó sừng sững đứng đó như một vị thần, khiến cho người ta dâng lên nỗi kính sợ từ sâu trong tiềm thức.

Keng!

Người vàng trên thân Tần Quân bỗng vỡ tan như thủy tinh, vô số mảnh vàng rực rỡ tiêu tán trong không khí.

- Ta lại chìm vào giấc ngủ say đây… nếu như ngươi muốn biết hết thảy về quan hệ giữa ta và ngươi, thì mau chóng đạt tới Thiên Tiên cảnh đi.

Giọng nói của Cơ Vĩnh Sinh trở nên suy yếu, như có thể biến mất bất cứ lúc nào.

- Đinh! Khởi động nhiệm vụ đầu mối chính —— Câu đố của ma thần! Chi tiết nhiệm vụ: Đột phá Thiên Tiên cảnh, biết được bí mật của bản thân túc chủ từ Cực Viêm Ma Thần Cơ Vĩnh Sinh. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành đạt được 2 lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần triệu hoán quân đoàn Thần Ma, một lần rút thăm may mắn, một lần kĩ năng truyền thừa, một lần tìm kiếm hiền năng, một lần phó bản Thần Ma!

Tần Quân ngây ra tại chỗ, cả nửa ngày vẫn chưa kịp hồi thần.

Nghe giới thiệu Cơ Vĩnh Sinh và nhiệm vụ đầu mối chính, thì tựa hồ hắn và Cơ Vĩnh Sinh có quan hệ gì đó mà hắn còn chưa biết.

Trách không được Tử Vong Cốc tồn tại lâu như thế mà không ai có được huyết mạch của Cực Viêm Ma Thần, xem ra toàn bộ sự việc không phải là trùng hợp.

Tần Quân cau mày, trong lòng mơ hồ dấy lên chút bất an.

Thế nhưng sau khi triệt để tiêu diệt thượng cổ chi hồn, tâm tình hắn lại thoải mái hẳn lên, ít nhất thì Thủ Sát Thành vẫn được an toàn.

- Tần Quân ca ca…

Đúng lúc ấy, tiếng nói yếu ớt của Tiểu Ly truyền tới, Tần Quân cả kinh vội vã xoay người thì thấy Đát Kỷ đang lo lắng nhìn mình, mà những quan viên văn võ xung quanh thì mặt đầy kinh hãi.

- Kết thúc rồi, đừng sợ.

Tần Quân nhìn Tiểu Ly nở một nụ cười tươi, cho dù tóc tai rối bù, mặt mày đẫm máu, thế nhưng nụ cười của hắn vẫn như ánh mặt trời, khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.

Tiểu Ly cũng nở nụ cười, sau đó tránh khỏi sự dìu đỡ của Đát Kỷ và Du Phượng Hoàng, nàng nhanh chóng đi về phía Tần Quân. Nàng đang bị thương, đi được vài bước đã vấp ngã, may mà Tần Quân ở cách nàng không xa lắm, chỉ lắc mình một cái đã đến trước mặt, đỡ lấy nàng trong vòng tay vững chãi.

- Tần Quân ca ca, vừa rồi ngươi làm ta sợ chết đi được, ta cứ tưởng là ngươi thực sự bị ma đầu đoạt xá rồi.

Tiểu Ly ôm chặt lấy Tần Quân, nhẹ giọng nói, áp mặt vào lồng ngực Tần Quân, nghe tiếng tim hắn đập, lòng của nàng cũng dần dần an ổn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.