Thế giới này cũng không có ghi âm và kỹ thuật ghi hình. Danh tiếng Tần Quân rất rộng, nhưng thật ra để cho hắn ở trên đường cái nói mình là Tần Quân, cũng không có ai tin. Bởi vì rất ít người biết được tướng mạo hắn.
- Quả nhiên là bá vương. Thứ lỗi không tiếp đón từ xa!
Lão nhân vội vàng đẩy cửa ngầm bên cạnh đi tới, kích động nắm lấy tay của Tần Quân nhỏ giọng nói, giống như người hâm mộ cuồng nhiệt nhìn thấy được thần tượng của mình.
Khóe miệng Tần Quân nhất thời co rút. Hắn từ trong bàn tay của lão nhân rút về, sau đó không để ý hỏi:
- Ngươi làm thế nào nhận ra ta?
- Mệnh Cơ Các chúng ta mời thuật sĩ vẽ khuôn mặt ngài, giống như người thật, để cho tất cả thành viên Mệnh Cơ Các đều nhớ kỹ ngài.
Lão nhân cung kính nói, ánh mắt lặng lẽ liếc nhìn đám người Đát Kỷ một lượt. Nhất là khi nhìn thấy được Sa Ngộ Tĩnh và Hồng Hài Nhi, đồng tử của hắn không khỏi co lại. Sau đó hắn không dám nhìn nữa, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.
Tần Quân không ngờ dẫn theo hai thủ hạ mạnh nhất tới vương quốc Hắc Long!
Lại liên tưởng đến vương quốc Hắc Long gần đây đang khai chiến đối với vương quốc Càn Nguyệt, tim lão nhân không chịu thua kém, điên cuồng nhảy dựng lên.
những người khác bên trong lầu hai đều kinh ngạc nhìn về phía đám người Tần Quân. Chẳng lẽ thân phận của bọn họ không đơn giản?
Không ngờ có thể khiến cho người của Mệnh Cơ Các kích động như thế.
- Ta muốn mua tin tức. Thế nào, không chiêu đãi ta sao?
Tần Quân cười hỏi, khiến cho lão nhân sợ hãi không thôi.
- Ta dẫn ngài đi tới lầu bốn, thân phận ngài như vậy khẳng định không thể do nhân vật như ta chiêu đãi được.
Lão nhân ưỡn ngực, nghiêm mặt cười nói. Nói xong hắn liền dẫn đường cho Tần Quân.
Tần Quân và những người phái sau lưng hắn, trong lòng thầm cảm thán. Đây cũng là lợi ích do danh tiếng và thực lực mang đến. Đi đến chỗ nào, cũng có người tôn trọng ngươi.
Đương nhiên gặp phải một ít thằng hề nhảy nhót có mắt không tròng khó tránh khỏi có suy nghĩ khác.
- A, bọn họ là ai, lại có tư cách lên lầu ba?
- Lầu ba, lầu bốn đều là người có thân phận mới có thể lên. Xem ra bọn họ không đơn giản!
- Đừng nhìn nữa, cẩn thận đắc tội với người.
- Dù sao nơi này là biên cảnh của vương quốc Hắc Long. Gặp phải một ít người quyền cao chức trọng là rất bình thường.
Các tu sĩ ở lầu hai nhỏ giọng nói chuyện với nhau. Không ít người còn ghi nhớ khuôn mặt của đám người Tần Quân, để lần sau nếu như gặp phải, bọn họ cũng không thể thất lễ.
Cùng lúc đó, đám người Tần Quân đi tới lầu bốn. Lầu bốn lúc này vô cùng an tĩnh. Ba lão già mặc áo bào màu đen đang vây quanh lò luyện đan luyện công.
- Ba vị đại nhân!
lão nhân dẫn đường kích động kêu lên, phá tan sự yên tĩnh.
Một lão già đầu trọc trong đó trầm giọng quát:
- Không phải nói không có việc gì thì đừng có quấy rầy chúng ta sao?
Giọng điệu của hắn không vui. Nếu như là thường ngày, lão nhân dẫn đường khẳng định khiếp sợ đến mức vội vàng quỳ xuống. Nhưng giờ phút này hắn vẫn kích động. Hắn hạ giọng tiếp tục kêu lên:
- Có khách quý.
- Hừ! Có quý khách gì chứ? Hôm nay chúng ta không tiếp khách!
Lão già đầu trọc hừ lạnh nói. Trong khi nói chuyện hai tay hắn vỗ một cái. Hỏa diễm dưới lò luyện đan càng thêm mãnh liệt.
