Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 299: Chương 299: Địa phương thần bí (2)




Thật ra trong lòng hắn cũng có chút bi thương. Thời điểm vừa bái nhập Tần Quân, hắn vẫn là người mạnh nhất. Tuy rằng sau đó Thái Bạch Kim Tinh gia nhập trấn áp hắn, nhưng hắn vẫn không thể khinh thường. Vậy mà càng về sau này, dần dần có cường giả gia nhập, Địa Tiên Cảnh, Thiên Tiên Cảnh, Chân Tiên Cảnh...

Thế gian chuyện thê lương nhất, cùng lắm cũng chỉ như thế này. Còn chưa phóng ra ánh sáng đã bị đào thải.

- Nếu cao tăng có ý tưởng này, vậy ta cám ơn ngươi trước!

Tần Quân vui mừng cười nói. Cục diện như vậy hắn đã sớm dự liệu được. Chỉ có điều hắn tin tưởng theo thế lực của mình càng lúc càng lớn. Mỗi một vị Thần Ma bị triệu hồi ra, đều có thể phát huy tác dụng. Khác nhau ở chỗ địa vị cao hay thấp mà thôi.

- Được rồi. Chuẩn bị chỉnh đốn quân ngũ. Ngày mai chúng ta liền khởi hành đi tới vương quốc Càn Nguyệt!

Tần Quân đứng dậy cười nói.

Trên mặt Thái Bạch Kim Tinh, Lý Bạch, Sa Ngộ Tĩnh, Lý Nguyên Phách, Hồng Hài Nhi, Hạo Thiên Khuyển, Đát Kỷ, Tiểu Ly đều lộ ra nụ cười mỉm. Tiếp theo đúng là thời điểm bọn họ thật sự oai phong một cõi.

...

Sau nửa canh giờ, Tần Quân đi tới phủ viện của Chúc Nghiên Khanh.

Hai người ngồi ở bên trong tiểu đình bắt đầu uống trà. Gió nhẹ thổi qua, cây dương tung bay, có một hồi ý cảnh khác.

Chúc Nghiên Khanh liếc mắt nhìn gương mặt tươi cười Tần Quân một cái, hỏi:

- Nói đi. Có chuyện gì? Nếu như không có chuyện gì, chỉ sợ ngươi chắc chắn sẽ không một mình tới tìm ta.

Cho nên âm thanh lạnh lùng như cũ, nhưng Tần Quân lại nghe ra một tia u oán.

- Hắc hắc, ta đây không phải là vội vàng sao? Ta ngay cả Đát Kỷ và Tiểu Ly cũng chưa từng có thời gian để ý tới.

Tần Quân mặt dày cười nói. Quả thực là như vậy. Bởi vì Tiểu Ly và Đát Kỷ sẽ chủ động đi theo hắn, bưng trà đưa nước, bóp vai đấm lưng, thoải mái muốn lật trời.

Chúc Nghiên Khanh đảo mắt, rõ ràng không tin.

Tần Quân giả ho khan một tiếng, sau đó nghiêm mặt nói:

- Vương quốc Ngô Kỳ đang tấn công vương quốc Càn Nguyệt chúng ta.

Lời này vừa nói ra, khóe miệng Chúc Nghiên Khanh hơi cong lên. Nàng tất nhiên hiểu rõ ý tứ của Tần Quân. Hắn không phải tới tố khổ, mà là nói cho nàng biết hắn muốn chinh phục vương quốc Ngô Kỳ.

- Ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần suy nghĩ tới ta. Ta mặc dù là đệ tử Viêm Kình Tông, nhưng ta không phải là người của vương quốc Ngô Kỳ. Ta đến từ nơi khác.

Chúc Nghiên Khanh khẽ nói một tiếng. Nàng đối với vương quốc Ngô Kỳ hoàn toàn không có chút tình cảm nào. Nghe được Tần Quân nói vậy, trong lòng nàng vẫn có một ít vui sướng. Bởi vì Tần Quân suy nghĩ đến tâm tình của nàng.

Không phải là người của vương quốc Ngô Kỳ?

Tần Quân ngẩn người. Lúc này hắn mới phát hiện mình đối với Chúc Nghiên Khanh cũng không hiểu rõ được bao nhiêu. Thậm chí có thể là rất ít.

- Nàng tới từ chỗ nào?

Tần Quân tò mò hỏi.

- Một nơi ngươi không biết.

Chúc Nghiên Khanh thần bí nói.

Trời ạ!

Tần Quân trợn tròn hai mắt. Lão tử chẳng lẽ gặp phải cốt truyện máu chó, âm mưu?

Chẳng lẽ Chúc Nghiên Khanh đến từ một thần bí thế lực siêu nhiên, vì cưới Chúc Nghiên Khanh, sau này hắn còn phải từng trải cùng nên thế lực dài dằng dặc đấu tranh năm tháng?

Nội dung vở kịch tiểu tử nghèo gặp phải nữ nhà giàu bản nâng cấp!

- Ngươi đang suy nghĩ cái gì?

