Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 553: Chương 553: Đối chọi gay gắt (1)




Tần Quân sải bước đi vào cửa chính của Thánh Long tửu lâu, đám thị vệ kia muốn phá vỡ mặt đất để ngoi ra, nhưng phát hiện thân thể giống như bị một cổ lực lượng thần bí cố định ở bên trong, khiến cho bọn họ không thể động đậy, chỉ có thể mở miệng chửi rủa, nhưng chỉ chốc lát sau bọn họ liền mất luôn khả năng mở miệng.

- Một đám lâu la mà cũng dám lên mặt kiêu ngạo.

Thổ Hành Tôn mở miệng nói với vẻ khinh thường, gã ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi vào, làm bộ ra vẻ, ngay cả Tần Quân cũng chỉ muốn đạp mông gã một cú.

Sau khi tiến vào bên trong Thánh Long tửu lâu, mấy người Tần Quân lại đi theo con đường mòn đi vào.

Nhanh chóng có thêm rất nhiều thị vệ kéo tới, mà Tần Quân cũng nhìn thấy yến hội ở cách đó chừng trăm thước, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng ồn ào náo nhiệt.

Tần Quân nhìn tới vừa lúc có thể nhìn thấy Chúc Nghiên Khanh ngồi ở một góc, nàng vẫn cứ thích mặc đồ đỏ như vậy, giống hệt như Tần Quân đã dự đoán, cũng vẫn không thích cười như cũ.

Chỉ là tên Tôn Lân đang vây quanh xun xoe thì lại có vẻ vô cùng gợi đòn.

- Hừ!

Tần Quân khó chịu hừ lạnh một tiếng, sau đó bước nhanh hơn.

Ánh mắt của Hằng Nga nhìn về phía Chúc Nghiên Khanh tràn ngập thâm ý, khiến cho người ta nhìn không thấu.

- Tần tiểu tử ngươi chớ có tức giận, chúng ta có thể xem kịch trước đã.

Dịch lão đầu cười đùa.

- Kịch gì? Màn kịch tiếp theo, chúng ta mới là diễn viên chính!

Tần Quân lạnh lùng nói, ngữ khí lạnh lùng, khiến cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo.

- Chúc sư muội, ta trút giận thay ngươi, ngươi cũng không thể cười một cái sao?

Tôn Lân bất đắc dĩ thấp giọng nói với Chúc Nghiên Khanh, đám nữ tu ngồi gần đó đều lén lút đưa mắt nhìn gã, nhìn thấy thái độ của Chúc Nghiên Khanh dành cho nam thần của bọn họ lãnh đạm như vậy, trong lòng của các nàng cũng cảm thấy khó chịu lắm lắm.

Người so với người quả thật là tức chết người.

- Cảm ơn.

Chúc Nghiên Khanh nói khẽ, thù hận giữa nàng và Thần Tướng Cung khó mà hóa giải nổi, nhìn thấy Dương Thập Thất của Thần Tướng Cung bị đánh trọng thương, nhưng trong lòng của nàng lại không cảm thấy vui vẻ chút nào.

Dù sao thì Dương Thập Thất chỉ là hậu bối, không liên quan trực tiếp gì tới ân oán của người đời trước.

Từ sau khi tim của nàng bị Tần Quân chiếm lấy tới nay, nàng nhìn những kẻ tuấn kiệt khác cũng chẳng sinh ra hảo cảm nổi, dù cho Tôn Lân mọi cách lấy lòng, nàng vẫn cứ không ưa, ngược lại còn cảm thấy hơi khinh thường.

Kỳ Lân chi tử, người người đều ngợi khen, nhưng Chúc Nghiên Khanh có thể cảm giác được sự ngạo mạn từ trong cốt tủy của gã, lại thêm kẻ này quá mức dối trá.

- Chúc sư muội….

Tôn Lân vừa mới định tiếp tục nói chuyện, còn chưa kịp nói xong thì Chúc Nghiên Khanh đột nhiên đứng dậy, tiếp theo sau chén trà trong tay cũng rơi xuống đất.

Chỉ thấy Chúc Nghiên Khanh đang che miệng kích động nhìn về một phía, trong đôi mắt thậm chí còn lóe lên lệ quang, một màn này khiến cho Tôn Lân cảm thấy đau lòng khôn tả, gã vô thức quay đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy một tên thiếu niên bạch y viền vàng vô cùng tuấn mỹ đang đi tới, phía sau hắn có một nữ tử còn xinh đẹp hơn Chúc Nghiên Khanh rất nhiều, kế bên đó là một tên lùn, đằng sau nữa là một tên nam tử cao lớn và một lão ăn mày, đội hình nhìn qua cực kỳ cổ quái.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tần Quân, Tôn Lân bất giác liền sinh ra cảm giác chán ghét.