Tần Quân nghe được không khỏi nhíu mày. Lão nhân này cũng dám đùa giỡn giở bài lớn.
- Lão lừa ngốc, mau đứng lên. Đừng chậm trễ thời gian của điện hạ nhà ta!
Hồng Hài Nhi không nhịn được kêu lên. Đối với hắn mà nói, Mệnh Cơ Các tính là cái gì. Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, tất cả đều chỉ là phù vân.
Hắn không tin trong Mệnh Cơ Các này cũng che giấu một vị tồn tại siêu nhiên có thể so sánh với hồn thượng cổ.
Ba lão nhân đồng thời mở mắt, ánh mắt không tốt nhìn về phía Hồng Hài Nhi. Nhưng rất nhanh sắc mặt của bọn họ đều biến hóa kịch liệt. Lão già đầu trọc lúc trước còn có chút kiêu ngạo lại nhảy đứng lên, run giọng nói:
- Các hạ lại là bá vương Tần Quân và Thánh Anh Đại Vương?
Trên đầu trọc sáng bóng của hắn không nhịn được xuất hiện mồ hôi lạnh. Ánh mắt hắn nhìn về phía Hồng Hài Nhi càng tràn ngập sự sợ hãi và lo lắng không yên.
Cái tên Thánh Anh Đại Vương đã truyền khắp Nam Vực. Kích thước giống như đứa trẻ sơ sinh, mũi phun ra lửa cháy mạnh ngập trời. Thậm chí ngay cả tiên hoàng Bắc Cung Tổ của hoàng triều Nam Trác cũng bị hắn giết chết trong nháy mắt. Thực lực của hắn giống như thần.
- Ừ.
Tần Quân có chút lãnh đạm trả lời một câu. Tâm tình của hắn đều đã viết ở trên mặt. Điều này khiến cho ba lão nhân sợ hãi không thôi.
Lão nhân dẫn đường vừa nhìn tình hình có gì đó không đúng, vội vàng chạy ra.
- Bớt nói những lời dư thừa đi. Ta cần tin tức thần thú trong vương quốc Hắc Long gần đây!
Tần Quân khoát tay nói. Hắn cũng không có tâm tình lãng phí thời gian với mấy lão đầu yếu ớt của Mệnh Cơ Các.
Thần thú!
Toàn thân ba lão nhân run lên. Mới vừa rồi bọn họ còn buồn bực Tần Quân vì sao tới vương quốc Hắc Long. Hó ra là vì cái này.
- Ta đi lấy tư liệu cho ngài!
Lão già đầu trọc dẫn đầu nói. Sau khi nói xong hắn liền xoay người rời đi, sợ bị Tần Quân tìm phiền toái.
Hai gã lão nhân khác sau khi kịp phản ứng, cũng xoay người đi lật tìm tư liệu.
Tần Quân lắc đầu cười, sau đó đi tới góc kéo cái ghế ngồi xuống.
- Ba lão đầu này vẫn rất biết cách cất nhắc.
Hồng Hài Nhi cười đùa nói. May mà ba lão nhân đã đến gian phòng bên trong, bằng không nghe được lời của hắn khẳng định sẽ thổ huyết.
Nếu không biết thân phận của đám người Tần Quân còn tốt. Nhưng bọn họ thân là người quản lý Mệnh Cơ Các ở chỗ này. Bọn họ cũng đã gặp qua bức họa về đám người Tần Quân. Hơn nữa gần đây khắp nơi đều ở lưu truyền truyền kỳ về đám người Tần Quân. Bọn họ đã khắc sâu vào ký ức, cho nên mới có thể liếc mắt nhận ra.
Hoàng triều cũng bị đám người Tần Quân giẫm đạp, huống gì là Mệnh Cơ Các nho nhỏ.
- Hy vọng có thể nhận được tin tức hữu dụng.
Tần Quân nhún vai cười nói. Hắn cũng không muốn tốn quá nhiều thời gian để tìm thần thú.
- Điện hạ, có cần hiện tại ta đi tới giết chết hoàng đế của vương quốc Hắc Long, rồi trở về cùng ngài tìm kiếm thần thú hay không.
Sa Ngộ Tĩnh thấp giọng hỏi. Những lời này nếu như truyền đi, tuyệt đối sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Toát mồ hôi!
Bị ngươi giết, ta còn tiến hành nhiệm vụ thế nào?
Tần Quân vội vàng cự tuyệt nói:
- Không được, ta phải tự mình giết hắn. Dù sao cũng là hoàng đế một quốc gia, phải được đối xử bình đẳng.