Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 226: Chương 226: Đội hình hoành tráng (2)




- Tên đại hán kia khí tức thật là khủng khiếp. Các ngươi có chú ý đến bảo trượng trong tay hắn hay không?

- Bái nhập tiểu bá vương? Nghe đồn tiểu bá vương luôn có thể thu hút cường giả bái nhập. Hiện tại xem ra quả thực không phải là giả.

- Cắt! Nhất định là đã sớm thông đồng tốt rồi. Chỉ có điều cố làm ra vẻ huyền bí, diễn trò cho chúng ta nhìn.

- Hừ! Người này tuyệt đối sẽ chết non. Phong quang quá thịnh!

- Thi đấu phía sau, một khi Lý Nguyên Phách phản bội hắn, hắn nhất định phải chết!

Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ, có âm thanh kính nể, có âm thanh chấn động kinh ngạc, còn có âm thanh nghi vấn và châm chọc.

Một thời gian uống cạn chén trà rất nhanh liền trôi qua.

Sau khi trải qua đám người Tần Quân thương nghị, quyết định cuối cùng Sa Ngộ Tĩnh, Lý Bạch, Thái Bạch Kim Tinh, Đát Kỷ cùng bọn họ đi tới hoàng triều. Thân phận Long tộc của Tiểu Ly quá mẫn cảm. Nếu như bị phát hiện, rất dễ dàng khiến cho các cường giả mơ ước.

Sa Ngộ Tĩnh, Thái Bạch Kim Tinh, Lý Nguyên Phách, Hạo Thiên Khuyển, Đát Kỷ, Lý Bạch, lại thêm Hắc Bạch Vô Thường lúc nào gọi thì đến. Tổ hợp xa hoa như vậy khiến cho Tần Quân không nhịn được phát sinh ý nghĩ vô pháp vô thiên.

Đến lúc đó, cho dù Lý Mạnh Giáp của Tinh Túc Môn tìm tới cửa, Phục Ma Môn phát hiện là Chương Luân bị giết, thậm chí là chuyện Thần Kiếm Đường bị đưa ra ánh sáng, hắn cũng không sợ!

Trời ạ, hắn hoàn toàn có thể san bằng Hoàng Đô!

Nghĩ vậy mà, tâm Tần Quân không khỏi nóng như lửa, trong mắt xuất hiện sắc thái tên là dã tâm. Thấy Tần Vân như vậy, Giả Tuân không hiểu sao cảm thấy tim có chút đập nhanh.

Chẳng biết tại sao, bọn họ lại có một loại ảo giác Tần Quân hình như thay đổi thành một người khác, trở nên càng khí phách càng tự tin hơn, khiến cho bọn họ không nhịn được có loại cảm giác giống như đối mặt với Càn Hoàng Đế.

- Điện hạ, tâm cảnh không thể loạn.

Thái Bạch Kim Tinh như có thâm ý nhắc nhở, khiến cho Tần Quân nhất thời giật mình tỉnh lại.

Tuy rằng đã có thực lực gọi nhịp với Hoàng Đô. Nhưng nếu như thật sự đắc tội hoàng triều Nam Trác, hắn cũng không chịu nổi.

Dù sao đứng phía sau bọn họ còn có vương quốc Càn Nguyệt, chiến lực cao đoan có lẽ có thể thắng, nhưng ở tổng số lượng chiến lực bình quân, hắn khẳng định không so với nổi.

- Mà thôi. Không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không để lộ thực lực.

Tần Quân nghĩ như vậy, nhưng tâm tình vẫn thoải mái. Dù sao không áp lực.

Tiếp theo vũ hội Tiềm Long đúng là sân khấu biểu diễn của hắn.

...

Sáng sớm ngày hôm sau, đám người Tần Quân lại đi tới trên quảng trường thí luyện thành. Những người tham gia thi đấu còn lại cũng có mặt ở nơi đây. Gần như đều dẫn theo một tên thủ hạ. Bầu không khí có chút nghiêm trọng.

Sa Ngộ Tĩnh đứng phía sau Tần Quân. Phía sau Lý Nguyên Phách là Thái Bạch Kim Tinh. Phía sau Tần Vân là Lý Bạch. Phía sau Chúc Nghiên Khanh lại là Đát Kỷ.

Hai hàng người đứng ở nơi đó, lại khiến cho người ta một loại cảm giác không thể coi thường được.

Đến khoảng chừng giữa trưa, Phỉ Ngọc Thụ, Từ Quỷ Khốc cùng với một đám thành viên của Thần Kiếm Đường bay tới, hạ xuống phía trước cánh cửa truyền tống.

