- Đúng vậy! Đó là bảo vật của Địa Viên Tộc, tên là Địa Tâm Hoa, đánh cắp nó sẽ khiến Địa Viên Tộc phát cuồng, Địa Viên là man thú sống quần cư, dù là cường giả Thiên Tiên cảnh khi gặp phải thì cũng đành rút lui! Mau đưa nó cho ta!
Tu sĩ giục giã.
Cùng lúc đó, tên tu sĩ còn lại cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Triệu Vân.
Ánh mắt Tần Quân lóe lên, hắn cười lạnh:
- Đưa cho các ngươi sao, các ngươi định làm gì?
- Đương nhiên là trả lại!
Tên tu sĩ nói như đinh đóng cột.
Triệu Vân rốt cuộc đã hiểu ra mọi chuyện, bảo sao hai tên này liều sống liều chết để quấn lấy gã, ra là vì cây thiên tài địa bảo này.
Gã nhìn về phía Tần Quân theo bản năng, muốn Tần Quân quyết định, dù sao cây này gã vốn muốn tặng cho Tần Quân.
- Giết chúng đi!
Tần Quân trầm giọng nói.
Dựa vào Trận Đạo Bí Tự để thăm dò, hắn biết được hai tu sĩ này định bụng rằng cầm được Địa Tâm Hoa rồi sẽ dựa vào không gian quyển trục để tháo chạy, bỏ mặc họ chết trong miệng lũ Địa Viên Tộc này.
- Tuân lệnh!
Triệu Vân ném Địa Tâm Hoa cho Tần Quân rồi phóng cây thương về phía hai tên tu sĩ.
Mũi thương vừa lóe, pháp lực màu trắng chỉ trong nháy mắt đã bọc quanh thân nó, cây thương lao vút đi như mũi tên rời khỏi cung, nhanh đến mức hai tu sĩ kia không kịp có phản ứng gì.
Sau khi đón được Địa Tâm Hoa, Tần Quân cũng ngạc nhiên nhìn về phía Triệu Vân, giờ Triệu Vân như hóa thành một thể với cây ngân thương trong tay, cùng xé tan không khí, ngay ở giây tiếp theo, hai tên tu sĩ cảm thấy yết hầu mình đau nhói một cái, Triệu Vân trước mặt đã mất tăm mất tích đâu rồi.
Lại chớp mắt cái nữa, Triệu Vân bỗng nhiên xuất hiện phía sau chúng, trong khí hai kẻ nọ còn chưa hết kinh ngạc.
Hai tiếng phụt vang lên.
Máu từ yếu hầu chúng văng tung tóe cùng một lúc, cảnh này khiến Tần Quân và Kỳ Tà đứng xem không khỏi sửng sốt, đồng tử rụt lại.
Họ đều không thấy rõ màn ra chiêu khi nãy của Triệu Vân là như thế nào, rõ ràng là gã không hề tiếp xúc với hai tên tu sĩ kia, ấy vậy mà lại có thể cắt đứt cổ chúng.
Triệu Vân xoay người, tiếp tục đâm thêm một thương nữa vào không trung, khiến nguyên thần vừa định chạy trốn của hai tên tu sĩ hoàn toàn tan biến!
Tu sĩ Địa Tiên cảnh chỉ cần chưa bị hoàn toàn tiêu diệt thì vẫn có cơ hội cho nguyên thần rời khỏi cơ thể, để đợi thờ cơ đoạt xá, trùng sinh.
Nhưng Triệu Vân chẳng hề cho chúng có cơ hội sống lại!
Hai luồng khí vận nhanh chóng chui vào trong cơ thể gã, thi thể của hai tu sĩ cũng mau chóng quỵ xuống.
Ầm rầm rầm ——
Địa Viên Tộc lao tới như vũ bão, chúng cách Tần Quân và hai người khác càng lúc càng gần, Tần Quân để ý thấy rằng đám vượn này không chạy trên đất, mà thi nhau bật nhảy, mỗi cú nhảy có thể phóng được cả trăm mét.
- Bệ hạ, chúng ta rút lui sao?
Triệu Vân quay sang hỏi Tần Quân.
- Đinh! Nhận được nhiệm vụ cưỡng chế – Thu lượm Địa Tinh! Nội dung cụ thể của nhiệm vụ: Địa Tinh là một loại kỳ thạch, trải qua không biết bao năm tháng trong Quan Thiên Giới, trở thành Địa Viên, giết Địa Viên, Địa Tinh trong cơ thể nó sẽ rơi ra. Nếu túc chủ thu thập được mười vạn viên Địa Tinh sẽ đạt được một lần triệu hoán Thần Ma cùng một lần rút thăm trúng thưởng! Nếu nhiệm vụ thất bại, cấp bậc của túc chủ sẽ giảm xuống ngũ cấp, thời gian hoàn thành nhiệm vụ là một ngày!