Giống như gặp phải kẻ địch vậy.

Chúc Nghiên Khanh phóng người bay lên, lướt nhanh về phia Tần Quân, ngoại trừ nữ tu ở bàn của nàng thì những khách khứa khác đều đang chú ý tới tỷ thí giữa không trung.

- Chúc sư muội!

Tôn Lân thấp giọng hô, sợ ảnh hưởng tới những vị khách khác.

Vẻ mặt vốn đang đanh ra của Tần Quân nhìn thấy nụ cười kích động của Chúc Nghiên Khanh thì giống như một tòa băng sơn bị hòa tan, lúc này liền vươn tay ra, ôm lấy Chúc Nghiên Khanh.

Một màn này khiến cho đám nữ tu ngồi chung bàn với Chúc Nghiên Khanh nhìn thấy đều há hốc mồm, sắc mặt của Tôn Lân thì nháy mắt liền trở nên vô cùng khó coi.

- Nha đầu ngốc, dạo gần đây sống thế nào?

Tần Quân ôm ghì lấy Chúc Nghiên Khanh, thấp giọng hỏi bên tai của nàng, tuy rằng tuổi tác của thân thể này nhỏ hơn Chúc Nghiên Khanh, nhưng tuổi tác tâm lý của hắn thì lại lớn hơn Chúc Nghiên Khanh nhiều.

- Không tốt chút nào, ta vẫn luôn chờ ngươi.

Chúc Nghiên Khanh khẽ nói, thanh âm có chút nghẹn ngào, vốn nàng vẫn định nói sống rất tốt, nhưng lời vừa ra tới miệng thì lại thay đổi.

Chỉ có ở trước mặt của Tần Quân thì nàng mới có thể tháo lớp vỏ ngụy trang xuống.

Tần Quân khẽ khàng vuốt ve mặt nàng, cười nói:

- Ngoan, từ giờ trở đi có trẫm ở đây rồi.

- Khụ khụ, các ngươi chú ý một chút đi.

Dịch lão đầu đãi giọng nói.

Ánh mắt của Hằng Nga lóe lên, môi mỏng khẽ mím lại, không biết đang nghĩ gì.

Thổ Hành Tôn thì chỉ đầy vẻ hâm mộ, bệ hạ thật là có diễm phúc quá đi.

Cửu Linh Nguyên Thánh thì lại nhìn về phía Thánh Hoàng Phong, trong mắt đầy thâm ý.

Lúc này, Thánh Hoàng liền kinh hoảng, gã đập bàn đứng bật dậy, gầm lên:

- Tần Đế, sao bọn họ lại tới đó?

Thánh Hậu và Thánh Cơ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Quân, nghe thấy Thánh Hoàng nói vậy thì không khỏi rướn người nhìn hình ảnh của mấy người Tần Quân ở bên trong thủy tinh cầu.

- Bệ hạ, xin bình tĩnh, chớ có nóng vội, Tần Đế hình như có quen biết với linh nữ.

Thánh Cơ mở miệng nhắc nhở.

Ánh mắt của Thánh Hậu thì lại dán chặt vào hình ảnh của Dịch lão đầu ở bên trong thủy tinh cầu.

Dịch lão đầu giống như cảm ứng được gì, cư nhiên ngẩng đầu lên, cách không đối mặt với Thánh Hậu, Thánh Hậu thấy vậy thì vội vàng cúi đầu xuống.

Cùng lúc đó, Tôn Lân mặt mày âm trầm đi tới trước mặt mấy người Tần Quân, chắp tay hỏi:

- Xin hỏi vị huynh đài này là ai? Tại sao ta chưa hề nghe Chúc sư muội nhắc tới ngươi bao giờ?

Quan hệ giữa Chúc Nghiên Khanh và Tần Quân đã trở thành cấm kỵ của Thánh Tông, chỉ có một vài người biết được, thậm chí ngay cả Thánh Hoàng cũng không hề hay biết, người phong tỏa tin tức này chính là Thánh Hậu, dụng ý này có vẻ như có ý vị sâu xa.

- Cút!

Tần Quân lạnh lùng nói, lời nói ra khỏi miệng liền khiến cho Tôn Lân tức muốn điên lên.

- Ngươi!

Tôn Lân lập tức nổi giận, trong mắt lóe lên hỏa quang quỷ dị, khí tức toàn thân cũng trở nên âm trầm tới mức khủng bố.

Khí thế Địa Tiên cảnh liền ập xuống chỗ Tần Quân, nhưng Tần Quân không phải tu sĩ Hóa Hư cảnh đỉnh phong tầm thường, kim cương bất toại chi thân lại có thêm huyết mạch của Ma Thần Cực Viêm, cùng với Trận Đạo Bí Tự, cho nên không cảm thấy khó chịu gì hết, ngược lại còn đối chọi với Tôn Lân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.