Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1686: Chương 1686: Đại Tranh chi Thế (2)




Tuy có một ít cường giả cũng bắt chước Tần Quân giảng đạo, lôi kéo cường giả, nhưng đều không nói hết, căn bản không giống Tần Quân thường thường giảng đạo, không có chút yêu cầu nào.

Sau khi mỗi lần giảng đạo kết thúc, Tần Quân không có mở lời hỏi bọn hắn phải chăng lưu lại, để bọn hắn giảm đi xấu hổ.

Tần Quân tan biến, trở lại Thiên Đế Thạch Điện.

- Thủ Ước, gọi Nguyên Sơ, Ly Võ, Viêm Tuyên tới.

Tần Quân nhìn Bách Lý Thủ Ước cung kính đứng ở nơi hẻo lánh phân phó nói, bây giờ tu vi của Bách Lý Thủ Ước cũng đạt tới Thái Ất Huyền Tiên, tên này biết nhịn bợ, để Tần Quân rất thích dùng hắn.

- Vâng!

Bách Lý Thủ Ước cung kính nói, hôm nay hắn đã hoàn toàn hóa hình thành công, nhờ có Tần Quân từ trong Thần Thoại Thương Thành đổi lấy một viên đan dược hóa hình lần nữa, khiến cho hắn tựa như một thiếu niên.

Không có cách nào, trước kia hắn quá xấu, Tần Quân không nhìn được.

Không bao lâu sau, Bách Lý Thủ Ước mang theo ba người Nguyên Sơ đi vào trong điện.

Bọn hắn đi vào Thạch Tọa liền quỳ xuống, chắp tay hỏi:

- Tham kiến sư tôn!

Tần Quân nhẹ nhàng gật đầu, nhìn ba người bọn họ, tâm lý cảm khái.

Năm đó, ba tiểu gia hỏa tỉnh tỉnh mê mê bị hắn thu làm đệ tử, bây giờ đều đã lớn lên, từng cái khí vũ hiên ngang.

Nguyên Sơ bề ngoài anh tuấn, khí chất cả người có chút đạm mạc, có loại cảm giác lãnh ngạo thiên hạ.

Viêm Tuyên, tính khí hỏa bạo, dáng người khôi ngô, toàn thân tản ra khí tức bạo lệ.

Ly Võ như Tôn Ngộ Không, Viên Hồng, chỉ là khí chất vô cùng âm lãnh, để cho người ta đoán không ra hắn đang suy nghĩ gì.

- Các ngươi đã thành tựu Hiển Thánh, nên ra ngoài xông xáo, ma luyện một phen.

Tần Quân cười nói, ba vị Đại Năng truyền kỳ đại danh đỉnh đỉnh hậu thế, không thể trở thành bông hoa trong nhà ấm được.

Hắn không biết lúc nào sẽ rời đi, cũng không muốn trước khi rời đi, ba vị đồ đệ vẫn chưa một mình đảm đương một phía.

Nguyên Sơ, Viêm Tuyên, Ly Võ đều không có bối rối, ngược lại trong mắt bắn ra tinh quang.

Lợi kiếm có thể nào giấu lâu ở trong vỏ?

- Sư tôn, ta sớm liền đợi ngày này!

Viêm Tuyên nhếch miệng cười nói, đang khi nói chuyện, trong miệng mũi phun ra lửa khói, một bộ không dằn nổi.

Mặc dù Nguyên Sơ cùng Ly Võ không mở miệng, nhưng ánh mắt của bọn hắn đã bán bọn hắn.

- Hiện tại liền đi đi!

Tần Quân phất tay nói, nhìn ba người bọn họ, ánh mắt của hắn cũng có chút phức tạp.

Hơn mấy trăm ngàn năm ở chung, hắn đã xem ba người như hài tử, ba người sắp rời đi, trong lòng của hắn khó tránh khỏi sẽ có chút không bỏ.

Ba người nhìn Tần Quân dập đầu, lực đạo cực lớn, chấn động toàn bộ Thạch Điện, để Tần Quân lắc đầu bật cười.

- Lần sau trở về, chúng ta sẽ xông ra một phen uy danh!

Nguyên Sơ trầm giọng nói, thân là đại đệ tử, tu vi của hắn mạnh nhất, cũng thành thục nhất, Tần Quân đối với hắn rất yên tâm.

- Chúng ta tuyệt đối không phụ sư tôn hi vọng!

Viêm Tuyên đi theo nói, mặc dù Ly Võ không mở miệng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Tần Quân cũng có một tia không bỏ.

Ly Võ bình thường trầm mặc ít nói, nhưng Tần Quân không có coi nhẹ hắn, đối đãi ba người bọn hắn bình đẳng, nếu không có Tần Quân, bọn hắn có thể nào ở trong mấy chục vạn năm đạt đến Hiển Thánh.

Tần Quân khoát tay, ra hiệu bọn hắn nhanh rời đi.

Ba người đành phải đứng dậy rời đi, ba bước lại quay đầu, đi đến cửa đại điện, mới thuấn di rời đi.

- Nguyên Sơ Đại Đế, Viêm Tuyên Đế Quân, Ly Võ Ma Tôn, trẫm ngược lại muốn xem xem các ngươi phải chăng giống như truyền thuyết.

Tần Quân nhìn bọn hắn rời đi lẩm bẩm, chợt hắn ở trong lòng hỏi:

- Lại nói, lúc trước nhiệm vụ cưỡng chế thôi động Vận Mệnh Chi Luân là cái gì?

Đã qua mấy trăm ngàn năm, lại còn chưa phát động.

Có chuyện ẩn ở bên trong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.