Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 426: Chương 426: Đối lập xưa và nay




- Hừ! Các ngươi thật sự cho rằng chỉ cần rút đầu trong thiết tháp là có thể bình an vô sự sao?

Tráng hán giáp đen hừ lạnh một tiếng, cự chùy trong tay đánh thẳng về pháp trận của Nam Minh thiết tháp, trực tiếp đập vỡ bức màn hào quang quanh thiết tháp.

Phụt!

Giáo đồ đang thôi động pháp trận trên các tầng Nam Minh thiết tháp đều hộc máu, thấy cảnh ấy, sắc mặt Trần Liêm cực kì khó coi.

Đại chiến vừa kích thích đã bùng nổ.

Cùng lúc đó, trên sườn một ngọn núi nhỏ cách đó chỉ vài trăm mét bỗng xuất hiện một vòng sáng, ngay sau đó, đám người Tần Quân xuất hiện.

Sau khi chạm đất, Tần Quân liếc mắt đã thấy đại chiến phía xa, hắn không khỏi nhướng mày lẩm bẩm:

- Móa nó, sao vừa đến đã thấy kịch hay rồi?

Hắn quay đầu đánh giá, phát hiện triền núi nhỏ này thế mà không có truyền tống môn, quái lạ quái lạ.

- Ô, vừa đến đã có đánh nhau ra trò thế này à?

Dịch lão đầu chép miệng lấy làm kì mà nói, Vọng Tuyết, Vọng Diễm mang theo các Miêu Nhân dần dần đi ra khỏi vòng sáng, nối liền không dứt.

Viên Hồng hỏi Tần Quân:

- Bệ hạ, có cần ra tay không ạ? Đằng trước hình như là Nam Minh thiết tháp của Nam Minh Thánh Giáo.

Nam Minh thiết tháp nổi danh lừng lẫy ở vô chủ chi địa, Viên Hồng liếc mắt đã nhận ra, đương nhiên phục trang thống nhất của giáo đồ Nam Minh Thánh Giáo cũng góp một phần tác dụng không nhỏ.

Nam Minh Thánh Giáo?

Tần Quân không khỏi nhướng mày, Du Phượng Hoàng là người của Nam Minh Thánh Giáo, xem quan hệ họ hàng quen biết, hắn cũng không thể thấy chết mà không cứu.

- Đi giúp đỡ một chút đi!

Tần Quân phất tay nói, Viên Hồng gật đầu đáp lời, lập tức bay về hướng Nam Minh thiết tháp.

Vọng Diễm cũng hô to:

- Các huynh đệ Miêu Nhân tộc, các ngươi cũng lên hỗ trợ đi!

- Rõ!

Những Miêu Nhân dẫn đầu bước ra đều đã thành niên, đương nhiên không sợ chiến đấu, đua nhau chạy gấp mà đi.

Bên kia, tráng hán giáp đen và Trần Liêm đã đánh đến khí thế ngút trời, tráng hán giáp đen nện xuống một chùy, uy lực cực lớn đánh bay thân thể Trần Liêm, trực tiếp bắn xuyên qua thân Nam Minh thiết tháp, chấn cho toàn bộ Nam Minh thiết tháp bắt đầu lay động mãnh liệt.

- Hừ, giáo chủ Nam Minh Thánh Giáo cũng chỉ đến như thế!

Tráng hán giáp đen hừ lạnh nói, làm cho Quỷ thiếu gia trên đỉnh tháp sợ run lẩy bẩy, các trưởng lão khác cũng mặt xám như tro.

Các trưởng lão của Nam Minh Thánh Giáo đều chỉ có tu vi Hóa Hư cảnh, chỉ có Trần Liêm đạt tới Địa Tiên cảnh, ngay cả gã cũng bại rồi thì các trưởng lão này lại càng không phải nói.

Đúng lúc này, Viên Hồng đột nhiên xuất hiện sau lưng tráng hán giáp đen, một côn nện xuống, tráng hán giáp đen căn bản không kịp phản ứng.

Ầm ——

Máu thịt văng tung tóe, tráng hán giáp đen bị Viên Hồng một côn đánh nổ tung, máu tươi văng lên mặt Quỷ thiếu gia và đám trưởng lão, khiến cho vẻ mặt bọn họ tê liệt miệng vô thức há hốc ra.

Viên Hồng hừ lạnh một tiếng, trên khuôn mặt khỉ nở nụ cười khinh miệt.

- A! Đó là yêu thú sao?

- Cẩn thận phía sau!

- Trời ơi! Chúng nó là người hay là yêu?

- Không ổn rồi! Có thế lực khác tập kích chúng ta!

Đám tu sĩ Chính Khí Minh đang vây công Nam Minh thiết tháp bỗng nhiên phát hiện Miêu Nhân tập kích, tốc độ của Miêu Nhân cực cao, hoặc là trực tiếp dùng vuốt nhọn cắt đứt yết hầu tu sĩ của Chính Khí Minh, hoặc là nhảy lên lưng họ điên cuồng cào xé, máu tươi bắn tóe, cảnh tượng máu me khủng bố dị thường.

