Đát Kỷ và Du Phượng Hoàng cũng đi tới, các nàng đều kích động nhìn Tần Quân, trong nụ cười còn mang nước mắt.
Tần Quân lúc trước quá mức xa lạ, thế nhưng Tần Quân mỉm cười lúc này đây lại chính là bộ dáng mà các nàng yêu thương nhất.
Vọng Tuyết tuy không đến gần nhưng cũng nhìn Tần Quân với vẻ mặt tươi cười, sau khi vượt qua kiếp nạn sinh tử, nàng mới chính thức hiểu được tâm ý của chính mình.
- Bệ hạ, vừa rồi là…
Đát Kỷ ngập ngừng muốn nói lại thôi, ma khí mà Cơ Vĩnh Sinh tỏa ra kinh người cỡ nào? Nó khiến cho nàng lo sợ bất an.
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Đợi lát nữa trẫm sẽ giải thích với các nàng.
Cơ Vĩnh Sinh lại rơi vào giấc ngủ say, cho nên Tần Quân tạm thời không cần lo lắng về gã, chung quy thì hệ thống đã khởi động nhiệm vụ chứng tỏ Cơ Vĩnh Sinh không nói dối, gã chỉ còn lại tàn hồn, hơn nữa còn đang ngủ say, đây cũng có thể là nguyên nhân mà gã không đoạt xá Tần Quân.
Nhưng Tần Quân cứ cảm thấy còn nguyên nhân gì khác, nhất là khi Cơ Vĩnh Sinh nói “Ta là ngươi, ngươi cũng là ta”.
Những lời này rất hàm xúc, đủ để khiến người ta phải suy nghĩ miên man.
Na Tra cả người đẫm máu chật vật bay tới, nửa quỳ trước mặt Tần Quân, xấu hổ nói:
- Bệ hạ, thuộc hạ vô năng, thỉnh bệ hạ trách phạt!
Y trước giờ kiêu ngạo mà hôm nay lại thua thê thảm, còn hại Tần Quân phải tự mình ra tay, lúc này đây y chỉ cảm thấy xấu hổ và không cam lòng.
Tần Quân vội vàng nâng y dậy, cười bảo:
- Làm hết sức là được rồi, trẫm hiểu lòng trung của ngươi, dưỡng thương cho khỏe đi!
Na Tra trước sau không chịu thua, bị thượng cổ chi hồn đánh bay mấy lần vẫn muốn tiếp tục chiến đấu, còn Hoàng Phong Đại Vương và Dịch lão đầu thì…
Nhất là Dịch lão đầu, nghĩ đến lão là Tần Quân ngùn ngụt sát khí.
Nếu không phải tại lão già kia, làm sao bọn họ lại gặp phải kiếp nạn như thế.
Không chết không thôi!
Tần Quân nghiến răng nghĩ, về sau thế nào hắn cũng phải giết lão già này!
Hắn lập tức nhìn quét một vòng, rồi quát to với đám quan viên còn đang sợ hãi nhìn mình:
- Nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau thu dọn tàn cục cho trẫm!
Vừa dứt lời, cả đám quan viên nhất thời giật mình, vội vàng tự đi an bài nhân thủ.
Mà các tu sĩ bay trên phủ thành chủ để theo dõi cuộc chiến thì nghị luận xôn xao.
- Đó là thực lực chân chính của Tần Đế sao… thật đáng sợ…
- Thì ra Tần Đế không chỉ có thủ hạ mạnh, bản thân hắn cũng quá mạnh…
- Chẳng trách lại có nhiều cường giả cam tâm phục tùng hắn như vậy!
- Mau truyền tin tức này đi, chúng ta quá xem nhẹ Tần Đế rồi!
- Trời đất ơi, cứ thế này thì ai có thể chống đỡ nổi Tần Đế đây? Xem biểu hiện của Tần Đế hôm nay, phỏng chừng cả Nam Vực chẳng có mấy ai là đối thủ của hắn !
Dư luận xôn xao, biểu hiện của Tần Quân khi bị Cơ Vĩnh Sinh khống chế thân thể chấn nhiếp vô số người, có lẽ chỉ ngay ngày hôm sau thôi, Nam Vực sẽ lại dậy sóng, mà lúc này đây Tần Quân đã không còn phải dựa vào thủ hạ nữa.
Ngay khi Tần Quân định trở về nghỉ ngơi thì Dịch lão đầu đã bay về.
Lão xấu hổ đi tới trước mặt Tần Quân, nhìn thấy Tần Quân đen mặt thì không khỏi miễn cưỡng tươi cười.
