Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 839: Chương 839: Đại Chu Thiên Chương.




Tần Quân nói một số việc khác, phong Tỳ Bà chức quan tam phẩm. Thực lực của nàng bày ra đó, không ai dám có ý kiến ý cò. Như Ý Chân Tiên không được chức vị, Tần Quân đẩy gã sang Bạch Trạch làm việc.

Vì Nam Tận Hải bị thống nhất khiến chầu triều thêm một số khuôn mặt yêu tộc. Những yêu tộc này được Bạch Trạch lôi kéo, sau này sẽ chia thành hai hệ người và yêu. Tần Quân mắt mở mắt nhắm việc này, có cạnh tranh các thần tử mới càng ra sức làm việc.

Đương nhiên nếu có thủ đoạn xấu xa nào thì Tần Quân sẽ cho bọn họ biết cái gì gọi là cơn giận của đế vương.

***

Màn đêm buông xuống.

Sau khi mây mưa Tần Quân vuốt lưng ngọc của Ðát Kỷ, vừa đăm chiêu.

Giờ Tần Quân có hai lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng, ba lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, ba lần truyền thừa kỹ năng. Mới được một cơ hội sưu tầm hiền năng đã bị Tần Quân dùng, cưỡng bức chinh nạp năm hiền tài trong Thiên Đình Đại Tần, đều là văn thần, không có thuộc tính đặc biệt hay thánh khí nên không được Tần Quân để bụng.

- Khoa Phụ, Hậu Nghệ, Bạch Trạch, La Sĩ Tín đều chưa đến mức độ trung thành cực hạn, thôi đừng cho bọn họ cơ hội.

Mắt Tần Quân lấp lóe suy tư.

Lý Nguyên Bá, Cửu Linh Nguyên Thánh, Viên Hồng, Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng, Đường Tam Tạng có tiềm lực thì đều đến Thần Ma đỉnh cao rồi.

Lục Kim Ô, Lữ Nhạc, Thạch Ki Nương Nương chưa được.

Hằng Nga, Trư Bát Giới, Thái Bạch Kim Tinh, Cự Linh Thần, Na Tra, Lôi Chấn Tử, Lý Tịnh, Hoàng Phong Đại Vương, Chung Quỳ, Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, Quan Vũ, Lý Bạch, Lý Tồn Hiếu, những Thần Ma được triệu hoán từ đầu đều chưa trải qua Thần Ma đỉnh cao. Nhưng đa số tiềm lực có hạn, chưa biết đột phá nổi Thái Ất cảnh không.

Hôm sau mặt trời lên cao.

Tần Quân rời giường, phái cung nữ truyền lệnh cho Hồng Hài Nhi, Thái Bạch Kim Tinh đến tìm hắn.

Nay thuộc hạ của Tần Quân không thiếu Đại La Kim Tiên, đã tới lúc cất nhắc thuộc hạ cũ.

Trong Thần Ma thời kỳ đầu đi theo hắn thì Thái Bạch Kim Tinh, Hồng Hài Nhi công lao lớn nhất, còn tiềm lực.

Tần Quân vốn định tìm Quan Vũ, nhưng Quan Vũ bận mang binh trấn thủ biên cảnh Nam Vực nên đành thôi.

Còn lại một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng thì Tần Quân định giữ lại, chuẩn bị cho khi cần dùng.

Nếu như cường địch đến tấn công mà Đại Tần bất lực thì Tần Quân đành để La Sĩ Tín, Hậu Nghệ cưỡng ép đột phá Thần Ma đỉnh cao. Đặc biệt là La Sĩ Tín, Kỳ Lân Chi Tổ chắc chắn rất mạnh, hệ thống cũng nói không nắm giữ được.

Giữa trưa. Hồng Hài Nhi và Thái Bạch Kim Tinh đến ngự hoa viên tìm Tần Quân.

Tần Quân giải thích một phen rồi đưa hai người vào Thần Ma đỉnh cao.

Tần Quân lẩm bẩm:

- Trẫm không cầu các ngươi biến mạnh cỡ nào, hơi tiến bộ là tốt rồi.

Sau đó Tần Quân cầm lên Thất Tinh Kiếm bắt đầu tu luyện.

Liên tục luyện ba bộ kiếm pháp, Tần Quân phát hiện mãi không thể tiến vào không linh.

Kiếm pháp của hắn chỉ đến mức tinh tế, không xem như nhập đạo, thậm chí không bằng đạo thương của hắn, dù hắn có thần thông Trảm Thiên.

Thần thông Trảm Thiên rất kỳ lạ, không nhất định phải dùng kiếm, chỉ cần chém đâm là được.

Cơ Vĩnh Sinh hừ lạnh:

- Không thích hợp dùng kiếm thì cần gì cưỡng ép?

Tần Quân ngừng lại, nghi hoặc hỏi:

- Ý của ngươi là trẫm nên ngừng luyện kiếm?

Hắn luyện kiếm đã không phải trong một, hai ngày, kêu hắn nghỉ luôn thì hơi khó chịu.

