Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1018: Chương 1018: Đánh bại nhân vật chính thiên địa




Cơ Vĩnh Sinh không biết thân phận thật của Thái Thượng Lão Quân nên tôn sùng Thiên Mệnh Đại Đế hơn, có thể khiến cao ngạo như Cơ Vĩnh Sinh, Thái Thượng Lão Quân cùng khen là biết Thiên Mệnh Đại Đế ghê gớm cỡ nào.

Tần Quân hầm hừ không phục:

- Hừ, sớm muộn gì trẫm sẽ giẫm Thiên Mệnh Đại Đế ở dưới chân!

Hệ thống bỗng vang lên gợi ý:

- [Đinh! Xúc phát nhiệm vụ chính: Đánh bại nhân vật chính thiên địa. Nhiệm vụ cụ thể: Bởi vì Thiên Mệnh Đại Đế là nhân vật chính thiên địa của thế giới này, túc chủ muốn đạp hắn sẽ dẫn đến tranh giành số mệnh. Nếu túc chủ có thể tự mình đánh bại Thiên Mệnh Đại Đế sẽ được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một cơ hội phó bản Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng!]

Tần Quân ngây người.

Nhân vật chính thiên địa?

Tần Quân thầm líu lưỡi, hèn gì Thiên Mệnh Đại Đế lợi hại như vậy.

Cái gọi là nhân vật chính thiên địa tức là thiên kiêu nhận thiên địa khí vận che chở, đặt trong truyện là nhân vật chính từng giây từng phút leo lên vị trí chí tôn vô thượng.

Liễu Nhược Lai là Vận Mệnh Chi Tử, nhận vận mệnh thiên vị, có thể xem như nhân vật chính.

Tần Quân chợt chú ý đến từ then chốt của nhiệm vụ:

- Khoan, tự mình đánh bại?

Tức là Tần Quân một mình khiêu chiến Thiên Mệnh Đại Đế?

Hệ thống trả lời:

- Đúng vậy, nếu một mình đánh bại nhân vật chính thiên địa sẽ có xác suất đánh cắp khí vận từ người đó.

Tần Quân đã hiểu, hắn không hoảng ngược lại hơi mong chờ.

Làm đế hoàng, hắn không cần ra tay, đa số chiến tranh do thuộc hạ ra trận, hắn lo khống chế toàn cục. Mỗi tội Tần Quân có trái tim không chịu cô đơn, nghĩ tới cảnh tự mình đánh bại Thiên Mệnh Đại Đế làm hắn hơi mong chờ.

Tuy thực lực của Tần Quân và Thiên Mệnh Đại Đế cách xa, nhưng tốc độ đột phá của hắn rất mau, một năm từ phàm nhân bò đến Kim Tiên cảnh, nhìn khắp thiên hạ tốc độ đột phá kiểu này có ai bằng hắn?

- Hừ! Thiên Mệnh Đại Đế, chờ bị trẫm đánh bại đi!

Trong khi Tần Quân suy nghĩ vẩn vơ thì Cửu U Âm Đế đã rời đi.

Bóng lưng Cửu U Âm Đế rất cô đơn, trận chiến này người thua lớn nhất là y.

Đường đường là hạng hai đương thời nhưng không làm gì Độ Ác, Nhiên Đăng, Kiếm Chủ, Thái Thượng Lão Quân được. Hôm nay qua đi Cửu U Âm Đế khó giữ vị trí hùng chủ hạng hai.

Tần Quân xoay người nói:

- Dọn dẹp chiến đấu đi, chôn huynh đệ đã chết, Nhan Vương thành chúng ta phải dời chỗ rồi.

Trận chiến này Nhan Vương Điện đã chết mấy trăm vạn binh sĩ, con số cụ thể không tính toán được.

Đám người Chân Võ Đại Đế chắp tay đáp:

- Tuân lệnh!

Đại quân Cửu U rút về, mặc kệ quá trình thế nào tóm lại Nhan Vương Điện thắng. Thiên Mệnh Đại Đế cũng không đánh bại Thái Thượng Lão Quân của Nhan Vương Điện được, đám thuộc hạ bọn họ rất vui vẻ.

Đám sinh linh xem cuộc chiến ở phía xa lục tục rời đi, họ đều rất hưng phấn. Đi ra ngoài thổi phồng về trận chiến này cũng có cảm giác thành tựu.

Các sinh linh hưng phấn chỉ muốn loan tin ra ngoài ngay:

- Nhan Vương Điện sắp vươn lên rồi!

- Hiển nhiên, sau ngày hôm nay hùng chủ hạng hai chắc chắn là Nhan Đế!

- Cửu U Âm Đế tội nghiệp, đại quân Cửu U mạnh đáng sợ nhưng Nhan Vương Điện càng mạnh.

