Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 662: Chương 662: Đạp thụ vương




Phải nhắc đến là trong truyện Bảo Liên Đăng, Trầm Hương phá núi cứu mẫu thật ra là diễn biến từ câu chuyện Dương Tiễn ở Đào sơn cứu mẫu. Chẳng qua Dương Tiễn từ nhân vật chính biến thành nhân vật phản diện, chuyện này cũng rất mỉa mai.

Tần Quân híp mắt hỏi:

- Có nắm chắc đối phó thụ yêu bên dưới không?

Tần Quân kích động thầm nghĩ:

- Mau đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Dương Tiễn!

Vừa dứt lời một màn sáng chỉ mình Tần Quân trông thấy hiện ra trước mắt.

[Dương Tiễn, đến từ truyền thuyết thần thoại.

Thân phận: Nhị Lang Thần, Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân, Chiêu Huệ Hiển Thánh Nhân Hữu Vương, Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân.

Tu vi: Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ.

Công pháp: Bát Cửu Huyền Công. Kim Đan Đại Đạo.

Thần thông: Thiên Địa Sát bảy mươi hai biến. Sơn Băng Địa Liệt. Chí Địa Vi Cương. Túng Địa Kim Quang. Phá Tà Thiên Nhãn.

Pháp bảo: Đao chiến thần ba mũi nhọn. Trảm Ma kiếm. Khai Sơn phủ. Phược Yêu tác.

Độ trung thành: 100 (Max 100)]

Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ!

Tần Quân hít thở dồn dập, quan trọng nhất là độ trung thành đạt điểm tuyệt đối, trung thành tuyệt đối!

Dương Tiễn lướt qua một đại cảnh giới so với Thần Ma khác, xếp hạng hai. Chung Quỳ chỉ mới là Thái Ất Tán Tiên cảnh trung kỳ. Dịch lão đầu là Ma Hoàng mà chỉ đến Thái Ất Tán Tiên cảnh hậu kỳ, gã thật sự vô địch rồi!

Dương Tiễn cười to bảo:

- Thuộc hạ sẽ đi diệt nó ngay!

Trong giọng nói của Dương Tiễn cuồng làm Kim Thiền Tử, Trư Bát Giới đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.

Hai người liên hợp lại cũng không trấn áp được Dương Tiễn.

Mắt Liễu Nhược Lai sáng rực đảo tới đảo lui Dương Tiễn và Tần Quân. Khí thế của Dương Tiễn khiến Liễu Nhược Lai cảm giác gã là người mạnh nhất đương thời, nhưng làm nàng giật mình nhất là thái độ Dương Tiễn đối với Tần Quân.

Nhân vật khủng bố như vậy mà ngoan ngoãn phục tùng Tần Quân?

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Dương Tiễn như sao băng xé rách không khí, rơi vào thành. Cùng với tiếng nổ vang lên, cát bụi cuồn cuộn, cuồng phong rít gào. Tần Quân vội bay lên cao hơn, Liễu Nhược Lai tu vi yếu nhất sợ hãi ôm chặt cánh tay hắn.

Cát bụi bốc lên cao mấy ngàn thước như muốn bao trùm cả mặt đất, khó thể tưởng tượng lực xung kích của Dương Tiễn mạnh đến mức nào.

Tần Quân căng thẳng siết chặt hai nắm tay, hy vọng Dương Tiễn đừng làm hắn thất vọng. Dương Tiễn không chỉ là át chủ bài đối phó La Thụ Yêu Vương, cũng là mũi nhọn đấu với Dạ Đế.

Mặt đất rung bần bật, tiếng hét của vô số oán linh bàn vang lên:

- A a! Cứu giúp ta!

- Ác ma, để ta chết đi!

- A a a! Tại sao đối xử với chúng ta như vậy? Ông trời bất công!

Những tiếng quỷ khóc sói tru làm đám người Tần Quân da đầu tê dại. Liễu Nhược Lai núp sau lưng Tần Quân không dám ló đầu nhìn.

Tần Quân nghe mà tim như thắt lại, nếu không có bọn họ thì dân chúng của tòa thành này chết không được siêu sinh. Nếu vực chủ ở Đông Viêm Vực biết chuyện cũng sẽ tìm cách giấu nhẹm, vì La Thụ Yêu Vương quá mạnh.

Vù vù vù vù vù!

Những cọng dây leo khủng bố đường kính hai trượng chui lên từ đất cát như vô số con giao long lăn lộn. Tần Quân hết hồn lại bay cao hơn, sợ bị quấn trúng.

Dương Tiễn lạnh lùng quát:

- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!