Chúc Nghiên Khanh hồ nghi hỏi, đôi mắt mỹ lệ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Quân. Trong đáy mắt nàng hiện lên một tia ngay tình ý cả Tần Quân cũng không có cách nào nhận thấy được.

- Ta dường như thấy được số phận.

Tần Quân miễn cưỡng cười vui nói.

Số phận?

Chúc Nghiên Khanh trợn trừng mắt. Tần Quân không giống với các sư huynh đệ nàng gặp ở Viêm Kình Tông g. Khôi hài hóm hỉnh. Khi thì sắc mặt tiểu nhân, khi thì khí phách nghiêm nghị. Nàng bình thường đều luôn suy đoán mặt nào của Tần Quân mới là tính cách thật sự của hắn. Trong quá trình chung đụng, nàng dần dần trầm mê hắn. Loại cảm giác này rất tốt đẹp, khiến cho nàng rất mê luyến.

- Nói mau, nàng rốt cuộc đến từ chỗ nào?

Tần Quân bỗng nhiên cù vào nách Chúc Nghiên Khanh. Nàng cả kinh hoa dung thất sắc, liền vội vàng đứng lên.

- Ngươi...

Chúc Nghiên Khanh tức giận đến toàn thân run rẩy. Lúc này Tần Quân mới ý thức được nữ nhân thế giới này đều rất bảo thủ, đụng vào da thịt có trái với lễ tiết.

Đã như vậy, nhiều lắm là chăm sóc dạy bảo!

Nghĩ tới đây, Tần Quân nhanh chóng đứng dậy ôm nàng vào lòng. Hắn là tu vi Thuế Phàm Cảnh tầng bốn, Chúc Nghiên Khanh là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong làm sao có thể phản kháng được?

- Ngươi... Mau buông...

Chúc Nghiên Khanh xấu hổ đến mức vành tai đều hồng. Tần Quân chết sống không buông tay, nhưng cũng không có hành động tiến thêm một bước, thích hợp là tốt rồi. Quá gấp chỉ gây ra phản ửng ngược lại.

Kỹ thuật của lão tài xế dĩ nhiên như lửa thuần thanh!

- Nói đi, nàng tới từ chỗ nào.

miệng Tần Quân ghé vào sát bên tai Chúc Nghiên Khanh nhẹ nói. Khi hít thở phát sinh hơi nóng khiến cho Chúc Nghiên Khanh nổi da gà.

Mệnh Cơ Xa ở dưới vòng vây của quân đoàn Long Khởi nhanh chóng đi tới phía trước. Không có người nhà của binh sĩ làm ảnh hưởng, tốc độ quân đoàn đi tới tất nhiên nhanh hơn rất nhiều.

Tần Quân ngồi tĩnh tọa ở trên một chiếc giường hẹp gần đó bộ dạng rất thoải mái. Trên đỉnh đầu có đài che nắng làm bằng phủ thủy. Đám người Đát Kỷ cũng ngồi ở trên ghế của mình. Đỉnh chóp Mệnh Cơ Xa tương đương với lầu các. Nhất là trải qua ý kiến cải tạo của Tần Quân, đơn giản trở thành nhà xe du lịch. Nếu như đặt ở địa cầu, tuyệt đối sẽ bán chạy.

Đội quân phía sau Thương Lam Vương Đô cách bọn họ càng lúc càng xa.

Tần Quân mở mắt, nhìn dãy núi phía trước. Trong lòng hắn đầy xúc động. Hôm qua hắn hỏi Chúc Nghiên Khanh nửa ngày, nàng chết sống cũng không nói ra lai lịch của nàng, chỉ tiết lộ quê hương nàng cách vương quốc Ngô Kỳ rất xa. Xa đến mức người bình thường cả đời cũng khó có thể đến được.

Chuyện này khiến cho hắn buồn bực một đê. Lòng hiếu kỳ của con người nếu không có cách nào thỏa mãn, lại giống như trái tim bị mèo cào.

Không quan tâm Chúc Nghiên Khanh đến từ phương nào, Tần Quân cũng không lo lắng. Binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn. Nếu chẳng may tộc nhân của nàng nhìn thấy được hắn soái như vậy, có lẽ sẽ không làm khó dễ đi?

Lại thời điểm Tần Quân đang miên man bất định, Thái Bạch Kim Tinh đi tới, nhỏ giọng nói:

- Điện hạ, Bạch Mãnh Hổ dẫn theo các đệ tử của hắn lặng lẽ đi theo quân đoàn. Có ngăn cản bọn họ hay không?

Bạch Mãnh Hổ tuy rằng ẩn chứa huyết mạch thần thú, nhưng mọi người đều không có cách nào kích hoạt nó. Các những đệ tử kia của hắn cũng vậy. Huyết mạch loãng, thậm chí không có. Cho nên tương đương với giai đoạn nửa phế. Bạch Mãnh Hổ mạnh nhất chỉ có tu vi Kim Đan Cảnh tầng chín, tác dụng không lớn. Cho nên liền bị Tần Quân để ở lại Thương Lam Vương Đô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.