Tiếng thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Tần Quân, khiến hắn không khỏi chửi thề trong lòng.
Cái đệch!
Quá trớn rồi đấy!
Chẳng nhẽ Địa Tinh cũng giống Giác Tỉnh Thạch, hữu ích với hệ thống?
Tần Quân rủa thầm trong lòng, khi nhận được nhiệm vụ nhánh tham gia Quan Thiên Đại Hội, từng được nhắc rằng từ nhiệm vụ này có thể diễn sinh ra các nhiệm vụ thu thập khác, không ngờ cái nhiệm vụ này lại tới nhanh như thế.
- Tử Long, ngươi có dám chiến với Địa Viên Tộc?
Tần Quân rút Ngân Long Tru Hồn Thương ra, cười hỏi, Kỳ Tà nghe vậy há hốc mồm đầy kinh ngạc.
Đám vượn này nhiều không đếm xuể, ngươi muốn đâm đầu vào chỗ chết sao?
Kỳ Tà đang thầm mắng Tần Quân rằng không biết có phải kẻ này hồ đồ không, thì chợt nghe Triệu Vân đáp:
- Sao lại không dám!
Lại thêm người này nữa, Kỳ Tà nhịn không được, bèn khuyên:
- Hai người đừng bốc đồng! Chúng nó đều là ngũ giai yêu thú đó!
Tần Quân mỉm cười với gã, rồi cầm cây thương, xoay người bay đi.
Không phải trẫm tự cao tự đại!
Mà là bị hệ thống hãm hại!
Tần Quân đau đớn lắm mà không nói nên lời, thôi thì đành vờ như kiên cường lắm vậy, không được mất mặt!
Triệu Vân thét dài một tiếng, hào hùng khôn kể, rồi gã hóa thành một mũi nhọn, phóng về phía Địa Viên Tộc.
Hai kẻ này lao đi cực nhanh, bay qua bay lại đan xen, giống như hai luồng khí chao liệng, Kỳ Tà nhìn mà bồn chồn như kiến bò trên chảo nóng.
- Hai kẻ điên! Kẻ điên!
Kỳ Tà giận dữ mắng, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, gã không trốn mà cứ đứng xoắn xít một chỗ.
Cùng lúc ấy, cách đó vài dặm cũng có không ít tu sĩ đi ngang qua, cảm nhận được cái khí thế hừng hực của Địa Viên Tộc, ai nếu đều hít một hơi đầy sợ hãi.
- Đó là gì thế?
- Thì ra là Địa Viên Tộc! Là man thú nổi danh trong Quan Thiên Giới, không có lý trí, hung dữ vô cùng!
- Chuyện gì xảy ra thế? Phía bên kia có hai vị không nề hà sống chết, dám lao về phía Địa Viên Tộc!
- Chúng ta nhất quyết không được lại gần, Địa Viên Tộc mạnh vô cùng, tốc độ sánh ngang với tu sĩ Địa Tiên cảnh!
Tần Quân không chú ý tới những kẻ đứng nhìn từ xa, phía ngoài cơ thể hắn nhanh chóng biến thành kim sắc, tay phải hắn rút Thất Tinh Kiếm ở bên hông ra.
Tay trái Ngân Long Tru Hồn Thương, tay phải Thất Tinh Kiếm!
Trải qua hai ngày tu luyện, hắn đã quen với cách chiến đấu này, nhất là sau khi đạt được Trận Đạo Bí Tự thì chuyện nhất tâm lưỡng dụng đối với hắn chẳng có chút khó khăn nào.
Khoảng cách giữa đôi bên càng lúc càng gần!
Tần Quân hét lên giận dữ một tiếng, mũi thương phóng ra, chỉ trong nháy mắt, long khí tràn khỏi cơ thể hắn, quấn quanh thân Tần Quân, tiếp đó, hắn phóng thẳng mũi thương về phía con Địa Viên Vương trước mặt.
Keng ——
Ngân Long Tru Hồn Thương đâm trúng bàn tay của Địa Viên Vương, cú va chạm này tạo ra tiếng sắc lẻm khi hai thứ kim loại đụng vào nhau, kế đó, máu tươi vung vãi, tay của Địa Viên Vương bị thương, buộc phải rụt lại, bàn tay lành lặn của nó bổ về phía Tần Quân, định rằng phải đập cho hắn bẹp dí.
Dựa vào khả năng tiên đoán, Tần Quân linh hoạt né được cú đòn đó, long khí quay chung quanh cơ thể đánh thẳng vào đầu của Địa Viên Vương, sức mạnh quá lớn, đẩy lui cả cái thân hình lừng lững như ngọn núi của Địa Viên Vương.