Tần Quân nhìn biển mây trên trời cao rẽ ra hai bên, hắn thở hắt ra, cười khẽ:
- Bảnh quá!
Bá đạo vung chưởng đúng là sướng hơn luyện kiếm.
Cơ Vĩnh Sinh lên tiếng:
- Trước kia ta chỉ luyện đến chưởng thứ bốn trong Đại Chu Thiên Chưởng, Đại Đạo Sinh Thiên Luân thì chỉ luyện đến đệ ngũ trọng. Ta ngẫu nhiên có được hai bộ pháp này, có thể xem như thần thông, cường đại vô cùng, hy vọng ngươi luyện chúng nó đến viên mãn.
Tần Quân bị gợi lên lòng tò mò.
Ngẫu nhiên có được? Ngươi nghĩ nó là cải trắng sao? Nhặt một hơi được hai cái?
Cơ Vĩnh Sinh thổn thức nói:
- Thật ra chúng nó là truyền thừa mà ta ngẫu nhiên có được, ta có thể lớn mạnh đến mức đối kháng lại thần tiên toàn dựa vào truyền thừa này.
Truyền thừa?
Tần Quân càng tò mò hơn, hỏi dồn:
- Nói kỹ hơn đi.
- Ta cũng không rõ ràng, chỉ biết tên của người đó là Cực Đế.
Cực Đế?
Cái tên gì nghe kỳ kỳ vậy?
Tần Quân suy nghĩ lan man.
Tần Quân không nói nhiều, dường như nhớ lại chuyện cũ năm xưa.
Trọng Minh Điểu, Tiểu Chúc Long từ bên trên ngự hoa viên bay tới. Một chim một rồng bây giờ như hình với bóng. Chúc Long đã trưởng thành nhiều nhưng tâm tính vẫn giống đứa trẻ, bây giờ nó là tiểu đệ của Trọng Minh Điểu.
Tần Quân thấy chúng nó thì ngửa đầu cười, rồi ngồi xếp bằng thể ngộ thần diệu của Đại Chu Thiên Chưởng.
***
Yêu Khư.
Lục Nhĩ Mi Hầu mang theo ba vị đại yêu vương quỳ trước thành bảo nơi Yêu Tổ cư ngụ, cả đám run cầm cập.
Lại thất bại!
Lục Nhĩ Mi Hầu ước gì có cái lỗ để chui vào.
Nhưng nhiệm vụ lần này đã đụng phải kẻ địch quá mạnh.
Giọng Yêu Tổ truyền ra từ thành bảo:
- Thế nào?
Trong bóng ma, thiên địa mờ tối thì giọng Yêu Tổ tăng thêm phần kinh dị.
Lục Nhĩ Mi Hầu quỳ trên mặt đất cắn răng nói:
- Thất bại, lần này Yêu Hoàng, Tây Vực, Thiên Đình Đại Tần, thậm chí là Thi Hoàng Điện cũng phái người đến.
Lục Nhĩ Mi Hầu từng muốn chạy trốn cho rồi, nhưng trời đất bao la, nó biết đi đâu?
Yêu Tổ là cường giả đỉnh cao trong thiên địa, Yêu Khư là một địa trong sáu điện ba địa.
Lục Nhĩ Mi Hầu có thể trốn đi đâu bây giờ?
Huống chi trong tay Yêu Tổ có thứ làm Lục Nhĩ Mi Hầu không cưỡng lại được.
Giọng Yêu Tổ lạnh băng hỏi:
- Lại thất bại?
Bốn yêu Lục Nhĩ Mi Hầu cảm giác gió lạnh thấu xương.
Yêu Tổ lạnh lùng nói:
- Yêu Hoàng còn nằm trong dự tính của bổn tọa, không ngờ Thi Hoàng Điện, Thiên Đình Đại Tần cũng tham gia. Nhưng Tây Vực là cái thứ gì?
Bốn yêu Lục Nhĩ Mi Hầu cảm giác ở trong hầm băng, sát khí khiến bọn họ cảm giác sống lưng lạnh toát.
Trán Lục Nhĩ Mi Hầu dán sát mặt đất không dám ngước đầu lên, dù Yêu Tổ chưa đi ra thành bảo nhưng nó cảm nhận ánh mắt tức giận của Yêu Tổ.
Yêu Khư cách Thần Điện rất xa, bình thường Yêu Tổ sẽ không đích thân hành động. Yêu Tổ mà nhúc nhích là sẽ dẫn đến thế lực lớn khác chú ý.
Sáu điện ba địa giữ cân bằng quá lâu, thế lực các phương đều chờ một cơ hội, nếu ai rời khỏi đại bản doanh của mình sẽ bị thế lực khác vây công, tiến tới dẫn phát đại chiến cuốn sạch thiên địa.
Lục Nhĩ Mi Hầu cúi đầu giới thiệu:
- Thưa Yêu Tổ, Tây Vực là chỗ hẻo lánh bên cạnh Nam Vực, nhưng mười mấy năm nay Tây Vực ra một Như Lai thực lực siêu mạnh, Thần Vô Cơ cũng thua dưới tay y.