- Đến Hoàng Đô, chúng ta sẽ an bài các ngươi thống nhất tiến vào. Trong lúc vũ hội, mặc dù bị đào thải cũng phải chờ vũ hội kết thúc, cuối cùng mới thống nhất đưa các ngươi trở về. Bằng không các ngươi không có cách nào rời khỏi Hoàng Đô.

Phỉ Ngọc Thụ dặn dò. Những người dự thi cũng không có ý kiến.

Dù sao bọn họ căn bản không muốn trở về. Tiến vào một trăm người đứng đầu có thể tùy ý lựa chọn tiến vào bảy đại tông môn!

Phàm là tu sĩ thông qua thí luyện thành đều sẽ được thế lực tông môn lôi kéo. Ngoại trừ bảy đại tông môn ra, các môn phái nhỏ khác ở bên trong hoàng triều Nam Trác cũng mạnh mẽ hơn so với vương quốc. Bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ rơi cơ hội này.

- Được rồi. Lần lượt kiểm nghiệm thân phận, sau đó tiến vào cánh cửa truyền tống.

Phỉ Ngọc Thụ nói xong liền lật tay lấy ra Vạn Dân Cầu. Tần Quân chú ý tới cánh cửa truyền tống đã không giống với trước kia. Hai bên trụ đá có gắn mười viên linh thạch các màu, hơn nữa đều không phải là linh thạch nhất giai.

Xem ra khoảng cách truyền tống càng xa, cần phải có số lượng và phẩm cấp linh thạch cũng càng cao hơn.

Tần Quân âm thầm nghĩ tới, đồng thời tính toán lúc nào ở vương quốc Càn Nguyệt cũng thành lập cánh cửa truyền tống?

Hắn đã dự định trở về thì đăng cơ. Dọc đường đi hắn đã học hỏi từ Giả Tuân không ít thứ. Hơn nữa kẻ địch càng lúc càng nhiều, hắn phải cường đại chinh mình!

Hi vọng Càn Hoàng Đế có thể hiểu chuyện một chút, làm một thái thượng hoàng không buồn không lo cũng không tệ.

Rất nhanh, đám người Tần Quân lần lượt kiểm nghiệm hết thân phận, tiến vào cánh cửa truyền tống. Sau khi tiến vào cánh cửa truyền tống, rơi vào trong tâm nhìn của Tần Quân chính là một dải ánh sáng thật dài. Xung quanh tràn ngập ánh sáng các màu, hoa lệ vô cùng. Ở điểm cuối lại là một luồng ánh sáng mạnh giống như mặt trời. Có thể nhìn thấy phía trước có hơn mười người đang bước chậm đi tới.

- Chà chà, rất có cảm giác của con đường hầm thời không.

Tần Quân tặc lưỡi lấy làm kỳ. Sa Ngộ Tĩnh theo ở phía sau lưng không khỏi tò mò hỏi:

- Đường hầm thời không là cái gì?

Tần Quân vốn định giải thích. Nhưng hắn đột nhiên cảm giác mình lại không biết giải thích như thế nào. Dù sao thế giới này cũng không có khái niệm về đường hầm, vì vậy hắn giả vờ thần bí nói:

- Chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.

Sa Ngộ Tĩnh cái hiểu cái không gật đầu.

Ở phía sau khóe miệng Đát Kỷ không khỏi co quắp. Đã biết được tiểu tử này lại đang lừa dối người.

Đường ánh sáng rất dài. Đại khái đi mấy trăm thước, bọn họ mới đi đến điểm cuối. Đi qua cánh cửa ánh sáng, rất nhanh bọn họ lại đi tới một đầu khác của cánh cửa truyền tống.

Tiếng ồn ào, tiếng đồng la, tiếng ngựa hý yêu thú tất cả đều dũng mãnh tràn vào trong tai mọi người.

Tần Quân trợn mắt nhìn, không nhịn được vẻ xúc động. Trước mắt chính là một quảng trường có thể lớn hơn so với mấy bãi bóng ghép lại. Xung quanh bị binh sĩ phong tỏa. Ở vòng ngoài lại có thật nhiều tiểu thương. Phần lớn đều bày đồ ngay tại chỗ. Có người bán pháp khí công pháp. Cũng có người bán thiên tài địa bảo và yêu thú. Phóng tầm mắt nhìn lại, người người tấp nập, phồn hoa vượt xa so với Lạc Yên Thành.

Phía xa, lầu các mọc lên như rừng. Tiên vụ lượn lờ giống như Tiên Cảnh, mông lung duy mỹ. Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy được chỗ cực xa có một tòa cung điện to lớn gây sự chú ý đứng trong đám mây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.