- Hai bên binh lực cách xa, chẳng qua sức chiến đấu cao tầng của Nhan Vương Điện mạnh hơn.

- Ta rất muốn biết giữa Thiên Mệnh Đại Đế và Thái Thượng Lão Quân ai thua ai thắng.

Một cơn bão cuốn sạch thiên hạ sắp đến.

Tần Quân vừa trò chuyện với Thái Thượng Lão Quân vừa nghe hệ thống bỗng vang lên gợi ý:

- [Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Đánh bại Cửu U Chi Địa. Đạt được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao!]

Tần Quân nhoẻn miệng cười.

Đánh bại Cửu U Chi Địa?

Còn chưa tính!

Trong lòng Tần Quân có cán cân, dã tâm của hắn lớn hơn, hắn muốn thu phục Âm phủ.

Kiếm Chủ ở phía xa nhìn Tần Quân chăm chú một cái rồi rời đi.

Tần Quân nhìn bóng lưng Kiếm Chủ, sờ cằm suy tư. Vứt bỏ chuyện Kiếm Chủ quấy rối cuộc chiến thì hắn rất muốn thu phục gã.

Thái Thượng Lão Quân hỏi:

- Ngươi hứng thú với người đó?

Tần Quân gật đầu cười nói:

- Ừm! Lão Quân thấy hắn thế nào?

Thái Thượng Lão Quân vuốt râu nói:

- Kiếm tu không tệ, đáng để lôi kéo.

Thái Thượng Lão Quân bỗng rất mong chờ đi theo Tần Quân sẽ được thấy cái gì, trải qua điều gì.

Mệnh cơ không thể nói rõ đó không lẽ là cơ duyên thuộc về lão?

Đạt đến Đại La Thủy Tiên cảnh rồi muốn tiến bộ tu vi hơn nữa chỉ dựa vào khắc khổ tu luyện là rất khó khăn, phải tìm kiếm cơ duyên mới đột phá được.

Tần Quân đưa ra lời mời:

- Sau này Lão Quân đi bên trẫm đi. Không giấu gì Lão Quân, dưới tay trẫm có một tông sư không thua Lão Quân, nếu hai người gặp nhau có lẽ sẽ có thu hoạch.

Tần Quân nói tông sư ý chỉ Bồ Đề Tổ Sư.

Bồ Đề Tổ Sư có ký ức kiếp trước nhưng Tần Quân tin lão sẽ không nhiều chuyện muốn giúp Thái Thượng Lão Quân nhớ lại, dù lão có muốn cũng không làm được. Hai vị siêu cường giả có thể kiềm chế lẫn nhau.

Thái Thượng Lão Quân tò mò hỏi:

- A? Có thật không?

Giao lưu ngộ đạo với cường giả cùng đẳng cấp sẽ trợ giúp cho nhau.

Đến độ cao như bọn họ có tu hành riêng biệt, một số cảm ngộ đôi khi khiến người thực lực tăng vọt.

Xưa có đại năng ngộ đạo một xuân thu lập đất thành tiên.

Tần Quân cười nói:

- Khi đó trẫm sẽ tự mình dẫn Lão Quân đi gặp.

Đã lâu không đến viếng Bồ Đề Tổ Sư, sau này phải tìm thời gian đi làm thân mới được.

Cách cửu đế thiên hạ còn một thời gian, trong lúc trước chắc Nhan Vương Điện không có vấn đề gì. Tiếp theo Tần Quân phải chấp chưởng Thiên Đình Đại Tần. làm xong hàng loạt chi nhánh nhiệm vụ để lớn mạnh thế lực của mình. Sau này Thiên Đình Đại Tần, Nhan Vương Điện sẽ là thế lực lớn trong thiên hạ, sau khi Hùng Chủ bảng đổi mới Tần Quân định dùng hai thân phận vào mười hàng đầu.

Nhưng Tần Quân không dám chắc chắn, Thiên Đình Đại Tần hay Nhan Vương Điện đều ít có vực dưới quyền, tiếp theo nên tấn công các vực, mở ra đường tranh bá.

Tần Quân cười nói:

- Lão Quân, chúng ta về thành rồi trò chuyện tiếp đi.

Tần Quân dặn dò đám chấp sự Nhan Vương Điện đứng canh một bên, sau đó mang theo Thái Thượng Lão Quân bay về Nhan Vương thành.

Quá nhiều binh sĩ chết trận, Tần Quân không định chôn ngay tại chỗ rồi thôi, còn phải an ủi người thân của đám lính, họ không thể chết vô ích.

Tần Quân luôn phóng khoáng với thuộc hạ, dù sao người ta liều mạng vì hắn, có cho nhiều tài phú hơn cũng không so sánh được.

Ít nhất Tần Quân tin như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.