- Tàn bạo như vậy sao?
Lục Áp đạo nhân nuốt nước miếng, một vị thánh tôn trong thời gian ngắn vậy mà bị Dương Tiễn xé xác?
Ngay cả Tần Quân cũng nhịn không được được mà co quắp khóe miệng, biểu hiện của Dương Tiễn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Chẳng lẽ đây chính là sự khủng bố của Chiến Thần Chi Nộ?
Bồ Đề Tổ Sư vuốt râu cảm thán.
- Bây giờ, Dương Tiễn mới xứng đáng với hai chữ Chiến Thần!
Huyền Đô chỉ im lặng, tâm tình bây giờ của hắn vô cùng phức tạp, bị một vãn bối vượt qua, trong lòng ngoài trừ có khiếp sợ thì còn có sự xấu hổ.
Thánh nhân vừa chết, Lôi Vân bỗng dưng cuồn cuộn tụ tập đến.
Trong hư vô vũ trụ bỗng nhiên có sấm sét vang dội, khiến cho những người đang chiến đấu phải ngẩng đầu lên nhìn.
Thường Đức đại tiên chết thảm bị không ít người thấy, tin tức nhanh chóng được truyền đi.
- Thường Đức đại tiên chết rồi?
- Nói bậy! Không phải là thánh nhân bất diệt sao?
- Nhưng người kia cũng là một thánh nhân đấy!
- Thánh nhân cũng chết sao? Ra chỗ khác chơi đi!
- Ta không tin! Thường Đức đại tiên có pháp lực vô biên, sao có thể vẫn lạc được?
Tin tức trong Thánh Môn truyền đi rất nhanh, các trưởng lão cũng ngạc nhiên không thốt nên lời.
Nhóm Thần Ma thì sợ hãi và thán phục sự mạnh mẽ của Dương Tiễn.
Vừa thành thánh đã chém giết một thánh nhân, từ trước đến nay chỉ có một người!
Vũ Tiêu kiếm tôn cực kì hận Dương Tiễn, nhưng khi đối mặt với sát khí ngút trời của Dương Tiễn, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Dương Tiễn lắc lắc cổ, cười lạnh, máu đông trên mặt bắt đầu tróc ra, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Vân cuồn cuộn đã bao trùm mấy chục tỉ dặm trong không gian, Thiên Uy khủng bố làm cho tất cả mọi người sợ hãi.
Giết Thánh, đây chính là việc chống lại trời!
Hơn nữa, Dương Tiễn vốn không phải là người trong thế giới này.
- Ông trời, ngươi cũng muốn diệt Bản Quân?
Dương Tiễn cười lạnh, hắn nâng tay trái lên, pháp lực cuồn cuộn ngưng tụ thành một thanh Tam Tiêm Đao.
Hắn không chỉ muốn giết Thánh!
Còn muốn tiếp tục giết!
Giết sạch Ngũ Thánh Thánh Môn!
Một tiếng đùng đoàng vang xa ——
Một Cự Lôi vạn trượng từ trên trời đánh xuống, làm cho Vũ Tiêu kiếm tôn và Thanh Long Thuỷ Tổ phải sợ hãi rút lui, Thiên Lôi đánh vào người Dương Tiễn, giống như một hạt bụi bị hồng thủy bao phủ.
Tuy nhiên, sau khi Thiên Lôi tiêu tán, tóc tai của Dương Tiễn vẫn không bị hư hại chút nào.
Vết máu khô trên người hắn tróc ra, để lộ bắp thịt trắng nõn(??), có cảm giác cực kì mạnh mẽ.
Dương Tiễn lắc lắc tóc dài, nhìn chằm chằm Vũ Tiêu kiếm tôn, sau đó nhe răng cười nói.
- Ngươi muốn chết như thế nào?
Bá đạo!
Mạnh mẽ!
Ngay cả Tử Đạo cũng không nhịn được phải cảm thán.
- Tiểu tử này có tiền đồ, rất có phong cách của Cơ Bất Bại!
Dương Tiễn rất tự tin cuồng.
Cơ Bất Bại là do huyết dịch, cuồng đến mức xem vạn vật như kiến hôi.
Nếu hai người đấu với nhau, khí thế đúng là nghiền ép.
Tần Quân thấy mừng rỡ, Dương Tiễn càng cường thế thì càng tốt, hắn nhịn không được hô to.
- Dương Tiễn, tùy tiện giết đi! Không cần phải nhịn!
Về chuyện có chọc giận Thiên Đạo hay không, Tần Quân không quan tâm!
Trước khi đến thế giới này Thần Thoại Hệ Thống đã nói, nhiệm vụ của hắn chính là chinh phục toàn bộ vũ trụ!
Ngay cả Thiên Đạo cũng không dẫm được, sao Tần Quân có thể khiêu chiến vận mệnh được?
- Được!
Dương Tiễn hét lên, lập tức phóng người về phía Vũ Tiêu kiếm tôn.
Mặc dù hắn mới tiến giai vào Thánh Nhân cảnh sơ kỳ, nhưng nếu mượn thuộc tính đặc thù của Chiến Thần Chi Nộ, hắn có khả năng khiêu chiến Thánh Nhân cảnh trung kỳ!
Thường Đức đại tiên chính là Thánh Nhân cảnh sơ kỳ, cho nên bị hắn bóp chết như con kiến.
Nhưng Vũ Tiêu kiếm tôn lại khác, hắn là Thánh Nhân cảnh trung kỳ mạnh mẽ, Dĩ Sát Thành Đạo, lực lượng chiến đấu cực mạnh.
Nếu lúc trước không bị Cơ Bất Bại và Tử Đạo thay nhau cuồng ẩu, hắn sẽ không sợ đến vậy.