- Trẫm muốn giết ngươi.
Tần Quân híp mắt lạnh giọng nói.
Nếu như tàn hồn của Cơ Vĩnh Sinh còn có thể duy trì thêm một lúc thì thế nào hắn cũng phải bóp chết Dịch lão đầu y như bóp chết thượng cổ chi hồn.
Song hiện tại Na Tra đã bị trọng thương, Hoàng Phong Đại Vương sinh tử chưa rõ, hắn có lòng mà không có sức.
Dịch lão đầu vội mở bàn tay, trong lòng bàn tay có một viên ngọc đen lớn như mắt trâu, lão lưu luyến không nỡ rời mà nói:
- Đây chính là thứ ta cướp được ở nơi đó, là bảo bối vận khí đấy, lấy nó trấn quốc thì vận khí sẽ liên tục dâng cao, sẽ rất có ích cho việc thăng cấp vương triều Đại Tần các ngươi.
Tần Quân nghe xong thì đoạt ngay viên ngọc đến xem, lão già kia chơi hắn một vố đau như vậy, đáng lấy!
Dẫu vậy, sát ý của hắn với Dịch lão đầu cũng không hề giảm bớt.
Lần này người gặp nạn không chỉ có một mình hắn, mà còn có cả Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương và Tiểu Ly, hắn không thể coi như không có chuyện gì được.
- Đinh! Xuất hiện Tinh Thần Châu.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng vang lên, thế nhưng không khởi động nhiệm vụ, cũng không giới thiệu gì, chỉ nêu một cái tên như vậy mà thôi.
Tinh Thần Châu?
- Tinh Thần Châu là cái gì?
Tần Quân hỏi hệ thống.
- Tinh Thần Châu tổng cộng có mười hai viên, từng là pháp bảo vận khí của Thánh Đình, thu thập đủ mười hai viên Tinh Thần Châu có thể thúc giục trận pháp khiến cho linh khí trong nước tăng lên gấp trăm ngàn lần, còn có thể chống đỡ được sự xâm nhập của cường giả.
Nghe giới thiệu của hệ thống xong, Tần Quân thiếu chút nữa thì chảy nước miếng, mẹ nó, linh khí tăng lên trăm ngàn lần, không phải là nói quá lên chứ?
Thế nhưng vừa nghĩ đến việc Thánh Đình từng là kẻ nắm Nam Vực trong tay thì hắn lại thoải mái lên.
Nghĩ thế, hắn bèn thu Tinh Thần Châu vào trữ vật giới, sau đó lướt qua Dịch lão đầu mà đi.
Nếu tạm thời chưa làm gì được lão già này thì cứ mặc kệ lão đã, đợi triệu hoán ra cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh, hắn sẽ cho lão đẹp mặt!
Dịch lão đầu vội vàng theo sau, cẩn thận hỏi:
- Rốt cuộc thì ngươi là ai? Ta cũng coi như là lấy công chuộc tội rồi, ngươi tha cho ta được không?
Giao Tinh Thần Châu ra, có thể nói là lão đã chịu cắt cổ rồi.
Nhưng sau khi nhìn thấy Cơ Vĩnh Sinh ra tay thì lão không thể coi thường Tần Quân được nữa.
Tần Quân lười không thèm để ý tới lão, thế nhưng cũng không đuổi lão đi, nếu lão trốn mất, làm sao hắn báo thù được?
…
Tin tức Thủ Sát Thành bị tà ma xâm nhập mau chóng truyền ra, vô chủ chi địa sôi lên sùng sục, tin tức cứ thế lan thẳng tới các hoàng triều và vương quốc xung quanh.
Tần Đế cư nhiên còn mạnh hơn cả Hoàng Phong Đại Vương đã đánh bại Bình Thiên Yêu Tôn?
Tin này chẳng khác gì một quả bom hạng nặng, người nghe không ai không ồ lên kinh ngạc.
Tần Đế dựa vào những cường giả kinh thế để quật khởi, tu vi bản thân vẫn luôn là cái cớ để thế nhân lên án hắn, không ngờ lúc này Tần Đế tát mặt họ một cú đau điếng, chứng minh cho họ thấy bản thân hắn cũng cực kì cường đại.
Đến cả Ma Đạo Cửu Tôn và Chính Đạo Ngũ Hùng biết được việc này cũng không thể duy trì bình tĩnh, Tần Đế như vậy, Đại Tần như vậy, làm sao bọn họ chèn ép nổi đây?