Khi đó Lục Nhĩ Mi Hầu bị hơi thở của Như Lai hù chạy, trên đường về cố ý nghe ngóng Tây Vực mới biết lai lịch của Như Lai. Thần thông thiên phú của Lục Nhĩ Mi Hầu là nghe trộm lục giới, lúc trước nó tìm đến Nam Vực Thiên Thế Giới cũng nhờ bản lĩnh này.
Yêu Tổ lên tiếng:
- Thần Điện mới thành lập hai vạn năm, tuy Thần Vô Cơ đầy dã tâm nhưng thực lực không được, bị đánh bại là bình thường.
Dường như Thần Vô Cơ không lọt vào pháp nhãn của Yêu Tổ.
- Xem ra bổn tọa phải tìm thời gian đi gặp Như Lai Tây Vực, thuận tiện chèn ép Đại Tần.
Nghe vậy Lục Nhĩ Mi Hầu rất kích động. Nó thua hai lần trước Thiên Đình Đại Tần, trong bụng rất khó chịu. Thực lực của Yêu Tổ sâu không lường được, ở trong lòng Lục Nhĩ Mi Hầu dù Tây Vực và Thiên Đình Đại Tần hợp sức cũng không đánh lại Yêu Tổ.
Yêu Tổ đổi giọng:
- Còn các ngươi, thua là thua!
Bốn yêu Lục Nhĩ Mi Hầu thót tim vội cầu xin.
Bùm!
Một tia chớp như ác long giáng xuống người chúng nó, tốc độ mau đến nỗi chúng không kịp phản ứng.
Ba đại yêu vương gào thét thảm thiết:
- A a a a!!!
Lục Nhĩ Mi Hầu cố nén nhưng cũng rất đau đớn.
Lửa giận của Yêu Tổ chỉ có thể dùng đau đớn của bọn chúng dập tắt.
***
Hai ngày qua mau.
Thái Bạch Kim Tinh, Hồng Hài Nhi lục tục trở về. Thái Bạch Kim Tinh chỉ lên đến Chân Tiên cảnh nhị trọng, khiến người thất vọng. Hồng Hài Nhi không tệ, đến Thái Ất Kim Tiên cảnh tứ trọng.
Bảng liệt kê thuộc tính của hai người không thay đổi gì nhiều, chỉ có cảnh giới tu vi tăng cao.
Hồng Hài Nhi rất hưng phấn, đi tìm các tướng quân Thái Ất cảnh luận bàn. Hồng Hài Nhi dựa vào Tam Muội Chân Hỏa khiến nhiều tướng quân Thái Ất cảnh thay đổi cái nhìn.
Tần Quân giữ lại một cơ hội Thần Ma đỉnh cao.
Giữa trưa hôm nay Hắc Điệp Tiên Tử đến ngự hoa viên, Tần Quân đang luyện thể trong đan lô mở mắt ra.
Tần Quân hỏi nàng:
- Thần Điện các người suy nghĩ xong rồi?
Dược liệu bị nấu nóng bỏng trong đan lô, da cả người Tần Quân đỏ rực nhưng hắn cố chịu đựng, hoặc nên nói là đã quen.
Bất Diệt Thánh Thân tu luyện không phải tích lũy tháng ngày liền thành công, phải nhờ cậy ngoại lực. Khiến thiên địa cho mình sử dụng mới là thánh thân.
Hắc Điệp Tiên Tử đến trước đan lô, ngón tay nâng cằm Tần Quân lên, cười khẽ:
- Ừ, chúng ta đồng ý, nhưng ngươi phải bảo đảm sẽ phái người đến khi Thần Điện có khó khăn.
Ngữ điệu đùa cợt như đang tán tỉnh.
Tần Quân gật đầu, nhìn Hắc Điệp Tiên Tử chăm chú:
- Đêm nay ở lại đi, ngày mai ký kết khế ước, chính thức thành liên minh.
Liên minh không chỉ nói ngoài miệng, giấy trắng mực đen mới khiến người tin tưởng.
Hắc Điệp Tiên Tử không có ý kiến, nàng tháo mạn che mặt xuống lộ ra khuôn mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành. Mắt chớp chớp, rèm mi dài động lòng người.
Hắc Điệp Tiên Tử ngậm đầu ngón tay, thì thầm bên tai Tần Quân:
- Có muốn đêm nay cùng qua đêm xuân không?
Hắc Điệp Tiên Tử cố ý thổi hơi làm sắc mặt Tần Quân mất tự nhiên.
Yêu tinh già này . . .
Tần Quân bị Hắc Điệp Tiên Tử tán tỉnh bốc lửa, hắn cầm tay phải của nàng, cười hỏi:
- Thật không?
Hắc Điệp Tiên Tử làm vẻ mặt trách móc tức giận nói:
- Xem ra ngươi rất có hứng thú với ta, còn tưởng đâu ngươi không thích ta.
Tần Quân không nhịn được kéo Hắc Điệp Tiên Tử vào ngực mình, muốn hôn môi son.