Đám đệ tử Thánh Tông đều trốn ở trong phòng run sợ nhìn về phía cửa số, sau đó giật mình bật thốt, ở dưới uy áp của Tử Hán Hầu, toàn bộ Thánh Tông Phong nháy mắt liền rung chuyển, giống như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
- Run rẩy đi! Sợ hãi đi! Tuyệt vọng đi!
Tử Hán Hầu đưa mắt nhìn về phía đám người Tần Quân ngạo mạn cười nói, khiến cho không khí âm trầm trong trời đất lại càng lớn hơn.
Đệ tử Thánh Tông thậm chí không ít người ở Thánh Thành nghe thấy thanh âm của gã thì đều cảm thấy sợ hãi run rẩy, không thể làm được gì, phối hợp cùng dị tượng trên trời, cùng với lời nói kinh khủng của gã, phần lớn mọi người đều rất khó mà giữ nổi bình tĩnh.
Huống hồ gì Tử Hán Hầu lại còn là cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh, uy áp do gã phát ra dù là cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh cũng rất khó mà cản nổi, huống hồ gì phần lớn người ở Thánh Thành đều chỉ ở dưới Chân Tiên cảnh.
Tần Quân nghe thấy thì cảm thấy câm nín không còn gì để nói, đầu óc của ngươi có bệnh à?
Bất quá hắn cũng có thể hiểu được tâm lý của Tử Hán Hầu, theo như Tử Hán Hầu thấy thì ở Nam Vực này không thể nào có ai mạnh hơn gã được, chỉ riêng cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh thôi, phóng mắt nhìn khắp Nam Vực này cũng chỉ có vài người, căn bản không thể nào sinh ra một vị cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh được.
Đi tới nơi gã có thể tùy ý muốn làm gì thì làm thế này, Tử Hán Hầu có càn rỡ thì cũng là chuyện thường tình, chỉ là Tần Quân nhìn kiểu gì cũng thấy tâm lý của gã có chút biến thái.
- Cửu Linh Nguyên Thánh! Xử lý hắn đi!
Tần Quân nói với vẻ không kiên nhẫn, xử lý gã?
Đám người Dịch lão đầu, Sa Ngộ Tịnh, Thổ Hành Tôn và Hằng Nga đều kinh ngạc nhìn về phía Cửu Linh Nguyên Thánh, gã lợi hại tới như vậy sao?
Tử Hán Hầu và Thánh Hoàng cũng không hiểu lắm, nhưng Tử Hán Hầu cũng không càn rỡ tiếp nữa, mà giơ tay lên, gương mặt khổng lồ khe khuất bầu trời kia hạ xuống, khiến cho người ta sinh ra một loại cám giác kinh hãi giống như trời sắp sập vậy.
Cửu Linh Nguyên Thánh cười lạnh một tiếng, đột nhiên rướn cổ lên, đầu sư tử nhanh chóng biến thành lớn, không tới một giây sau thì trực tiếp tăng lớn lên gấp vạn lần, há miệng ngoạm tới.
Trong nháy mắt, đồng tử của Tử Hán Hầu co rụt lại, sắc mặt vừa mới thay đổi một cái đã bị Cửu Linh Nguyên Thánh nuốt gọn, thậm chí gương mặt màu tím khổng lồ ở phía sau lưng của gã cũng bị Cửu Linh Nguyên Thánh cắn hơn một nửa.
Tựa như bầu trời nháy mắt liền bị Cửu Linh Nguyên Thánh nuốt mất một nửa vậy.
Một màn này khiến cho vô số đệ tử Thánh Tông cùng với đám tu sĩ đang bay lơ lửng trên Thánh Thành nhìn thấy mà trợn mắt há mồm, hoàn toàn không dám tin vào cảnh tượng mà mình vừa nhìn thấy.
Đầu sư tử khổng lồ như một ngọn núi ngửa mặt lên trời gầm to một tiếng vô cùng đinh tai nhức óc.
Ngay cả Tần Quân cũng phải há hốc mồm nhìn về phía Cửu Linh Nguyên Thánh, thật là khí con mẹ nó phách mà!
Dịch lão đầu trừng to mắt, mặc dù đã biết là Cửu Linh Nguyên Thánh rất mạnh, nhưng thật không thể nào ngờ gã có vượt cấp há miệng nuốt luôn Thái Ất Tán Tiên cảnh như Tử Hán Hầu.
Cửu Linh Nguyên Thánh nhanh chóng thu nhỏ đầu lại, khôi phục như cũ, sau đó liếm môi ợ một cái, mọi người nhìn thấy không khỏi câm nín lặng im.
Cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh cứ như vậy bị gã ăn mất rồi?
- Cửu Linh Nguyên Thánh, ngươi nên cẩn thận một chút.
Tần Quân lo lắng nói.
Hắn không khỏi nhớ tới chi tiết Tôn Ngộ Không chui vào trong bụng của Thiết Phiến Công Chúa, lạy trời đừng có để cho Tử Hán Hầu ăn từ trong bụng của Cửu Linh Nguyên Thánh chui ra.
Cửu Linh Nguyên Thánh lắc đầu cười nói:
- Bệ hạ cứ yên tâm đi, ta không phải nuốt hắn bình thường mà là dùng thần thông để nuốt hắn.
Thôn Phệ Thiên Địa, nghĩa cũng cường đại như tên!
Nếu như tu vi của gã mạnh hơn nửa thì một ngụm nuốt trọn một tiểu thế giới cũng không thành vấn đề.
- Vậy hắn đã chết rồi à?
Tần Quân cười hỏi, trong lòng cảm thấy sướng khôn tả, một tên cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh bị đánh bại kiểu này, nếu như truyền ra ngoài thì phỏng chừng không ai tin nổi.
Lại nhìn về phía Thánh Hoàng, tên này hãy còn há hốc mồm, thân thể cứng ngắc, toàn thân giống như hóa đá đứng trơ trơ ở đằng xa.
Lúc này Thánh Hoàng đã triệt để há hốc mồm, có thể nói Tử Hán Hầu này chính là cơn ác mộng của gã, không ngờ lại bỏ mạng dễ dàng như vậy, không khỏi khiến cho gã cảm thấy hoài nghi vào nhân sinh.
- Sao có thể chứ… đây chính là Tử Hán Hầu….
Toàn thân Thánh Hoàng run rẩy, lẩm bẩm nói, gã thậm chí quên cả bỏ trốn.
Cửu Linh Nguyên Thánh nhìn về phía Thánh Hoàng, vừa nheo mắt đáp:
- Tạm thời không cách nào giết chết hắn triệt để được, cần phải luyện hóa một thời gian mới được.
- Còn không bằng để cho ta lên, một chiêu xé nát hắn là xong!
Dịch lão đầu hét lên, ngữ khí có chút tức giận.
Nói tới Thần Điện thì lão liền tức không có chỗ xả.
Lão bị Thần Điện trấn áp hơn vạn năm ròng rã.
Nếu như không phải tu vi của lão cao thâm thì chắc là đã sớm chết rồi.
Tần Quân cười nói:
- Thật hay giả đó?
Nếu như có thể giết chết Tử Hán Hầu ngay tại chỗ được thì tốt nhất!
Miễn cho đêm dài lắm mộng.
- Đương nhiên là thật rồi!
Dịch lão đầu khoanh hai tay trước ngực, hếch cằm lên nói, bộ dạng như thể lão mạnh nhất gầm trời này vậy.
Tần Quân nghe vậy thì nói với Cửu Linh Nguyên Thánh:
- Thả tên kia ra đi, giải quyết hắn ngay tại chỗ cho nhanh!
Đang lúc nói chuyện, hắn liền lùi lại sau lưng Dịch lão đầu, miễn cho bị tên Tử Hán Hầu kia đánh lén.
Cửu Linh Nguyên Thánh gật đầu, há miệng phun Tử Hán Hầu ra, một màn này khiến cho Thánh Hoàng ở phía xa lại kích động trở lại, gã còn tưởng là Tử Hán Hầu tự mình xông ra được.
Lúc này trên mặt Tử Hán Hầu tràn ngập vẻ tức giận, toàn thân phát ra khí tức thô bạo, nhưng gã nhanh chóng sửng sốt, sao mình lại bị thả ra thế này?
- Ha ha ha! Các ngươi dám đùa với lửa à!
Tử Hán Hầu dùng ngữ khí lạnh lùng nói với Cửu Linh Nguyên Thánh, đang lúc nói chuyện gã liền chuẩn bị ra tay để trả thù.
Ba!
Đúng lúc này, một bàn tay gầy như que củi đột nhiên đập lên vai gã, rõ ràng chính là Dịch lão đầu.
Dịch lão đầu đứng ở sau lưng Tử Hán Hầu, trên mặt tràn ngập sát ý lạnh lẽo như băng, hai mắt lại lóe ra hàn quang sắc bén, sát khí khủng bố bao trùm lấy Tử Hán Hầu, khiến cho toàn thân của gã trở nên cứng ngắc.
Làm sao có thể…
Cổ sát khí này….