Con người sợ nhất là làm chuyện vô dụng.

Cơ Vĩnh Sinh giải thích rằng:

- Trong quá trình ngươi luyện kiếm chắc có thể ngộ, nhưng kiếm đạo và đạo binh khí khác cần độ phù hợp nhất định, thậm chí có thể nói là thiên phú. Mãi không nói cho ngươi biết là vì ngươi quá yếu, nếu quen thuộc mười tám ban vũ khí là tốt nhất. Có một điều phải chú ý, bản thân Cực Viêm Ma Thần không cần binh khí. Đa số thể tu vốn không cần binh khí, ngươi nhìn Tôn Ngộ Không, Viên Hồng, Dương Tiễn xem, họ có dựa vào vũ khí không? Vũ khí thần binh chỉ là thủ đoạn công kích của họ. Với kiếm tu thuần túy thì người kiếm hợp nhất, rời khỏi kiếm là sức chiến đấu sẽ sụt giảm nhiều.

Lời khuyên của Cơ Vĩnh Sinh làm Tần Quân suy nghĩ sâu xa.

Đúng vậy, lấy Tôn Ngộ Không làm ví dụ, đâu dùng bổng pháp gì, toàn dùng sức mạnh đập bậy dã man.

Nói thật là Tần Quân cũng thích đơn giản thô bạo.

Nghĩ xong Tần Quân giắt Thất Tinh Kiếm bên hông. Thể tu sở trường nhất là cái gì? Thân pháp, quyền pháp, cước pháp vân vân.

Đương nhiên một số thiên tài tinh thông đạo binh khí, thân thể cũng mạnh mẽ. Nhưng vì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần thức tỉnh sau đó có giới hạn, Tần Quân đã định trước không có tạo nghệ sâu về đạo binh khí.

Cơ Vĩnh Sinh nhắc nhở:

- Thật ra ngươi có thể luyện Đại Đạo Sinh Thiên Luân nhiều chút, đó là vô thượng chi pháp cao nhất.

Đại Đạo Sinh Thiên Luân!

Giờ Tần Quân đã luyện đến đệ nhị trọng, có thể cùng lúc triệu hoán ra hai Đại Đạo Sinh Thiên Luân. Nhưng muốn có tiến triển hơn nữa thì rất khó khăn.

Cơ Vĩnh Sinh khẽ thở dài, giọng nói chất chứa ý cười:

- Thôi, ta lại truyền một bộ chưởng pháp cho ngươi.

Tần Quân nghe vậy mắt sáng rực.

Cơ Vĩnh Sinh ở trong mắt Tần Quân là một thần thoại thương thành khác, thứ trong thương thành toàn là đồ mắc tiền. Cơ Vĩnh Sinh thì khác, y xem Tần Quân là hy vọng, sẽ không giấu diếm.

Rất nhanh ký ức khổng lồ ùa vào đầu Tần Quân làm ý thức của hắn nổ tung.

Đại Chu Thiên Chưởng.

Nhất Chưởng Toái Sơn.

Nhị Chưởng Phục Hải.

Tam Chưởng Phá Thiên.

Tứ Chưởng Kích Tinh Thần.

Qua khoảng một canh giờ ý thức của Tần Quân chậm rãi tỉnh táo lại, hắn mở mắt ra, trong mắt lấp lánh tia sáng, rất là vui vẻ.

Tần Quân kích động thầm nghĩ:

- Đại Chu Thiên Chưởng thật bá đạo!

Nhất Chưởng Toái Sơn.

Nhị Chưởng Phục Hải.

Tam Chưởng Phá Thiên.

Tứ Chưởng Kích Tinh Thần.

Ngũ Chưởng Chuyển Nhật.

Lục Chưởng Âm Dương.

Thất Chưởng Luân Hồi.

Luyện thành ba chưởng là hoành hành phương thiên địa này.

Luyện thành bảy chưởng là quỷ hú thần khóc, vô địch cõi đời.

Trong Cơ Vĩnh Sinh truyền thừa Tần Quân trực tiếp học được hai chưởng đầu.

Đại Chu Thiên Chưởng chú trọng hai chữ cương mãnh, Tần Quân vận chuyển pháp lực vỗ lên trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Pháp lực màu vàng tụ thành bàn tay to màu vàng, nhanh chóng lớn thành trăm trượng đụng khung trời.

Thanh thế to lớn, đa số tu sĩ Thánh thành đều thấy cảnh này.

- Đó là cái gì?

- Có kẻ địch?

- Kỳ lạ, là phát ra từ Thánh Đế phong, có người luyện công trên Thánh Đế phong?

- Ai dám làm bậy như thế?

- Nhảm, đương nhiên là Thánh Đế bệ hạ!

Tiếng nghị luận ồn ào, rất nhiều đại thần cường tướng cũng thấy nhưng không ai dám đi xem xét.

Nếu như Tần Quân có nguy hiểm Đế Vệ quân sẽ phát ra tín hiệu, huống chi trên Thánh Đế phong ẩn giấu Đại La.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.