Thân thể Dương Tiễn vươn cao đụng tan cát bụi. Trong biểu tình khó tin của Liễu Nhược Lai, thân hình Dương Tiễn rất nhanh cao hơn bọn họ, cao cỡ vạn trượng, đám người Tần Quân phải ngước đầu nhìn.

Dương Tiễn cao vạn trượng đầu đội trời chân đạp đất, khom người chộp bên dưới bứt một cọng dây leo, trong phút chốc đất rung núi chuyển.

Dương Tiễn quát to:

- Lên cho bản quân!

Một tay Dương Tiễn kéo dây leo muốn túm La Thụ Yêu Vương giấu dưới đất lên, thân thể thành thánh làm lực lượng của gã kinh khủng biết bao, chậm rãi kéo La Thụ Yêu Vương ra khỏi mặt đất.

Đám người Tần Quân nuốt nước miếng nhìn.

Tần Quân hỏi thầm:

- Dương Tiễn thật sự chỉ có sức chiến đấu Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ?

Hệ thống giải thích rằng:

- Không chỉ như vậy, Dương Tiễn và Tôn Ngộ Không giống nhau đều thần thông quảng đại, thân thể mạnh mẽ, có thể chiến đấu vượt cấp. Dương Tiễn đỉnh cao thậm chí có thể tranh phong với cường giả Đại La cảnh.

Đại La cảnh!

Tần Quân rúng động. Kiếp trước Tần Quân đọc nhiều về Đại La cảnh qua các tiểu thuyết, thấy nhiều nhất là Đại La Kim Tiên.

Cường giả Đại La cảnh trong thế giới này có thể xúc phát hậu đại sinh ra thánh khí. Ví dụ lúc trước gặp Trần Thư Lễ, tiểu tử này thiên phú tu tiên không tốt nhưng người có hạo nhiên chính khí, hiện giờ đã vào Thiên Đình Đại Tần hiệu lực, chức quan lên cấp nhanh đến mức nhiều quan viên chắt lưỡi.

Nghe nói Dương Tiễn tương đương với cường giả Đại La cảnh trong truyền thuyết làm Tần Quân kích động.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dương Tiễn đã rút La Thụ Yêu Vương ra. Đám người Tần Quân cúi đầu nhìn, cùng hút ngụm khí lạnh.

La Thụ Yêu Vương cao mấy ngàn trượng, to lớn như Sáng Thế Thần Thụ. Nửa trên hình người, không thấy rõ là nam hay nữ, nửa người dưới là rễ cây, có vô số nhánh. Hai tay La Thụ Yêu Vương hóa thành nhánh cây không đếm hết, nhìn gần thì những cành cây treo các xác chết, có đủ nam nữ già trẻ, đa số xác đã thành thây khô, rất kinh dị.

Nhìn sơ rậm rạp không đếm hết xác chết, những tiếng quỷ hú gào thét phát ra từ xác chết.

Hình ảnh vô cùng thê thảm.

Tần Quân nghiến răng nghiến lợi nhìn, đặc biệt biểu tình tuyệt vọng đau khổ của xác chết làm lòng hắn như bị dao cắt.

Hai tay Liễu Nhược Lai che mặt, nhìn qua kẽ tay:

- Đáng giận, yêu ma này quá độc ác!

Cảnh tượng bên dưới như chốn địa ngục làm Liễu Nhược Lai không rét mà run.

Kim Thiền Tử ngồi xếp bằng trên tầng mây không ngừng niệm kinh.

Trư Bát Giới tim đập chân run nhìn, muốn trợ giúp Dương Tiễn nhưng hơi thở của La Thụ Yêu Vương làm gã sợ không dám ra tay.

La Thụ Yêu Vương há mồm thản nhiên nói:

- Dám quấy nhiễu yên tịnh của ngô, ngô sẽ hút khô tinh phách của ngươi, làm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Mấy chục dây leo như thương long quất vào Dương Tiễn. Gã cao vạn trượng to lớn hơn La Thụ Yêu Vương một mảng, Dương Tiễn giơ đao chiến thần ba mũi nhọn đập xuống.

Ầm!

Đao chiến thần ba mũi nhọn chém vào thân cây của La Thụ Yêu Vương, thế lớn lực mạnh như muốn phá núi chặt biển.

Đất đai rừng cây trong mười dặm sụp xuống, cát bụi mù mịt muốn nhấn chìm cả thiên địa.

Đám người Tần Quân bị gió thổi lắc lư trên không trung, trước vĩ lực thế này bọn họ tựa chiếc lá trong cơn bão, nhỏ bé mà yếu ớt.

Dương Tiễn mở ra con mắt thứ ba, Phá Tà Thiên Nhãn:

- Yêu nghiệt, ngươi tàn sát nhân tộc, tội ác tày trời! Hôm nay bản quân đại biểu Thánh Đế diệt ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.