Tráng hán giáp đen bị đánh nát vụn, lại thêm Miêu Nhân gia nhập khiến cho sĩ khí của mấy chục vạn tu sĩ Chính Khí Minh giảm xuống rõ rệt chỉ trong nháy mắt.

- Cút!

Viên Hồng quét ra một côn, khí lãng trực tiếp làm mấy vạn tu sĩ Chính Khí Minh tan thành tro bụi, chết không toàn thây, bề mặt đại địa cũng bị bổ ra một khe rãnh dài đến mấy trăm mét, cảnh này khiến cho các đệ tử trong Nam Minh thiết tháp phải nghẹn họng nhìn trân trối.

Sức mạnh khủng bố gì thế này?

Trần Liêm mới bay về cũng trợn tròn mắt mà nhìn, gã cẩn thận đánh giá, mau chóng đoán ra thân phận của Viên Hồng.

- Thủ hạ của Quân Thanh công tử, cái thế ma đầu Viên Hồng?

Trần Liêm cả kinh thốt lên, theo bản năng nhìn về phương xa, vừa lúc nhìn thấy Tần Quân đứng thẳng trên núi nhỏ thì không khỏi mừng rỡ như điên.

Nếu là thế lực khác cứu giúp thì có lẽ hắn sẽ hoài nghi mục đích của họ, thế nhưng là Quân Thanh công tử thì hắn không nghi ngờ chút nào.

Bởi vì hắn biết quan hệ của Quân Thanh công tử cùng với thánh nữ Du Phượng Hoàng của họ.

- Trời hộ Nam Minh Thánh Giáo ta!

Trần Liêm hưng phấn hô lên, trong mắt thậm chí còn lấp lánh ánh lệ, đủ để thấy tâm tình của hắn kích động tới mức nào.

Quỷ thiếu gia cũng nhìn Viên Hồng bằng ánh mắt tràn đầy sùng bái, nếu hắn có thể có được mãnh tướng như thế trong tay thì thật tốt biết bao?

Đại quân Chính Khí Minh mau chóng bị giết tan tác, càng ngày càng nhiều tu sĩ lựa chọn chạy trốn.

Tần Quân đứng trên đỉnh núi không qua giúp vui, Nam Minh Thánh Giáo ngày nay căn bản không lọt vào được pháp nhãn của hắn.

Nhớ lại ngày xưa khi lần đầu nghe nói đến Nam Minh Thánh Giáo, hắn đã bị mười hai trưởng lão Hóa Hư Cảnh của Nam Minh Thánh Giáo làm cho hoảng sợ, thậm chí đau đầu không thôi.

Thời gian trôi mau, Hóa Hư Cảnh trong mắt hắn căn bản không đáng nhắc tới, hắn chỉ cần ra lệnh một tiếng là có thể xóa tên Nam Minh Thánh Giáo ra khỏi vô chủ chi địa.

Xưa và nay đối lập đến thế, làm cho Tần Quân cảm khái muôn vàn.

Cuộc chiến mau chóng chấm dứt, đại quân Chính Khí Minh rút lui triệt để, Viên Hồng và Miêu Nhân trở lại dưới chân ngọn núi Tần Quân đang ở, chờ những người khác trong Miêu Nhân tộc và Huyền Phong Trại truyền tống tới.

- Bệ hạ, từ đây đến Thủ Sát Thành phỏng chừng mất khoảng hai ngày đi đường.

Viên Hồng trầm ngâm nói với Tần Quân, đương nhiên nếu bọn họ trực tiếp bay về thì chỉ mất có mấy canh giờ, thế nhưng bây giờ họ còn phải mang theo Miêu Nhân tộc và tu sĩ của Huyền Phong Trại.

Tần Quân gật đầu, sau đó cười nói:

- Sau khi trở về, chúng ta sẽ tính toán kế hoạch tiếp theo.

Vô chủ chi địa rất rộng lớn, hắn cũng không thể đánh giết dọc đường mà về, cho dù có thể đánh xuyên từng tòa thành nhưng việc thống trị tiếp theo cũng là một vấn đề lớn, Miêu Nhân tộc khẳng định không thể ở lại nắm quyền, Huyền Phong Trại đều là người thô lỗ, Tần Quân chẳng thể yên lòng.

Viên Hồng gật đầu, gã cũng không phải là Tôn hầu tử, đương nhiên vẫn rất có kiến giải về phương diện quân sự.

Trong khi chờ đợi Miêu Nhân tộc và Huyền Phong Trại truyền tống tới, Trần Liêm đưa theo một đám trưởng lão cùng bay đến đây.

- Các hạ là Quân Thanh công tử sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.