Lại thêm quân áo bào trắng, binh lực thủ hạ của Tần Quân đã vượt quá ba mươi vạn người. Hơn nữa tu vi của các binh sĩ đều đã ngoài Trúc Cơ Cảnh, đủ để quét ngang bất kỳ một vương quốc nào.
Bình quân chiến lực binh sĩ của vương quốc đều ở Luyện Khí Cảnh. Dù sao tu sĩ Trúc Cơ Cảnh ở trong vương quốc cũng có thể được cho là cường giả một phương.
Tần Quân không đứng dậy, vẫn nằm ở trên giường gỗ nghỉ ngơi. Tất cả những điều này hắn chỉ cần nhìn ở trong mắt là được.
- Điện hạ đại thế đã thành.
Giả Tuân nhìn đội quân trước sau, trong lòng cảm khái không thôi. Trước khi tham gia vũ hội Tiềm Long, hắn hoàn toàn không dự đoán được sẽ có ngày hôm nay. Đợi sau khi Tần Quân trở lại vương quốc Càn Nguyệt, vương quốc Càn Nguyệt chắc chắn sẽ phải bay lên.
Chỉ có điều Tần Quân đã lộ rõ dã tâm. Hi vọng Càn Hoàng Đế có thể biết cất nhắc, nên thoái vị nhường ngôi.
Càn Hoàng Đế chấp chính nhiều năm, trong lòng Giả Tuân sớm có sự bất mãn. Thực lực không đủ vẫn liều mạng chinh chiến, thiếu chút nữa thiếu hụt quốc khố.
Cho nên nếu như Tần Quân muốn làm hoàng đế, Giả Tuân tuyệt đối sẽ ủng hộ tới cùng.
Dọc đường đi trải qua nguy hiểm, khiến cho hắn từ lâu đã xem Tần Quân thành chủ công của mình.
trong biển người xung quanh Mệnh Cơ Xa, Dương Lan, Tông Ngạn, Mộ Dung Huyền nhìn Chúc Nghiên Khanh ngồi xếp bằng trên Mệnh Cơ Xa, trên mặt đầy vẻ phức tạp. Bọn họ hiểu rõ từ nay về sau Chúc Nghiên Khanh cùng bọn họ là người trên hai đường đường thẳng song song, địa vị chênh lệch càng lúc càng lớn.
Tất cả đều đến từ Viêm Kình Tông, không nghĩ tới mấy tháng ngắn ngủi trôi qua, Chúc Nghiên Khanh cũng đã leo lên một tầm cao khiến cho bọn họ ngưỡng vọng.
- Cũng không biết Diệp sư huynh thế nào? Ai.
Dương Lan phiền muộn lẩm bẩm nói. Lời này vừa nói ra, khiến cho trên mặt Mộ Dung Huyền và Tông Ngạn biến hóa kịch liệt.
- Xuỵt...
Tông Ngạn vội vàng ra hiệu Dương Lan im lặng. Hiện tại Diệp Hiên có thể nói là chuột chạy qua đường. Nếu như truyền tới trong tai Tần Quân, cũng không phải là chuyện tốt.
Chuyện Diệp Hiên biến thành tà ma đã truyền trở lại Viêm Kình Tông, khiến cho Viêm Kình Tông giận dữ. Tuy rằng tin tức bị phong tỏa, nhưng Diệp Hiên đã bị loại bỏ khỏi danh sách đệ tử của Viêm Kình Tông.
Bởi vì chuyện này huyên náo quá lớn, Viêm Kình Tông căn bản không cần điều tra, thám tử an bài ở hoàng triều Nam Trác từ lâu đã sớm truyền tin trở lại.
Ánh mắt Mộ Dung Huyền lóe lên, theo bản năng nhìn về đám người Tần Quân phía trên Mệnh Cơ Xa. Nhưng rất nhanh hắn liền thu hồi ánh mắt.
Trải qua khúc nhạc đệm nhỏ này, khiến cho bầu không khí của ba người có chút quỷ dị. Bọn họ không lại tiếp tục nói chuyện với nhau nữa.
Rất nhanh, Mệnh Cơ Xa rời khỏi Thanh Đồng Quan. Qua hơn nửa canh giờ, tất cả đại quân mới đi ra khỏi Thanh Đồng Quan. Những binh sĩ còn lại nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, tâm tình vô cùng phức tạp.
- Ai, cũng không biết là đúng hay sai.
- Thật ra ta cũng muốn đi theo Tần Quân. Nhưng hắn dù sao cũng là kẻ thù của hoàng triều Nam Trác chúng ta...
- Đừng suy nghĩ nữa. Tần Quân phá hủy kế hoạch của Ma Môn, sống không lâu được đâu!
- Con mẹ ngươi có thể nói sao? Tần Quân vì sao đắc tội Ma Môn? Còn không phải là bởi vì cứu chúng ta sao?
- Đúng vậy! So với triều đình, Tần Quân đối với chúng ta chỉ có ơn!
Tần Quân không nghe thấy tranh cãi trên Thanh Đồng Quan. Mà cho dù có nghe được, hắn cũng không để ý tới.
Từ Thanh Đồng Quan đi ra, khoảng cách với vương quốc Thương Lam lại không xa.
Lúc đầu hắn đã nói qua, muốn đánh xuyên qua vương quốc Thương Lam. Đến nay hắn cũng chưa từng quên.
- Giả Tuân!
Tần Quân bỗng nhiên đứng dậy kêu lên. Giả Tuân ở bên cạnh đang tĩnh tọa, vội vàng đứng lên, hỏi:
- Điện hạ, có gì phân phó?
- Nếu như ta diệt vương quốc Thương Lam, sẽ có ảnh hưởng gì đối với vương quốc Càn Nguyệt hay không?
Đối mặt với vấn đề của Tần Quân, Giả Tuân rõ ràng có chút chuẩn bị không kịp.
Diệt vương quốc Thương Lam?
Đây chính là chuyện phần lớn quan viên vương quốc Càn Nguyệt đều từng nghĩ tới. Nhưng hai nước thế yếu, chỉ có thể ôm chân lẫn nhau, hình thành ra biểu hiện liên minh Những năm gần đây. vương quốc Thương Lam đối với vương quốc Càn Nguyệt chèn ép càng lúc càng lớn. Điều này khiến cho Giả Tuân cũng rất hận vương quốc Thương Lam.
Nhưng diệt vương quốc Thương Lam khó khăn tới mức nào.
Chờ một chút...
Giả Tuân trợn tròn hai mắt. Hắn theo bản năng nhìn lại biển người núi người đang đi ở xung quanh. Nhất thời hắn dường như đánh máu gà.
Đúng vậy, hiện tại Tần Quân hoàn toàn nắm giữ thực lực tiêu diệt vương quốc Thương Lam, còn không sợ vương quốc Càn Nguyệt bị cô lập không người giúp đỡ!
- Lấy thực lực điện hạ hiện nay, chỉ có thể dẫn dắt vương quốc đi về phía hưng thịnh!
Giả Tuân vội vàng trả lời, vỗ mông ngựa cũng vô cùng tự nhiên.
Tần Quân mỉm cười, không nói thêm gì nữa. Mà hắn ngồi ở trên chiếc giường gỗ suy tư. Giả Tuân bắt đầu huyễn tưởng về một tương lai tốt đẹp.
Nhìn thấy được Tần Quân đang suy ngẫm, Thái Bạch Kim Tinh càng thêm vui mừng. Hắn cẩn thận tỉ mỉ có thể nhìn ra được Tần Quân đã trưởng thành. Chỉ có điều vừa nghĩ tới Thâm Uyên Môn, trên mặt Thái Bạch Kim Tinh sẽ rất khó lại lộ ra vẻ tươi cười.
Chín tôn ma đạo. Chín tôn ma đạo bá chủ toàn bộ Nam Vực. Bất kỳ một vị nào đều có thể dễ dàng huỷ diệt một hoàng triều.
Dựa vào lực lượng của bọn họ và vương quốc Càn Nguyệt, muốn đối đầu với Thâm Uyên Môn, độ khó rất cao.
...
Ngọn núi hoàng cung.
- Cái gì? Tần Quân dẫn theo ba mươi vạn đại quân rời đi?
Trong đại điện, Ngạo Vô Kiếm thân mặc hoàng bào căm phẫn giận dữ hét lên. Tần Quân rời đi không khiến cho hắn tức giận. Hắn tức giận chính là Tần Quân không ngờ dẫn theo ba mươi vạn đại quân.
Nhưng biết hắn Tần Quân làm gì có đội quân nào. Rõ ràng là điều động từ trong hoàng triều đi!
- Vâng...
Thị vệ quỳ phía dưới không khỏi run rẩy. Hắn sợ bị Ngạo Vô Kiếm giận chó đánh mèo.
Tuy rằng còn chưa chính thức đăng hoàng, nhưng Ngạo Vô Kiếm đã bắt đầu tự xưng thánh thượng Nam Trác, thậm chí mặc vào hoàng bào.
- Vì nguyên nhân gì tin tức lại không đúng lúc truyền lên?
Ngạo Vô Kiếm cố nén phẫn nộ hỏi. Trong điện lớn như vậy, chỉ có rất ít thị vệ, có vẻ rất tiêu điều.
Thị vệ truyền tin run giọng nói:
- Tin tức bị các đại thế gia chặn lại. Mặt khác, mấy ngày trước Thâm Uyên Môn phát động công kích đối với Thanh Đồng Quan.
- Thâm Uyên Môn!
Ngạo Vô Kiếm thất thanh nói.
Toàn thân hắn giống như bị sét đánh.
...